Bao Cỏ Phế Vật
Trên đại điện Tĩnh An cung, Họa Y cùng Lãnh Nguyệt Hàn đứng chính giữa. Những đệ tử mới vượt qua khảo hạch cũng xếp hàng dọc ngay ngắn đứng bên. Các vị trưởng lão của Tĩnh An cung sau một hồi hội họp, cuối cùng cũng đồng ý cho phép Họa Y và Lãnh Nguyệt Hàn ra nhập làm đệ tử của Tĩnh An cung. Lăng Nhất tiên quân thông báo cho những đệ tử mới nhập môn được biết trong vòng nửa năm tới họ sẽ cùng nhau rèn luyện, do chính Lăng Nhất tiên quân chỉ dậy. Sau đó sẽ tham gia kì thi khảo hạch, ai đứng đầu kì thi khảo hạch sẽ trở thành đệ tử độc môn của Hạo Thiên chiến thần.
Mọi người nghe được như vậy trong lòng đều rất vui mừng. Ai bước vào đây đầu quân cũng đều mong có thể nhận chiến thượng thần Hạo Thiên người mạnh nhất Thiên giới làm sư phụ, nếu được như vậy thật oai phong biết bao.
Hôm nay là ngày đầu tiên học pháp thuật, đệ tử nhập môn sẽ được học lại từ những điều căn bản nhất là thuật ngự kiếm phi hành, các đệ tử cùng nhau tập trung ở dưới chân núi Thiên Bạch chờ đợi Lăng Nhất thượng tiên chỉ dạy.
Trở thành đệ tử Tĩnh An cung tất cả đệ tử đều phải mặc đồng phục do Tĩnh An cung quy định. Y phục mới màu trắng tinh, toát nên vẻ thanh thoát, tiên khí càng làm nổi bật vẻ đẹp của Họa Y. Nhưng có lẽ trong mắt đám người tiên giới người nổi bật nhất, khí chất thiên tiên nhất lại là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của nàng là Diễm An. Diễm An bình thường vốn dịu dàng thanh lệ, nay lại càng tăng thêm vẻ nhu thuận, cuốn hút người đối diện. Đặc biệt là xuất thân cao quý của nàng trên thiên cung khó ai bì kịp.
Họa Y đã quá quen với những chuyện như vậy, nên nàng đứng tránh sang một bên cùng Mẫn Nhu tám chuyện, mặc kệ đám người Lãnh Nguyệt Hàn, Nhược Thiên cùng Lưu Linh đang quay quanh Diễm An chỉ trỏ nàng.
Nhược Thiên liếc mắt nhìn Họa Y nói với Lãnh Nguyệt Hàn :
-Huynh nói xem tại sao cùng là công chúa Thiên tộc mà nàng ta lại có linh lực yếu đến thảm hại như vậy?
Lãnh Nguyệt Hàn thản nhiên đáp lại:
-Vì nàng ta là phế vật chứ sao. Vậy mà huynh cũng phải thắc mắc, lần sau hãy đặt câu hỏi thú vị hơn đi.
Mẫn Nhu đang quay qua hỏi Họa Y xem vết thương đã ổn chưa thì nghe được những lời như vậy, nàng tức giận không kìm được lao qua chỗ Lãnh Nguyệt Hàn chỉ mặt hắn nói:
-Lãnh Nguyệt Hàn không phải ngươi trong lúc giao tranh cũng bị yêu vật đánh ngất đó sao. Tại sao ngươi cứ nói những lời mang tính công kích nhắm vào Họa Y cứ như nàng ấy có chỗ nào đắc tội với ngươi vậy?
Nói rồi chưa kịp nghe Lãnh Nguyệt Hàn trả lời Mẫn Nhu đã quay qua Nhược Thiên kéo tai, rồi đá hắn một cái, với vẻ hăm dọa Mẫn Nhu nói:
-Nhược Thiên ngươi có muốn chết không ngươi ngứa miệng hả? Ngươi có tin ta sút ngươi một cái bay về Phượng tộc không?
Nhược Thiên bị kéo tai đau điếng kêu lên ầm ĩ nói:
-Ta chỉ nói sự thật sao cô lại đánh ta? Đau, đau bỏ ta ra.
Mẫn Nhu gào lên:
-Được lắm, ngươi vẫn còn dám cãi bản công chúa ta ư?
