Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi đã hạ quyết tâm chưa?

Phiên bản Dịch · 1627 chữ

Bên trong Võ các, đều là thế hệ trẻ tuổi của Diệp gia.

Dù sao ba ngày sau chính là so tài trong tộc, bọn họ đều muốn lâm trận ôm chân Phật, cho dù chỉ là tăng lên một chút, cũng có thể tiến lên một hạng, ban thưởng đạt được cũng sẽ không giống nhau.

“Chào thế tử.”

“Bái kiến Thế tử.”

Sau khi nhìn thấy Diệp Trần, những con cháu Diệp gia kia đều quăng tới ánh mắt tôn kính.

Nếu không phải có Diệp Trần tại, Diệp gia tuyệt đối không thể nhảy vọt lên trong những năm gần đây, trở thành tồn tại mạnh nhất trong tứ đại gia tộc.

Rất nhiều người đều từng tiên đoán qua, Diệp Trần tương lai nhất định có thể đột phá Thần Thông Linh cảnh, tiến vào Phá Không Huyền cảnh!

Phá Không Huyền Cảnh!

Đối với những tiểu quốc xung quanh mà nói, quả thực chính là tồn tại không dám tưởng tượng.

Chỉ có trong tông môn mới có cường giả Phá Không Huyền Cảnh.

Một khi Diệp Trần đạt tới tình trạng này, Diệp gia sẽ từ xu thế nhỏ bé, trực tiếp biến thành thế lực mạnh nhất trong phạm vi mười vạn dặm!

Đợi đến lúc đó, Khánh Quốc nho nhỏ, nhấc tay là có thể hủy diệt.

Dù sao người mạnh nhất Khánh quốc cũng mới chỉ có nửa bước Huyền cảnh.

Đây cũng là lý do vì sao, hoàng thất Khánh quốc lại kiêng kỵ Diệp Trần như vậy.

Diệp Trần khẽ gật đầu, sau đó đi về phía khu vực chuyên môn cất giữ kiếm pháp, tìm kiếm.

“Kiếm pháp? Thế tử đang quan sát kiếm pháp?”

“Không thích hợp, ta nhớ trước kia thế tử không có hứng thú với kiếm mà.”

“Thế tử có được huyết mạch Giao Long, đây chính là linh mạch, luyện kiếm không phải phung phí của trời sao?”

Những con cháu Diệp gia kia thấp giọng thảo luận.

Diệp Trần mặc kệ ánh mắt của những người khác, liên tục lật xem mấy quyển kiếm pháp, đều không tìm được người ngưỡng mộ trong lòng.

Diệp gia, dù sao vẫn là quá yếu, kiếm pháp mạnh nhất cũng chỉ là phàm phẩm!

Đột nhiên, Diệp Trần lấy ý thức câu thông với nữ tử thần bí: “Không phải Tạo Hóa bí văn còn thừa lại một đạo sao, không bằng ta trực tiếp thăng cấp một bản kiếm pháp phàm phẩm lên, dù sao ta cũng là Thái Cổ Tinh Thần Kiếm Thể, nếu không có kiếm pháp tương xứng, quả thực có chút phung phí của trời.”

“Ta thấy ngươi muốn chết!”

Nữ tử quát lạnh: “Tạo Hóa Bí Văn chỉ còn lại một đạo cuối cùng, muốn phòng ngừa phong ấn sụp đổ, nếu ngươi cũng cầm đạo này đi dùng, một khi không thể tìm được đạo tắc trước khi phong ấn sụp đổ, bằng chút năng lực này của ngươi, sau khi tù phạm bên trong đi ra, một ánh mắt là có thể miểu sát ngươi!”

Diệp Trần ho khan hai tiếng, đành phải thu hồi ý nghĩ này.

“Trần nhi, ngươi muốn luyện kiếm?”

Lúc này, một bóng người cao lớn đi tới, chính là Diệp Trọng Sơn.

“Đại bá.”

Diệp Trần thần thái tôn kính: “Sau khi tu vi khôi phục, cảm giác lĩnh ngộ thêm một chút ở trên con đường kiếm đạo, vì vậy liền muốn tinh tiến một phen.”

“Ngươi có được huyết mạch Giao Long, ở trên con đường luyện thể thiên phú vô song, nếu như bước lên con đường kiếm tu này, chờ đợi ngươi chính là gian nan hiểm trở gấp bội, cùng với đó, một con đường này cũng chưa chắc đã là chính xác, ngươi, có thể hạ quyết tâm hay không?”

Thần sắc của Diệp Trọng Sơn, vào giờ khắc này, lại lộ ra cực kỳ trịnh trọng.

Giống như là có lời gì quan trọng, muốn nói với Diệp Trần? Diệp Trần ngẩn ra, sau đó gật đầu: “Đại bá, đây là quyết định sau khi ta suy nghĩ cặn kẽ.”

Thái Cổ Tinh Thần Kiếm Thể, Kiếm Đạo Đế Thể độc nhất vô nhị.

Nếu không làm kiếm tu, chỉ sợ ngay cả lão thiên gia cũng không vừa mắt!

“Được, Trần nhi, ngươi đi theo ta.”

Trong mắt Diệp Trọng Sơn hiện lên một vòng tinh quang.

Sau đó, hắn đi ở phía trước, đưa Diệp Trần lên lầu hai Võ các.

Chỉ thấy Diệp Trọng Sơn lục lọi một phen trước giá sách lầu hai, rất nhanh mở ra một cửa ngầm.

Bên trong là một mật thất, rất sâu, từ trong lộ ra rất nhiều khí tức huyền diệu.

Diệp Trần cảm nhận được cỗ khí tức này, ánh mắt hơi nheo lại, đúng là có loại cảm giác quen thuộc.

