Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Chính Là Đinh Hoan

Phiên bản Dịch · 1064 chữ

Đinh Hoan cởi bỏ khẩu trang và kính râm ra:

“Ngươi nói xem, ta tới đây làm gì?”

“Đinh Hoan?”

Niên Kim Khánh liếc mắt liền nhận ra người này là Đinh Hoan. Hắn chưa từng gặp Đinh Hoan, nhưng Đinh Hoan vô cùng nổi tiếng, lại có dính dáng tới chuyện tổng bộ Liên minh Gen Phổ Hải bị phá huỷ.

Loại người như vậy sao hắn không điều tra tư lịch rõ ràng?

“Không sai, ta chính là Đinh Hoan, ngươi hẳn cũng biết ta tới tìm ngươi để làm gì nhỉ?”

Đinh Hoan lên tiếng.

“Thầy Đinh, Niên Kim Khánh ta cho dù có huênh hoang thì cũng biết người nào nên chọc, người nào không nên dây vào, ta chưa bao giờ dám đụng tới thầy Đinh.”

Niên Kim Khánh cố gắng suy nghĩ mình đã đắc tội Đinh Hoan chỗ nào.

Đinh Hoan đi tới trước mặt Niên Kim Khánh, cười ha hả một tiếng:

“Cách đây không lâu, ta nghe nói một viên yêu đan mà ta để ở tài liệu biến dị Hải Vân đã bị ngươi cướp đi đúng không? Bạn của ta là Mục Thính Vân và Triệu Quyền cũng bị ngươi bắt đi, đúng không?”

Nghe Đinh Hoan nói vậy, đầu óc Niên Kim Khánh cũng thông suốt hơn, hắn rốt cuộc đã hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Về viên yêu đan cấp ba kia, hắn thẩm vấn qua Mục Thính Vân, Mục Thính Vân chỉ nói là thu mua từ một kẻ săn thú nghèo túng, không hề đề cập đến Đinh Hoan dù chỉ nửa chữ.

“Thầy Đinh, chuyện này là do ta tham lam, Mục Thính Vân và Triệu Quyền vẫn còn sống, bây giờ ta sẽ sai người dẫn bọn họ đến.”

Niên Kim Khánh không hề lưỡng lự, nói chuyện vô cùng dứt khoát.

Hắn biết rất rõ, mạng sống của mình có thể mất trong hôm nay.

Hắn càng biết rõ, nếu như hắn đứng ở vị trí của Đinh Hoan, nếu có người nói năng dài dòng hoặc đàm luận điều kiện, hắn sẽ khiến đối thủ càng chết càng nhanh, trước khi chết thì tra tấn càng nhiều.

“Lập tức thả Mục Thính Vân và Triệu Quyền ra, sau đó triệu tập hết lãnh đạo của Thú Vương Hội tới đây ngay, thời gian của ta có hạn.”

Đinh Hoan lạnh lùng ra lệnh.

Niên Kim Khánh cười trừ, hắn biết Đinh Hoan muốn chém cùng giết tuyệt.

Chuyện này không dính gì đến hắn, chính hắn cũng phải chết.

Làm những chuyện này, chẳng qua là vì không muốn bị Đinh Hoan tra tấn trước khi chết thôi.

Lúc Niên Kim KHánh đi gọi điện, Đinh Hoan lại nhìn địa đồ treo trên tường, đây là địa đồ dãy núi Côn Luân?

Niên Kim Khánh nói chuyện điện thoại xong, nhìn thấy Đinh Hoan có vẻ hứng thú với địa đồ này thì vội vàng nói:

“Đây là dãy núi Côn Luân nơi xuất hiện di tích, ta từng đến nơi này, nếu thầy Đinh có hứng thú, ta tình nguyện dẫn ngươi tới đây.”

Đinh Hoan cũng giật mình, để tên này dẫn đường cũng không tệ.

Hắn gật đầu:

“Không sai, nếu như ngươi thể hiện tốt, ta có thể tha cho cái mạng chó này của ngươi, để ngươi dẫn đường, ngược lại thì ta sẽ cho ngươi một đao? Ngươi muốn chém vào đâu?”

Đây là mục đích thứ hai của Đinh Hoan khi tới đây.

"Có, có..."

Niên Kim Khánh bò dậy, ngay cả vết máu ở khóe miệng gã cũng không kịp lau đã vội vàng chạy lên tầng lấy đồ.

Hiện tại thần niệm của Đinh Hoan có thể dùng trong khoảng cách mười bảy mét, hắn không lên tầng lấy đồ cùng Niên Kim Khánh mà dùng thần niệm báo theo.

Có lẽ Niên Kim Khánh tự biết bản thân không trốn được, rất biết điều lấy một cái hộp gỗ lớn xuống.

Đinh Hoan vừa nhìn hộp gỗ lớn đã biết là đồ sau này mới làm ra. Hắn mở hộp, bên trong có một thanh trường đao dài khoảng một mét. Thân đao tỏa ra ánh sáng mờ tối, lưỡi kiếm mờ ảo.

Nhấc thanh đao lên cầm thử, ngay cả Đinh Hoan cũng phải thầm thốt lên đây là thanh đao tốt.

Cấp bậc của nó không thua kém gì những loại vũ khí lạnh bậc trung ở đại lục Trường Dịch.

Đinh Hoan không cần thử, chỉ dùng thần niệm quét qua lưỡi đao một lượt là biết đây là một thanh đao sắc bén.

Thanh đao này thuộc về hắn.

Đinh Hoan cất đao vào hộp, nói:

"Đi lấy toàn bộ đá Nguyên Khí và viên Yêu hạch của thú biến dị gen cấp ba ra đây."

Lúc nãy khi Niên Kim Khánh đi lấy đao, Đinh Hoan đã nhìn thấy Niên Kim Khánh có ít nhất hơn mười viên đá Nguyên Khí.

Thứ này hắn chưa từng dùng thử bao giờ, nguyên nhân chính hắn muốn tới dãy Côn Luân là vì đá Nguyên Khí.

Nếu ở đây đã có sẵn rồi thì hắn cần gì phải bỏ gần tìm xa chứ

Tay Niên Kim Khánh run lên, không phải gã đau lòng mười mấy viên đá Nguyên Khí kia. Mạng cũng không còn thì để lại đá Nguyên Khí làm gì?

Gã biết chắc chắn Đinh Hoan không lên cùng mình, tại sao Đinh Hoan lại biết tới đá Nguyên Khí? Nếu nói Đinh Hoan bỗng dưng nhớ tới, vậy tại sao lại nghĩ ra cả Yêu Đan?

"Vâng."

Niên Kim Khánh không dám lơ là, chạy lên tầng lấy mười một viên đá Nguyên Khí và viên Yêu Đan của thú biến dị gen cấp ba xuống nộp cho Đinh Hoan.

Đây là lần đầu tiên Đinh Hoan được tiếp xúc với đá Nguyên Khí, hắn cầm một viên lên xem.

Một nguồn nguyên khí thiên địa dồi dào tràn vào lòng bàn tay hắn. Đinh Hoan mừng thầm trong lòng, thứ này đúng là đồ tốt. Nếu có vài chục viên để dùng, chẳng bao lâu nữa hắn sẽ bước vào hàng ngũ tu sĩ gen cấp năm.

Tuy rằng Đinh Hoan rất muốn dùng thử, nhưng hắn biết bây giờ không phải thời điểm tốt.

Bạn đang đọc Thần Thoại Chi Hậu của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.