Mộc Tâm (2)
Đột nhiên trong lòng Ngao Đấu sinh ra dự cảm nguy hiểm cực độ, thân thể của
hắn vặn vẹo khó tưởng tượng nổi. Một đạo hào quang đột nhiên bắn nát cánh tay
phải của hắn.
- Nhạc Trọng! ! Tao nhớ kỹ mày!
Ngao Đấu thống khổ rống lớn kêu lên, không dám tiếp tục đuổi giết Thiên Cung
Anh mà bỏ chạy ra ngoài, mấy lên xuống đã không thấy bóng dáng.
Nhạc Trọng nhìn thấy Ngao Đấu thoát đi thì cũng cảm thấy Ngao Đấu tàn nhẫn quả
quyết thật khó mà giải quyết.
- Thằng này thật sự là ngoan độc! Đủ quyết đoán!
Bên ngoài còn có hơn một ngàn liên minh mông mãn, Ngao Đấu vậy mà bỏ xuống
một ngàn tinh nhuệ này, quyết định thật nhanh một mình một người đào tẩu, có
thể thấy hắn quyết đoán và tàn nhẫn ra sao.
Bích Lục nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:
- Người bên ngoài định xử trí thế nào?
Nếu như Hải Lan, Ngân Sương, Bích Lục là những sinh vật đản sinh sau tận thê,
s đối với sinh vật như nhân loại không có cảm giác gì cả. Chỉ cần Nhạc Trọng
ra lệnh thì Bích Lục sẽ không chút do dự hạ lệnh giết sạch người bên ngoài.
Nhạc Trọng suy tư một hồi ôm lấy Bích Lục nhảy ra khỏi đại thụ.
- Theo tôi ra ngoài!
Bích Lục co rúc trong ngực của Nhạc Trọng không có một tia thẹn thùng, vô cùng
bình tĩnh.
Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, quái thụ cấp thấp nhao nhao lui ra hai bên, phân
ra một con đường cho hắn đi.
Sáu quái thụ cao cấp thành thành thật thật đứng nguyên tại chỗ.
Nhạc Trọng ôm Bích Lục cảnh giác đi ra binh doanh, lúc này bên ngoài có nhiều
liên minh mông mãn chiến đấu với quái thụ, không ít chiến sĩ đã bị những quái
thụ này phanh thây, nhưng mà những người này chỉ có thể dùng súng bắn vào đám
quái thụ, không làm chúng bị tổn thương bao nhiêu.
Nhạc Trọng qua đám liên quân mông mãn và nói:
- Tôi là Nhạc Trọng! Hiện tại tôi lệnh cho các người vứt bỏ vũ khí, đầu hàng
vô điều kiện. Nếu không các ngươi hôm nay phải chết ở chỗ này!
Một gã thủ lĩnh Mông Cổ Thành Dã Thuật rống lớn nói:
- Đừng nghe hắn nói chuyện ma quỷ! Giết hắn! Mọi người cùng nhau giết hắn!
Chỉ cần giết hắn và xú nữ nhân kia, chúng ta có thể thoát ra khỏi nơi ma quỷ
này!
Hơn một ngàn tên liên minh mông mãn lao thẳng qua phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng sử dụng quang thuẫn ngăn cản toàn bộ viên đạn, sắc mặt của hắn âm
trầm.
- Gian ngoan mất linh! Một tên không lưu, giết tất cả.
- Ân!
Bích Lục khẽ gật đầu nhìn qua đám quân bên kia và chỉ tay.
Sáu quái thụ cao cấp từ trong binh doanh đi ra bên ngoài, nghiền áp liên minh
mông mãn.
- Quái vật!
- Sao có quái vật như vậy? - Hết!
"..."
Một ngàn tên liên minh mông mãn nhìn thấy cảnh này thì trong nội tâm không còn
chiến ý.
Sắc mặt Thành Dã Thuật tái nhợt rông to lên.
- Công kích! ! Bắn chết đám quái vật này! Đầu, đầu là nhược điểm của chúng,
dùng súng phóng lựu công kích!
Dưới lệnh của Thành Dã Thuật thì vô số viên đạn và súng phóng lựu bắn thẳng
vào người của quái thụ này, súng phóng lựu bắn lên người quái thụ và nổ tung,
lớp da bên ngoài quái thụ nổ tung.
Sáu con quái thụ cao cấp nhảy vào trong đám người như xe tăng nghiền áp, liền
chụp chết đám quái thụ này giống như đập con ruồi.
Thủ lĩnh Mông Cổ Thành Dã Thuật trực tiếp bị thụ nhân cao cấp chụp chết, không
thể làm gì được cả.
Sáu thụ nhân cao cấp không ngừng nghiền áp qua đám người, một ngàn quái thụ
cấp thấp chung quanh cũng lao tới, lập tức phanh thây thôn phệ đám người này.
- Ah!
- Đừng giết tôi!
- Tôi hàng! ! Ah!
"...."
