Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát Sáng

Tiểu thuyết gốc · 1869 chữ

Sau khi kết thúc trận chiến, Mộc Chiến đứng giữa mảnh đất hoang tàn mà Hắc Hồn Cự Thú đã bị tiêu diệt.

“Hộc..hộc..”

Hơi thở hắn có chút nặng nề, tuy nhiên, Phệ Sinh Mộc Diễm vẫn cháy âm ỉ quanh người, từ từ hấp thụ những tàn dư linh khí của Hắc Hồn Cự Thú còn sót lại trong không gian.

Lửa xanh nhẹ nhàng bừng sáng, từng tia linh khí từ cơ thể cự thú bị thiêu cháy được chuyển hóa thành sức mạnh, lặng lẽ chảy vào thân thể hắn.

Cảm giác mệt mỏi dần vơi bớt, cơ thể Mộc Chiến như được tiếp thêm sức sống.

Thụ tâm trong cơ thể hắn cũng khẽ rung động, từng chiếc lá đã héo rũ sau khi sử dụng Diệp Tàn Nộ Thương Khung đang từ từ hồi phục trở lại, cũng nhờ hắn không tiêu hao quá nhiều nên rất nhanh đã khôi phục.

Chưa kể đến còn tăng thêm được mười chín chiếc lá.

Với một sinh cơ của một con ma thú tam giai đỉnh phong, Mộc Chiến với Hoá Đan Cảnh hậu kỳ, hắn đáng lý ít nhất phải tăng thêm năm mươi lá.

Nhưng một phần là do cảnh giới càng cao, càng khó nâng số lá thêm, mà cái quan trọng nhất đó chính là Mộc Chiến bị bão hoà số lá rồi.

Hiện tại Mộc Chiến đã hình thành được năm trăm hai mươi chiếc lá, thêm bốn trăm tám mươi chiếc lá bị héo rũ, Mộc Chiến hắn không thể nào tăng thêm số lá được, trừ khi tìm được một loại bảo vật mộc thuộc tính cường đại.

Vì chỉ là tăng số lá mà không phải là khôi phục bốn trăm chiếc lá do di chứng Diệp Tàn Nộ Vạn Giới, nên không cần nhất thiết là Dị Mộc, chỉ cần là bảo vật mộc thuộc tính là được.

Nhưng cũng phải ít nhất là Tam giai cực phẩm trở lên, vì Mộc Chiến hắn bây giờ cũng được xem là Hoá Đan Cảnh đỉnh phong rồi..

Hít sâu một hơi, Mộc Chiến hắn không quá lo lắng, vì lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì.

Hắn không hối hận khi sử dụng Diệp Tàn Nộ Vạn Giới để đánh giết Hàn Thương.

Nếu không giết lão già này mà cứ để hắn như rắn độc cắn lén mình hoặc Công Tôn Tuyết, đó mới là lúc hắn nên hối hận.

Mà với sự biến mất của ba trăm tám mươi chiếc lá, cho dù mất thêm một trăm chiếc lá cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến thực lực, cùng lắm chỉ mạnh hơn bây giờ một thành, hai thành mà thôi.

Mộc Chiến đã không yếu hơn ai trong Hoá Đan Cảnh, mà thêm một trăm chiếc lá bị héo rũ ấy, hắn cũng chưa chắc chắn đánh bại Linh Anh Cảnh nữa mà..

Do đó, một trăm chiếc lá ấy, không quá quan trọng..

….

Sau mấy ngày rong ruổi khắp Cổ Âm Chi Địa Mộc Chiến đã tiêu diệt vô số ma thú, những cự thú hung tàn.

Bọn hắn đều có một đặc tính là khi thấy Mộc Chiến là giống như lên cơn hoang dại, điên cuồng lao về phía hắn mà cắn.

Đặc biệt, hắn phát hiện rất nhiều con ma thú có điểm rất giống với những con yêu thú trong Huyền Cổ Chiến Trường, nhưng có vẻ như bề ngoài của bọn chúng lai tạp nhau quá nhiều khiến Mộc Chiến không biết được tên bọn chúng..

Dù vậy, Mộc Chiến không quan tâm, mấy con ma thú này muốn chết là cứ lao đầu vào hắn, hắn cũng không ngần ngại đại chiến.

Mỗi trận chiến đều là sự đối đầu sinh tử, nhưng với Phệ Sinh Mộc Diễm và võ kỹ thâm hậu, hắn đều vượt qua một cách đầy kiên cường.

Tuy vậy, mỗi lần hấp thụ linh khí từ những ma thú, Mộc Chiến đúng như hắn nghĩ, thụ tâm của hắn đã dần bão hòa.

Những chiếc lá trong thụ tâm không còn tiếp tục tăng lên như trước, dù hắn liên tục thu thập linh khí.

