Nguy cơ trí mạng nhất
Đại Lực lắc đầu, sau đó lấy ra đồ làm bếp mà thiên địa tặng cho.
Đây cũng là mấu chốt mà hắn có thể nấu ra món ăn Truyện Kỳ.
Dù sao Truyện Kỳ cùng sinh vật còn lại có sinh mệnh cấp độ chênh lệch, chỉ có thiên địa lực lượng mới có thể giúp Đại Lực vượt qua lạch trời này.
Lúc này, Trần Thư khó có được thời gian nhàn rỗi.
Tâm thần khẽ động, nhìn qua Ngự Thú Sư vẫn còn đang cố gắng tu luyện trong di tích, lần đầu tiên bắt đầu dạy bảo.
Bây giờ ngự thú sư trẻ tuổi mặc dù thiên phú cùng chiến lực kinh người, nhưng mà trong lòng lại có không ít nghi hoặc liên quan tới Ngự Thú.
Theo thực lực của Trần Thư đương nhiên có đủ tư cách chỉ điểm bất kỳ kẻ nào.
Mà bây giờ hắn cũng đang vui vẻ.
Chẳng biết tại sao, có lẽ l bởi vì trường kỳ đấu tranh với hung thú, hắn vô cùng trân quý cuộc sống yên tĩnh như bây giờ …
...
Thời gian dần dần trôi qua.
Trần Thư về tới trong di tích, rất có một loại cảm giác về hưu ẩn cư, hưởng thụ cuộc sống yên tĩnh.
Mà đám Đại Hung sau khi thôn phệ lượng lớn Tư Nguyên thì về tới lãnh địa phụ cận Giới Long, bắt đầu ngủ say, để tiêu hóa Tư Nguyên trong cơ thể...
Bọn chúng vốn bị Cấm vụ nhốt ngàn năm, thực lực lớn không bằng trước, lại thêm vừa xuất thế đã thiêu đốt huyết mạch, càng trở nên vô cùng suy yếu.
Chỉ có tiêu hóa Tư nguyên trong cơ thể, bọn chúng mới có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Đương nhiên, nếu nói thôn phệ Tư Nguyên nhiều nhất, đương nhiên là thú tổ chi tử, Giới Long!
Thân thể của nó quá mức khổng lồ, nơi nó đến, chỉ cần ngoác miệng rộng ra là có thể thôn phệ hết Tư Nguyên, công hiệu suất thậm chí vượt qua Trần Thư.
Mà sau khi nuốt chửng lượng lớn Tư Nguyên, Giới Long cũng về tới lãnh địa của mình.
Khuôn mặt tràn đầy sát ý nhìn Lam Tinh, sau đó lâm vào ngủ say, bắt đầu tiêu hóa Tư Nguyên...
Nhưng mà Thú tổ chi nhãn trên trán nó vẫn luôn mở ra, để phòng Trần Thư cùng Thiên kỵ sĩ đánh lén...
Hung thú cùng Trần Thư lâm vào bình tĩnh, Thiên kỵ sĩ ẩn nấp trong tinh không đương nhiên cũng không có bất kỳ động tác gì, yên lặng chờ đợi thế cục biến hóa.
Trong lúc nhất thời.
Thế cục vốn dĩ gió nổi mây phun lại nghênh đón một thời kỳ hòa bình ngắn ngủi...
Khôi phục lịch 997 năm.
Dưới sự dạy bảo của Trần Thư, đám ngự thú sư cũng có sự tăng lên to lớn.
Thậm chí không ít người bởi vì hắn dạy bảo, đột phá cổ bình, thuận lợi tấn cấp một cấp bậc.
Mà đám người A Lương cũng đạt được không ít thu hoạch.
Nhưng mà đáng tiếc là, bọn hắn đã cắm ở một bước cuối cùng, chậm chạp không bước ra đi, cũng như Ninh Bất Phàm lúc trước...
- Thân ca của ta, thật sự không có cách nào đột phá đến truyền kỳ sao?
Vương Tuyệt bây giờ cũng là đẳng cấp Vương cấp đỉnh phong, nhưng không có bất kỳ cảm giác đột phá nào.
- Tạm thời không có.
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Nhưng mà các vị cũng không cần lo lắng, chỉ cần phong ấn, vậy thì có ngày sẽ buông lỏng.
Dù sao dưới sự cọ xát của thời gian tất cả đều sẽ cải biến...
- ...
Đám người A Lương ánh mắt thăm thẳm, nói:
- Vấn đề là, chúng ta chỉ có tuổi thọ trăm năm …
Bọn hắn cũng muốn nhưng chưa hẳn chờ đến đến ngày đó...
- Sẽ có biện pháp.
Phương Tư đứng dậy, cười nói:
- Chúng ta có thể có thực lực bây giờ, thực sự đã thực hiện được mộng tưởng trước đâu, từ từ sẽ đến thôi.
Lúc bọn hắn tuổi còn nhỏ quả thật chỉ muốn có thực lực Vương cấp, dù sao cũng là nhân loại cường giả đỉnh cao.
Chẳng qua hiện nay bọn hắn đã là Vương cấp đỉnh phong, đối với Truyện Kỳ đương nhiên sẽ theo bản năng hướng tới, đã không phải còn ánh mắt của thời niên thiếu...
- Trần Thư, đến lượt ngươi lên lớp, chúng ta đi về trước...
Giờ phút này, đang có một nhóm lớn ngự thú sư tụ đến, rõ ràng là tới nghe Trần Thư dạy bảo.
- Được.
Trần Thư nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng thì âm thầm thở dài.
Đám người thần sắc mặc dù thoải mái, nhưng đôi mắt chỗ sâu lại có vẻ cô đơn.
Mặc dù hắn cũng không phải Truyện Kỳ, nhưng ít ra có thể tiếp tục tăng lên.
Nhưng mọi người, vô luận tu luyện như thế nào, cũng không thể tiến thêm một bước, điều này quả thực khiến cho người ta tuyệt vọng...
- Nếu không có thiên địa quy tắc thì tốt rồi...
Trần Thư lắc đầu, không khỏi có chút cảm khái.
Mà lúc này, đám ngự thú sư từng bước tới gần, một người như bạn học sinh bình thường ngồi ở trước mặt Trần Thư.
Bọn hắn khác với đám người A Lương, trong mắt có ánh sáng, hiểu rõ phía trước có đường, có thể tiếp tục tăng lên...
Trần Thư hít một hơi thật sâu, không tiếp tục suy nghĩ nhiều, mà tiếp tục dạy bảo...
...
Đúng lúc này, trên Cổ Ngự Đại Lục.
Đám Đại Hung đã dần dần tỉnh lại.
Dưới sự gia trì của lượng lớn Tư Nguyên, thực lực của bọn nó đã được đến khôi phục, có lúc đó hung uy.
Giờ phút này, đám Đại Hung hội tụ vào một chỗ.
Bốn Hung Hoàng thời đại mới đang vì bọn chúng giảng thuật thế cục hôm nay...
Mặc dù song phương đều thần phục với Giới Long.
Nhưng đám Đại Hung vừa xuất hiện đã biết lúc trước hung thú nội bộ tranh đấu.
Trong lúc nhất thời, đám Đại Hung mặc dù thần sắc không hiện, nhưng trong lòng đối với bốn Hung Hoàng vẫn có khúc mắc, thậm chí là có ít cừu hận...
Đăng bởi | Vô_Tà_Team |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 31 |