Đám liên minh mông mãn này bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian, Nhạc Trọng
không có hứng xem tiếp.
Nhạc Trọng lúc này lại nhìn quaBích Lục nói:
- Mang tôi đi lấy thụ tâm của mẫu thụ!
- Ân!
Bích Lục dẫn Nhạc Trọng đi tới gốc đại thụ kia.
Bích Lục đi tới trước gốc đại thụ, vươn ngọc thủ đặt lên cây ấn một cái, một
đạo lục sắc quang mang chớp động, từ trên vỏ cây mở ra.
Trong vỏ cây hiện ra một khối gỗ tròn có vô số đường ống từ chung quanh chuyển
vào trong nó, toàn thân óng ánh như ngọc, cực kỳ quỷ dị!
Bích Lục hai tay nhẹ nhàng lấy thụ tâm, hai tay của nàng hiện ra hào quang màu
xanh óng ánh, rễ của thụ tâm cũng co lại, hoàn toàn nằm trọn trong tay của
nàng.
Bích Lục đem thụ tâm màu xanh này đưa tới trước người Nhạc Trọng và có chút
lưu luyến nói:
- Đây là thụ tâm! Chôn nó vào trong đất, sau đó dùng nhiều máu của sinh vật
đổ vào, nó có thể nhanh chóng mọc dài ra. Tang thi, nhân loại, biến dị thú
cũng có thể trở thành phân bón của nó.
Trong nội tâm Nhạc Trọng vẫn có chút bảo trì cảnh giác, cũng không có nhận lấy
thụ tâm, lẳng lặng nhìn qua vài lần.
Nhạc Trọng nhìn qua Bích Lục hiếu kỳ hỏi:
- Cô biết mình xuất hiện thế nào không?
Tận thế đã trôi qua hơn một năm, Bích Lục là sinh mạng thể kỳ dị chắc chắn sẽ
sinh ra sau tận thế không lâu, cho nên mới mới có thể bảo trì hình dạng nhân
loại như thế này.
Bích Lục cũng không có giấu diếm chỉ vào cây cối cực lớn và noi với Nhạc
Trọng:
- Tôi sinh ra ở nơi này!
Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn:
- Cô có đồng bạn hay không?
Bích Lục là sinh mạng thể kỳ dị, có sức mạnh đối kháng với quân đội quy mô
nhỏ, nếu không phải tâm linh của nàng hiện tại tinh khiết như giấy trắng,
không có thông minh và giảo hoạt như nhân loại, cho dù là Nhạc Trọng cũng rất
khó bắt lấy nàng.
Trong mắt Bích Lục hiện ra chần chờ và nói:
- Hẳn là có! Tuy tôi chưa từng gặp qua các nàng, nhưng mà tôi mơ hồ có thể
cảm giác các nàng tồn tại!
Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm có chút trầm xuống, từ nơi này có chút ít
thực vật biến dị sinh ra sinh mạng thể kỳ lạ, đây đối với nhân loại mà nói
không phải chuyện tốt.
Trên địa cầu có vô số tang thi không ngừng tiến hóa đã làm nhân loại khốn khổ
không chịu nổi rồi, lại tăng thêm hải tộc là sinh mạng thể có trí tuê, tang
thi biến dị thể tiến hóa ra trí tuệ, nếu như bây giờ thực vật cũng sinh ra
sinh mạng thể, tương lai địa cầu sẽ nguy hiểm và hỗn loạn hơn.
Hơn nữa hệ thống thần ma đã nhắc nhở rồi, hai năm sau sẽ mở ra cánh cửa thứ
hai. Nhạc Trọng tuy không biết cánh cửa thứ hai là cái gì, nhưng đối với nhân
loại mà nói không phải là chuyện tốt đẹp gì cả.
Nhạc Trọng lại hỏi:
- Những quái thụ này tồn tại bao lâu? Chúng ăn cái gì?
Một ngàn quái thụ cấp thấp và sáu quái thụ cao cấp là lực lượng không nhỏ,
Nhạc Trọng cũng không muốn lãng phí lực lượng này. Hắn muốn nuôi nhốt những
quái thụ này.
Bích Lục suy tư một hồi và nói thẳng:
- Quái thụ cấp thấp chỉ cần cho chúng nước và phơi nắng, đứng trên mặt đất là
đủ. Chúng có thể sống chừng hai mươi năm. Quái thụ cao cấp này có thể sống
tám mươi năm. Quái thụ ưa thích thôn phệ huyết nhục sinh vật, như vậy có thể
làm cho chúng không ngừng tiến hóa. Quái thụ cao cấp muốn tiến hóa mạnh thì
nhất định phải đạt được mẫu thụ trợ giúp.
Nhạc Trọng trong nội tâm vui vẻ bởi như vậy trong thời gian ngắn hắn có thể
nắm giữ chi lực lượng mạnh mẽ này.
- Thủ lĩnh.những quái vật này là do ngài chiếm được sao?
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 207 |