Rất nhanh, Diệp Trọng Sơn từ trong mật thất lấy ra một cái hộp màu đen.

Hắn giao vào trong tay Diệp Trần: “Trần nhi, cái hộp này, là đồ vật cha ngươi để lại cho ngươi.”

“Cha ta?”

Diệp Trần rất kinh ngạc, trước đây sao chưa từng nghe đại bá nói qua chuyện này?

Diệp Trọng Sơn hiển nhiên nhìn ra nghi hoặc của Diệp Trần, hắn lộ ra một nụ cười khổ, giải thích nói: “Trước khi cha ngươi đi, đã từng nói chuyện với ta trắng đêm, hắn bảo ta giữ cái hộp màu đen này lại, chờ khi nào ngươi quyết tâm bước lên con đường kiếm tu này, lại giao cho ngươi.”

“Cha ta còn từng nói như vậy?”

Diệp Trần kinh ngạc, cha mẹ mình từ mười năm trước đã chẳng biết đi đâu.

Chẳng lẽ mười năm trước cha đã đoán được tương lai mình có một ngày sẽ trở thành kiếm tu sao?

“Lúc ấy ta cảm thấy có chút không hợp thói thường, ngươi là Giao Long huyết mạch a, không hảo hảo đi luyện thể chi đạo, tại sao phải làm kiếm tu?”

“Ta đã hỏi qua cha ngươi, cha ngươi cũng không chịu nói cho ta biết, cũng chỉ nói là, hết thảy đều xem duyên phận, ta vốn tưởng rằng đời này ngươi đều không cần dùng đến cái hộp đen này.”

Đôi mắt Diệp Trọng Sơn, ý vị thâm trường: “Hết thảy, quả nhiên như cha ngươi dự liệu!”

Diệp Trần tiếp nhận hộp đen, bên trong nặng trĩu, cũng không biết ẩn chứa thứ gì.

“Luồng khí tức này...”

Lúc này, nữ tử thần bí trong đầu đột nhiên khẽ quát một tiếng.

Diệp Trần lập tức hoảng hốt, sau khi bình tĩnh lại thì lập tức hỏi: “Tiền bối, trong này, là vật gì?”

Nhìn dáng vẻ của nàng, dường như biết thứ trong chiếc hộp đen này.

Nữ tử thần bí trầm mặc, thật lâu chưa mở miệng.

“Trần nhi, tuy rằng ta không biết dụng tâm của cha ngươi, nhưng vĩnh viễn không nên nghi vấn tình yêu của hắn đối với ngươi, hắn cùng nương ngươi thật sự là bị buộc bất đắc dĩ, nếu không, hắn quyết không có khả năng đem một mình ngươi ném ở gia tộc!”

Trong ánh mắt Diệp Trọng Sơn lộ ra vẻ từ ái, hắn đưa tay vỗ vỗ bả vai Diệp Trần, cười nói: “Trong nháy mắt này, Trần nhi đã trưởng thành thành đại nhân, sau này trọng trách chấn hưng Diệp gia có lẽ sẽ rơi vào trên vai của ngươi.”

“Đại bá xin yên tâm, Diệp Trần ta chắc chắn sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người, dẫn dắt gia tộc nghịch thế quật khởi!”

Diệp Trần gật đầu thật mạnh, những lời này, nói như chém đinh chặt sắt, khí phách mà thành.

“Tốt, tốt!”

Diệp Trọng Sơn nói xong, trong mắt lại có nước mắt tuôn ra.

Hắn đưa tay lau một cái, trong miệng lầu bầu nói: “Đang yên đang lành, sao lại có cát vào vậy?”

Diệp Trần đi rồi, Diệp Trọng Sơn vẫn dừng chân ở lầu hai Võ các, chưa từng rời đi.

Một bóng người từ sâu trong mật thất đi ra, thanh âm của hắn thoáng có chút khàn khàn. “Tất cả những thứ này, quả nhiên đoán trước không sai chút nào, con đường tương lai của Trần Nhi, là điều mà chúng ta ai cũng không thể phỏng đoán.”

Diệp Trọng Sơn thở dài: “Những năm qua, ngay cả ta cũng không biết rốt cuộc trong hộp là cái gì, ngươi cứ như vậy giao cho hắn, cũng không biết là phúc hay họa.”

“Nếu như ngươi rất tò mò, như vậy ta có thể nói cho ngươi biết, bên trong là một thanh kiếm gãy.”

Sau khi bóng người kia nói xong câu đó, bóng người đó bỗng dưng đi về trong mật thất. “Đóng chặt cửa lại đi.”

“Là... thanh kiếm gãy kia?”

Diệp Trọng Sơn thất thanh kêu lên: “Ngươi chưa từng cân nhắc ý nguyện của hắn, liền đem trách nhiệm này cưỡng ép giao cho hắn?”

“Ta có suy nghĩ của ta.”

Bóng người kia còn chưa nói hết câu đã ho khan kịch liệt, thở không ra hơi.

Thân thể Diệp Trọng Sơn run lên, ánh mắt rất đau lòng.

Hắn thấp giọng hỏi: “Trần nhi trải qua khó khăn này, đã trưởng thành rất nhiều, ngươi chừng nào mới đi ra, nói cho hắn biết hết thảy?”

Bóng người kia ngơ ngác một hồi, một lúc lâu sau mới nói với hắn. “Thời cơ, còn chưa chín muồi.”

Giờ khắc này, bóng lưng của hắn lộ ra dị thường cô tịch.

Dường như, ngăn cách với thế gian.

Bạn đang đọc Thần Đạo Đan Đế. của Mặc Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanTrinhTuan97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 10569

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.