Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ký Ức

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Hiện tại tên của nó cũng có một chữ Lão, nghe cũng uy phong nhỉ?

"Lão Lục à, ngươi có tên rồi, vậy thì mau viết chuyện xưa của ngươi đi, ta đang xem đây."

Đinh Hoan cắt ngang mộng tưởng của Lão Lục.

"Giáo chủ nói với ta, chỉ cần ta biến thành hình dáng của Thạch Hầu, sau đó đi tranh cãi với Thạch Hầu, rồi Giáo chủ sẽ chế trụ Thạch Hầu, ta thừa cơ ra tay đánh chết Thạch Hầu..."

Lão Lục viết tới đây thì ngây ngẩn cả người, đây không phải là tình tiết chuyện xưa mà Đinh Hoan vừa kể hay sao?

Đinh Hoan cười ha hả:

"Còn nói mình không phải Lục Nhĩ Mi Hầu trong Tây Du Ký sao, ta đã nói trí nhớ của ngươi bị thiếu sót mà. Thôi được, chuyện này có thể liên quan đến năng lực của ta.

Không sao, ngươi kể tiếp đi, chút ký ức thiếu sót này không đáng kể đâu."

Lão Lục nhìn Đinh Hoan một lát, như thể đang thăm dò tính chân thực trong lời nói của Đinh Hoan, sau đó mới viết tiếp:

"Chỉ cần ta đánh chết Thạch Hầu, vậy đến thời điểm Địa Tinh luân hồi, người sống sót sẽ là Lục Nhĩ ta.

Ta không ngờ, người Giáo chủ chế trụ không phải Thạch Hầu mà là ta. Động tác mà tên Thạch Hầu đó làm chính là chuyện ta đã lên kế hoạch từ trước, nó đánh một gậy vào gáy ta..."

"Chờ chút..."

Nhìn thấy Lão Lục viết tới đây, Đinh Hoan cảm thấy có gì đó không đúng.

"Ngươi nói thời điểm Địa Tinh luân hồi là sao?"

Đinh Hoan hỏi.

"Thì tức là Địa Tinh luân hồi đó, Đạo Tổ nói Địa Tinh sắp luân hồi, dù là ai ở lại Địa Tinh thì cũng sẽ rơi vào đường cùng. Muốn rời khỏi Địa Tinh, nhất định phải tiến vào Vũ Trụ Vị Đĩa.

Nếu không có loại pháp bảo này hỗ trợ, e rằng chỉ có Thánh nhân mới có thể tìm được chốn nương thân giữa vũ trụ mênh mông. Còn với tiên nhân tầm thường, tiến vào vũ trụ vô sinh thì chỉ có một con đường chết."

Lão Lục viết.

"Vũ Trụ Vị Đĩa là cái gì?"

Đinh Hoan hỏi tiếp.

"Là pháp bảo của Đạo Tổ, chỉ ai có được tiên vị hoặc tương đương với tiên vị mới có thể tiến vào. Trong số Hỗn Độn Tứ Hầu giữa thiên địa này đã định sẵn chỉ có một tiên vị, cho nên ta và Thạch Hầu chỉ có một người có thể tiến vào Vũ Trụ Vị Đĩa."

Đinh Hoan giờ phút này đã nhận ra, không phải hắn chưa hoàn chỉnh gen trí nhớ của Lão Lục, mà những chuyện này thật sự không liên quan đến Tây Du Ký.

Nhưng điều này cũng tương ứng với thông tin về luân hồi của Địa Cầu mà hắn đã biết, những gì Lão Lục nói đều rất hữu ích, Đinh Hoan hài lòng hỏi tiếp:

"Tiên vị là cái gì?"

"Tiên vị thì là tiên vị thôi, Phật vị, Nhân Hoàng vị, Yêu vị, Quỷ vị đều giống như vậy.

Lúc đó Tiệt Giáo chiếm vị nhiều nhất, Xiển Giáo vì ngăn cản Tiệt Giáo mà cùng Tây Phương Giáo tính toán Tiệt Giáo Thánh Nhân..."

Lúc Lão Lục viết tới đây thì như nhận ra điều gì đó, nó ngơ ngác nhìn xuống bàn.

Nó giống như một con cờ bị tính kế trong ván cờ này, mẹ kiếp, một vị trí thôi mà cũng tính toán vậy à?

Đinh Hoan hiểu ra trong thời điểm luân hồi lần thứ nhất của Địa Cầu đã xảy ra lục đục, Lão Lục tuy viết thì đơn giản nhưng chuyện bên trong e là biến ảo khôn lường.

Nói như vậy, tức là Bảng Phong Thần là sự tính toán giữa các đại giáo phái trong thời điểm luân hồi của Địa Cầu à?

Không đúng, thời gian không chính xác.

Nếu tính theo thời gian, truyền thuyết Bảng Phong Thần là lịch sử của Hoa Hạ, vậy có thể bắt nguồn từ các triều đại Đạo giáo Thương Chu.

Khi đó Địa Cầu không thể có sự luân hồi, nếu như đã luân hồi vậy thì ngay cả hắn cũng sẽ không tồn tại.

Đinh Hoan ôm đầu, hắn cảm thấy suy nghĩ của mình vô cùng rối rắm, rốt cuộc là ai đúng ai sai chứ?

Không đúng, lời của Lão Lục hình như có gì đó không ổn.

"Lão Lục, ta hỏi này, Địa Tinh luân hồi mà ngươi nói có phải là Địa Cầu luân hồi không?"

Đinh Hoan bắt lấy mấu chốt của vấn đề.

Lão Lục mù mờ nhìn Đinh Hoan, một hồi mới viết ra:

"Địa Cầu là cái gì?"

Đinh Hoan vội vàng nói:

"Địa Cầu là nơi chúng ta đang sống, Địa Tinh mà ngươi nói có phải là Địa Cầu không?

Nói vậy chắc ngươi không hiểu, để ta nói lại. Địa Cầu là một tinh cầu, hai điểm xa nhất cách nhau... Khoảng hai vạn cây số."

Lãi Lục theo bản năng lắc đầu, sau đó mới ý thức được, vội vàng viết:

"Vậy không phải rồi, hai vạn cây số à, ha ha, thời gian uống chén trà đủ cho ta đi mấy chuyến đấy.

Địa phương bé nhỏ này còn không bằng một phần vạn của một châu, mười đại châu của Địa Tinh cũng chỉ là một phần trong đó thôi. Hơn nữa Địa Tinh còn không bao gồm Cửu Trọng Thiên, nếu tính cả Tiên giới và Cửu Trọng Thiên thì không biết lớn đến mức nào..."

Viết đến đây, Lão Lục lại rơi vào hoang mang.

Không phải nó chết rồi sao? Trong thời điểm Địa Tinh luân hồi, ai đã cứu nó? Nó vô thức nhìn thoáng qua Đinh Hoan, chẳng lẽ đây là một đại năng tuyệt thế? Còn mạnh hơn cả Thánh nhân?

Không hợp lý lắm, thoạt nhìn người trước mắt cũng không lợi hại lắm. Bây giờ dù nó không có tu vi, song cũng không cảm nhận được khí tức cường đại.

Đinh Hoan gật gù, thế này mới hợp lý.

Bạn đang đọc Thần Thoại Chi Hậu của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.