Đối Kháng
Không để đám hắc y nhân ngạc nhiên quá lâu, từ trong bảy cột sáng của Thất Vân Tuyệt Trận, nhiều thân ảnh mạnh mẽ hiện ra.
Đó chính là Công Tôn Tuyết, khí thế băng hàn lẫm liệt, ánh mắt sắc bén như tuyết rơi mùa đông.
Nàng đi bên cạnh là sáu người với khí tức thâm hậu, đều mang theo một cỗ uy nghiêm không thể xem thường.
Trong đó có bốn lão già, mỗi người đều là cường giả của Thiên Võ Đại Lục, là những lão quái vật sống gần cả ngàn năm, tu vi đã đạt đến Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ, quanh thân tỏa ra hào quang hùng hậu.
Bốn lão giả như bốn ngọn núi lớn vững chắc, từng bước đi của họ khiến mặt đất dưới chân dường như run rẩy, linh khí trong không khí như bị khuấy đảo.
Công Tôn Tuyết nổi bật giữa đám người, mà bên cạnh nàng, Thiên Kim Bảo, Các chủ của Thiên Bảo Các và Hà Thiên Vân, Hội trưởng của Luyện Đan Sư Công Hội âm trầm liếc nhìn đám hắc y nhân, một tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt của bọn họ.
Ngoài ra còn các cường giả khác đứng sau lưng, như Địa Minh Hàn, Lăng Vân Viện Trưởng, Huyền Vân đám người, toàn bộ đều lạnh lùng nhìn đám người hắc y nhân.
Chỉ duy nhất thiếu Sơn Vân Đại Đế và Hoả Vân Đại Đế, không biết bọn hắn đang ở nơi nào.
Một trong bốn lão giả, thân khoác áo choàng màu xanh thẫm của Thiên Bảo Các, bước ra phía trước.
Gương mặt hắn ta đầy những nếp nhăn do năm tháng khắc sâu, nhưng ánh mắt sáng rực lấp lánh trí tuệ và kinh nghiệm.
“Không ngờ tới đúng không?!”
Hắn vuốt chòm râu bạc, mỉm cười lạnh lẽo nhìn đám hắc y nhân, giọng nói mang theo sự khinh thường pha chút giễu cợt vang lên.
Ám Ý Nhân đứng đối diện, sắc mặt hắn âm trầm, bốn Nguyên Thần Cảnh hậu kì, ba Nguyên Thần Cảnh sơ kỳ, chính là đám người lần trước đả thương bọn hắn ở Hoang Cổ Sâm Lâm..
Ngoài ra còn có mấy tên Linh Anh Cảnh đỉnh phong mà bọn hắn giết hụt lần trước khiến hắn bực mình không thôi..
Thực lực của bọn người này không xem thường được, nếu như cộng thêm cả Ý Cảnh tăng phúc từ Thất Vân Tuyệt Linh Trận, và Ý Cảnh của bọn hắn bị tước đoạt đi thì làm sao đánh..
Hắn trầm giọng, nói với tên Lão Đại đứng sau lưng: “Lão Nhị và Lão Tứ làm sao rồi? Huyết Hoả Linh Châu sao không thấy?”
Lão Đại âm trầm lắc đầu, hắn không nghe thấy tin tức gì cả..
Ám Ý Nhân thấy vậy, sắc mặt lạnh lẽo, không nhìn Lão Đại nữa, mà quay sang nhìn cường giả Thiên Võ Đại Lục:
“Làm sao các ngươi biết chúng ta xuất hiện ở đây mà bố trí Thất Vân Tuyệt Linh Trận?!”
Thiên Kim Bảo cười gằn:
“Có cần giải thích cho đám người chết không?!”
Hà Thiên Vân cũng lên tiếng:
“Chư vị, tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta hãy mau ra tay!!”
Sáu cường giả còn lại đồng loạt gật đầu, bùng nổ khí tức cường hãn về phía hắc y nhân.
Ám Ý Nhân cười lạnh:
“U Minh Đảo là nơi rất quan trọng, các ngươi bày binh bố trận, nhưng các ngươi.. nghĩ chúng ta không tồn tại hậu thủ sao?”
Dứt lời, Ám Ý Nhân và Huyết Ý Nhân gật đầu, vung tay một phát làm cả đám biến mất.
Mấy lão già thấy vậy, cũng nghi hoặc trong lòng, nhưng không chần chờ đuổi theo.