Cả đám đệ tử nháo nhác vây xung quanh hai người, từ đằng sau lưng tiếng Lăng Nhất tiên quân truyền tới làm mọi người giật mình dãn ra:
-Các đệ tử hãy tập trung, hôm nay ta sẽ truyền thụ khẩu quyết ngự kiếm cho mọi người. Mọi người chú ý học cuối buổi ta sẽ kiểm tra.
Khẩu quyết ngự kiếm này Họa Y đã từng đọc qua nhưng vẫn chưa biết cách sử dụng. Vốn dĩ bước qua được cửa Tĩnh An cung đều là những ngươi linh lực cao cường, pháp thuật tuy không quá giỏi nhưng với bài học ngự kiếm là bài học vỡ lòng, nên bọn họ đều nắm vững và có thể sử dụng thành thạo. Chỉ duy nhất Họa Y khi bị Lăng Nhất tiên quân kiểm tra là vụng về lóng ngóng, tuy miệng thuộc khẩu quyết nhưng lại không sao điều khiển được kiếm. Nhìn bộ dạng nàng lóng ngóng, vụng về khiến Lăng Nhất tiên quân cũng phải lắc đầu ngao ngán.
Đám đệ tử thì được dịp ôm bụng cười ngoác miệng, chê diễu nàng. Chỉ có mình Mẫn Nhu là ở bên cổ vũ Họa Y:
-Họa Y cố lên, ta tin cô sẽ làm được mà.
Họa Y cố hết sức thử lại lần nữa. Nhưng thanh kiếm Cẩm Vân trên tay lúc này lại không hề có thái độ hợp tác với nàng như lúc giao chiến sinh tử trước kia, đến lỗi Họa Y phải nghi ngờ, liệu Cẩm Vân kiếm không biết từ lúc nào đã phản bội nàng, cố ý làm nàng mất mặt .
Đối với thần tiên khi muốn di chuyển đến một nơi không nhất định cần phải ngự kiếm, có thể đằng vân (cưỡi mây), hoặc dùng dịch chuyển tức thời, đằng vân tuy hơi mất thời gian một chút nhưng lại không đòi hỏi linh lực cao cường như sử dụng thuật dịch chuyển tức thời. Tại sao cứ nhất định phải là ngự kiếm phi hành? Họa Y chau mày chán nản vì mãi không thể điều khiển Cẩm Vân kiếm. Nhưng nàng vẫn kiên nhẫn luyện tập.
Trên thiên giới không có ban đêm, nàng vì không muốn bị đồng môn chê cười nên khi mọi người được Lăng Nhất tiên quân cho về nghỉ ngơi thì Họa Y vẫn nén ở lại luyện kiếm. Ngày nào nàng cũng ở lại luyện kiếm đến khi linh lực suy kiệt vẫn không ngừng cố gắng.
Nàng không tin nàng không thể trị nổi thanh kiếm Cẩm Vân cứng đầu này. Họa Y tập trung linh lực vào bàn tay truyền vào thanh kiếm, nhưng Cẩm Vân kiếm chỉ hơi khẽ nâng lên rồi lại phản kháng rơi xuống đất.
Nàng tuy dùng kiếm nhiều năm nhưng vẫn không hiểu sao mình không thể điều khiển kiếm theo ý muốn được, nàng chỉ còn biết lao đầu vào không ngừng luyện kiếm.
Đây đã là ngày thứ bẩy học ngự kiếm phi hành, đa số đồng môn đều thành thạo chỉ riêng Họa Y là mãi không làm được, ngày nào sau khi buổi học kết thúc nàng đều ở lại luyện kiếm, khi tiên lực hao hụt đến mức không thể chịu nổi mới ngừng nhưng dường như vẫn không có hiệu quả.
Mẫn Nhu từ xa đứng nhìn Họa Y như vậy rất đau lòng, nàng mang một chút điểm tâm và nước đến ngồi xem Họa Y luyện tập. Họa Y tập trung tinh thần, hội tụ linh lực truyền vào lòng bàn tay miệng giận giữ thét lớn:
-Lên đi. Cẩm Vân kiếm lên đi chứ.