Tốc độ Nguyên Thần Cảnh hậu kì quả thật thể đùa, chỉ trong chốc lát, bọn hắn đã đến nơi mà Mộc Chiến và mấy tên Lão Nhị và Lão Tứ đại chiến, chính là Lạc Sơn Cốc.
Ám Ý Nhân vừa đến, không chần chờ thúc động toàn bộ thực lực, triệu tập những đám hắc vân đen ngòm ra tứ phương bát hướng..
Cường giả Thiên Võ Đại Lục đâu để cho bọn hắn dễ dàng thực hiện kế hoạch, lập tức sử dụng linh lực và Ý Cảnh để tấn công.
Lão nhân từ Thiên Bảo Các, thân khoác trường bào xanh đậm, tung ra một chưởng khí hùng hồn.
Luồng chưởng mang theo uy lực của phong vân, quét qua mặt đất như cơn bão dữ dội. Từng lớp khí lưu xoáy mạnh, cuộn trào như muốn nghiền nát bất kỳ thứ gì cản đường.
“Thiên Bảo Phong Vân Chưởng!”
Phối hợp với hắn là Thiên Kim Bảo, dù Thiên Bảo Phong Vân Chưởng có vẻ yếu thế hơn một chút nhưng cũng không thể xem thường.
“Lăng Vân Vô Ảnh Bộ!”
Lão Viện trưởng Lăng Vân Học Viện thân hình như làn sương mù lơ lửng trên không trung, mỗi bước đi nhanh như gió, biến ảo khó lường.
“Lăng Vân Kiếm Quyết!”
Lão vung tay, vô số lưỡi kiếm vô hình bắn ra, từng đạo kiếm khí ẩn trong không khí, bất ngờ công kích đám hắc y nhân từ bốn phương tám hướng.
Chúng không kịp phản ứng, bị vây kín bởi những đường kiếm sắc bén như muốn xé toạc không gian.
Một bên, lão giả Luyện Đan Sư Công Hội thân thể rực lửa, hỏa diễm bốc lên dữ dội.
Hai tay lão giơ lên cao, hỏa khí tụ lại, biến thành những viên đan lửa sáng rực.
“Liệt Đan Thiên Hoả!”
Hoả diễm từ Hà Thiên Vân cũng bốc cháy lên, cộng hưởng với Liệt Đan Thiên Hoả của Thái Thượng trưởng lão Luyện Đan Sư Công Hội, mang theo sức nóng đủ để thiêu cháy cả bầu trời.
Lão giả từ Địa Minh Cốc, khuôn mặt nghiêm nghị, bàn tay già nua vung lên, triệu hồi một ấn ký khổng lồ từ mặt đất.
Ấn ký tỏa ra hào quang đen tối, mang theo uy lực trấn áp khủng khiếp:
“Địa Minh Huyền Ấn!”
Công Tôn Tuyết cũng không chần chờ, lập tức Băng Ý Tứ Tầng Cảnh bao trùm toàn thân nàng, từng tầng tuyết trắng bắt đầu tích tụ quanh kiếm, lạnh đến mức không gian xung quanh dường như đông cứng lại.
Trong khoảnh khắc, nàng vận chuyển toàn bộ linh lực, miệng khẽ niệm chú, khẽ nói:
“Băng Tuyết Kiếm Hồn!”
Từ thanh kiếm, một luồng kiếm khí hùng hậu phóng lên trời cao, biến thành hình ảnh của một linh hồn băng tuyết khổng lồ.
Băng Tuyết Kiếm Hồn có hình dáng như một nữ chiến thần được tạo thành từ băng thuần khiết, tóc dài băng tuyết tung bay, thanh kiếm hồn lấp lánh trong tay mang theo sát khí nặng nề.
Hàn khí từ Kiếm Hồn lan tỏa khắp không gian, khiến cả vùng trời rung chuyển, mặt đất bị đông cứng trong nháy mắt.
Hàng loạt võ kỹ địa cấp hạ phẩm làm cho không gian như bị chấn động, với sự tăng phúc từ Thất Vân Tuyệt Linh Trận khiến cho võ kỹ của bọn hắn thi triển cường hãn càng thêm cường hãn.
“Hừ.”
Đám hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, Tử Vong Ý Nhân, Độc Ý Nhân, Ma Ý Nhân lập tức vận dụng toàn bộ linh lực đáp trả, cho dù bọn hắn đánh không lại nhưng chống đỡ được một chút thời gian vẫn là làm được.
Tử Vong Ý Nhân, thân hình gầy gò nhưng bao quanh bởi một màn sương đen dày đặc, chính là tử khí.
Gã giơ cao hai tay, miệng niệm chú, những hồn phách tàn ác từ địa ngục như được triệu hồi.
Đôi mắt gã đỏ rực, lấp lóe tử khí như lôi kéo tất cả sinh mệnh xung quanh. Không gian xung quanh lập tức trở nên ngột ngạt, nặng nề.
Tử khí bao trùm vạn vật, nơi nó đi qua, cây cỏ héo úa, linh khí tan biến, mọi thứ như bị thời gian rút cạn, chìm vào cái chết vĩnh viễn:
“Tử Khí Tán Đạo!”
Bên kia, Ma Ý Nhân toàn thân bao phủ bởi ma khí cuồn cuộn, khiến bầu trời trở nên u ám. Gã rít lên từng tiếng cười điên cuồng, hai tay vung mạnh, ma khí hóa thành hàng loạt quỷ ảnh lao vào đối thủ.
Những con quỷ ảnh mang theo sức mạnh vô hình, không chỉ tấn công thể xác mà còn trực tiếp công kích tâm trí, khiến người đối diện trở nên hoảng loạn.
Ma ý bùng phát, như lôi kéo mọi cảm xúc tiêu cực, biến chúng thành vũ khí tàn nhẫn, tấn công liên tục vào ý chí của kẻ địch:
“Ma Vực Huyền Ảnh!”
Độc Ý Nhân với thân hình khô quắt, da xanh xao tựa như bị trúng độc, cặp mắt xảo trá rực lên đầy ác độc.
Hắn nâng tay, một luồng độc khí màu xanh đậm lan tỏa ra, độc chiêu này không chỉ gây tổn thương thể xác mà còn ăn mòn linh khí của đối phương.
Hơi độc này không chỉ thôn phệ sinh cơ mà còn xâm nhập vào kinh mạch, phá hoại cơ thể từ bên trong.
Những luồng khí độc tỏa ra, từng đợt ăn mòn môi trường xung quanh, tạo thành một màn sương độc chết chóc:
“Độc Khí Lưu Tán!”
Ba loại địa cấp trung phẩm võ kỹ được đánh ra với phong thế cực kỳ mạnh mẽ, đối kháng với những chiêu thức của những cường giả Thiên Võ Đại Lục.
Bọn hắn mặc dù ít người hơn, thực lực cũng thấp hơn, thêm cả Thất Vân Tuyệt Linh Trận áp chế nhưng với Địa cấp trung phẩm võ kỹ thì bọn hắn cũng có thể chống đỡ được vài chiêu.
Ầm ầm..
Oành oành..
Những tiếng nổ vang trời, khiến không gian xung quanh rung lắc mạnh mẽ.
Từng luồng năng lượng va chạm vào nhau, tạo ra sóng xung kích cuồn cuộn, không khí như bị xé toạc và nổ tung.
Ánh sáng và bóng tối hòa quyện trong hỗn loạn, băng giá nứt vỡ, tử khí lan tỏa, và độc khí như những làn sóng dữ dội bao trùm mọi thứ.
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn, vừa uy lực vừa tàn nhẫn, khiến cho mọi thứ xung quanh như bị đảo lộn.
Vù…vù…
Bảy cột sáng từ Thất Vân Tuyệt Trận lấp lánh giữa cơn cuồng phong, cố gắng chống chọi lại sức mạnh hủy diệt đang tràn đến, tạo nên một cuộc chiến không thể tưởng tượng nổi giữa ánh sáng và bóng tối.
Mộc Chiến và Từ Lâm Nguyệt đứng ngoài quan chiến khí thế đáng sợ của những Nguyên Thần Cảnh cường giả.
Mộc Chiến thì không sao, nhưng Từ Lâm Nguyệt thì đã sớm sắc mặt trắng bệch bởi vì khí thế quá mạnh mẽ, khiến nàng hít thở rất khó khăn.
Mộc Chiến thấy chiến đấu kịch liệt liền điều động linh lực bảo vệ nàng một chút, ánh mắt vẫn tập trung vào thân ảnh Công Tôn Tuyết..
Nàng mà có chuyện gì thì hắn lập tức vận dụng hết khả năng để bảo vệ, cho dù là Diệp Tàn Nộ Vạn Giới..
Đăng bởi | Ryuusama1872 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 16 |