Thanh kiếm vẫn như mọi lần chỉ bay lên được một chút rồi lại rơi xuống đất. Họa Y bất lực ôm Mẫn Nhu khóc:
-Mẫn Nhu à, có lẽ bọn họ nói đúng ta chỉ là phế vật. Đến Cẩm Vân kiếm cũng không chịu nghe lời ta.
Mẫn Nhu vỗ về Họa Y an ủi:
-Cô nói gì ngốc vậy. Là ai trong huyễn cảnh đã cứu ta, không phải cô sao? Có lẽ do Cẩm Vân kiếm có chút vấn đề nên cô mới không thể tùy ý sai bảo nó.
Mẫn Nhu đang định nói tiếp thì Lăng Nhất tiên quân bước tới, chàng nhẹ nhàng nói:
-Mẫn Nhu, ngươi lui xuống để Họa Y tự luyện kiếm.
Mẫn Nhu nghe tiên trưởng nói vậy chỉ đành ngoan ngoãn làm theo trước khi đi vẫn cố nói những lời khích lệ Họa Y. Đợi Mẫn Nhu đi rồi Lăng Nhất tiên quân mới điềm đạm, cất giọng ấm áp nói với Họa Y:
-Họa Y con có biết tại sao con lại không thể tùy ý sai bảo Cẩm Vân kiếm không?
Họa Y lặng lẽ lắc đầu:
-Con không biết thưa người.
Lăng Nhất cười dịu dàng nhìn tiểu đệ tử nói:
-Kiếm Cẩm Vân là linh kiếm nếu linh lực không đủ sẽ không thể điều khiển được, hơn nữa để có thể tùy ý sai bảo kiếm thì tâm thức của người sử dụng kiếm cùng với kiếm phải tương thông hợp nhất .Con phải dùng trái tim để cảm nhận. Phải từ từ đưa linh khí của kiếm vào tiên mạch để hợp nhất.
Nói rồi Lăng Nhất tiên quân nhẹ cầm bàn tay mềm mại của thiếu nữ dạy nàng thi pháp, tĩnh tâm cảm nhận linh khí của kiếm để hợp nhất người và kiếm. Trong khi chỉ dạy các đường kiếm căn bản cho Họa Y, thân thể mềm mại mang mùi hương anh đào áp sát vào người chàng, khiến mặt Lăng Nhất tiên trưởng đỏ lên, trái tim đập mạnh liên hồi, bàn tay chàng đang nắm lấy tay Họa Y tự nhiên hơi run lên, chưa kịp để Họa Y nhận thấy điều bất thường, chàng đã vội buông thiếu nữ trong lòng mình ra nói:
-Hôm nay học đến đây được rồi. Ngươi hãy trở về nghỉ ngơi đi mai luyện tiếp.
Họa Y chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo trở về.
Lăng Nhất tiên quân nhớ lại ngày chàng thăng lên thượng tiên trở thành trưởng quản Tĩnh An cung, cũng là ngày Họa Y lúc đó mới bốn tuổi đã phải chịu thiên kiếp. Bởi vì mẹ nàng là phàm nhân nên đã đi ngược với thiên lí, khiến nàng mới bốn tuổi đã phải trải qua thiên kiếp khắc nghiệt hơn các tiểu tiên khác, âu cũng thật tội nghiệp.
Đã bẩy ngày ròng rã chàng quan sát Họa Y thấy nàng chăm chỉ, liều mạng luyện kiếm, chỉ tiếc là mẫu thân nàng mất quá sớm nên không được ai chỉ dậy do vậy mới không biết cách dung hợp giữa người và kiếm. Thấy Họa Y liều mạng như vậy khiến chàng cảm động, lại thêm vài phần thương xót nên hôm nay đã tìm cách chỉ bảo thêm cho nàng. Lăng Nhất quân tiên cũng không biết từ lúc nào mà chàng bắt đầu quan tâm nàng nhiều như vậy. Nói chàng chỉ điểm cho nàng là thiên vị nàng thì không đúng chỉ là chàng thấy nàng tội nghiệp mà thôi. Cẩm Vân kiếm là chàng chính tay tặng Họa Y, nó là linh kiếm lên nghe lời chàng bảo vệ nàng nhưng để tâm linh thương thong với kiếm thì nó vẫn chưa khuất phục. Nay người kiếm hợp một Họa Y từ nay sẽ dễ dàng điều khiển Cẩm Vân kiếm.
Đăng bởi | daoco |
Thời gian |