Bỏ qua những điều này sau đầu, hiện tại Mộc Chiến hắn đang đứng trầm mặc trước cửa hang cốc sâu thăm thẳm, đôi mắt sắc bén như lưỡi kiếm soi xét từng tấc đất, từng khối đá phủ đầy rêu phong và bóng tối.

Cả hang động tựa như một miệng vực đen ngòm, sâu hút tầm mắt, không một tia sáng lọt qua.

Từ trong lòng hang, khí tức âm u lạnh lẽo tỏa ra, như một thứ gì đó cổ quái đang tồn tại ở nơi ấy, đầy rẫy những nguy cơ khó lường.

“Có nên vào hay không..?!” Mộc Chiến vuốt cằm suy nghĩ, hang động này nhìn rất nguy hiểm, một bước bước sai thì không còn cơ hội sửa chữa.

Nhưng ngay lúc Mộc Chiến đang do dự, không biết có nên tiến vào hang cốc sâu thẳm ấy hay không, thì bất ngờ ba viên ngọc trong nhẫn trữ vật của hắn đột nhiên phát sáng rực rỡ.

Ánh sáng từ ba viên ngọc tỏa ra như những luồng tinh quang, tựa hồ chúng đang cộng hưởng với thứ gì đó trong lòng hang.

Mộc Chiến khẽ cau mày, tay nhẹ nhàng nâng chiếc nhẫn lên, nhìn kỹ ba viên ngọc đang rực rỡ.

Chính là ba viên Thiên Mộc Ngọc, Thiên Kim Ngọc và Thiên Hoả Ngọc mà Mộc Chiến thu hoạch được lúc trước..

Hắn từng nghi ngờ là loại Ngũ Hành Thiên Ngọc này ẩn chứa một bí mật gì đó, thế mà lúc này lại phản ứng mãnh liệt khi đối diện với cửa hang quái dị kia.

“Chẳng lẽ… nơi này có liên hệ gì với ba viên ngọc?” Hắn thầm nghi hoặc, ánh mắt lóe lên vẻ hứng thú.

Từng luồng khí lưu từ ba viên ngọc như những sợi chỉ, nhẹ nhàng bay về phía cửa hang, dường như muốn dẫn dắt hắn vào sâu trong lòng cốc.

Mộc Chiến đứng im trầm mặc một lúc, cảm nhận sự kỳ bí đầy nguy cơ ẩn chứa phía trước, nhưng cũng đầy cám dỗ không thể chối từ.

Sau một hồi suy nghĩ, Mộc Chiến cắn răng quyết định:

“Đi thôi, không thể bỏ lỡ cơ hội này!”

Không thể cưỡng lại sự hứng thú, Mộc Chiến hắn lập tức quyết định bước vào hang động, năm trăm hai mươi chiếc lá rung lắc, sẵn sàng cho một tình huống chiến đấu nào.

Mộc Chiến hít một hơi thật sâu, ánh mắt trầm tĩnh, bước vào hang cốc đầy bí ẩn.

Bóng tối bên trong dày đặc, tựa như nuốt chửng mọi ánh sáng, chỉ có ánh sáng từ ba viên ngọc vẫn le lói dẫn đường.

Tiếng gió lạnh rít lên từng hồi từ sâu trong lòng cốc, mang theo hơi thở u ám của thời đại xa xưa.

Bước chân hắn nhẹ nhàng mà chắc chắn, đi qua từng phiến đá sắc nhọn phủ đầy rêu xanh, không gian xung quanh tràn ngập sát khí cùng cảm giác như có vô số cặp mắt ẩn núp trong bóng tối theo dõi từng cử động của hắn.

Càng đi sâu vào, khí lạnh càng thấm vào tận xương tủy, khiến hắn không khỏi vận chuyển linh khí trong cơ thể để chống lại.

Bỗng, Mộc Chiến dừng lại, ánh mắt sắc bén đảo quanh.

Hắn cảm giác được nơi mà ba viên ngọc này phản ứng nên hướng đến nơi đó mà đi.

Khi bước đến, trước mặt hắn, một vách đá đột ngột hiện ra, khắc họa đầy những phù điêu kỳ lạ.

Những đường nét trên vách đá phát sáng yếu ớt khi ánh sáng từ ba viên ngọc chiếu tới.

Khi Mộc Chiến bước đến càng gần, ánh sáng từ ba viên ngọc trong nhẫn của hắn bỗng giao thoa với hai điểm sáng khác trên vách đá, rõ ràng là Thiên Thổ Ngọc và Thiên Thủy Ngọc.

Chúng tạo thành một trận pháp tinh vi khắc sâu vào vách đá, ẩn chứa năng lượng cường đại.

Trận pháp này tựa hồ đã ngủ say hàng ngàn năm, nay lại dần thức tỉnh nhờ vào sự xuất hiện của hắn.

Hai viên ngọc Thiên Thổ và Thiên Thủy tại vị trí đối diện nhau, tỏa ra hai luồng sáng màu vàng đất và xanh lam nhạt, hoà quyện cùng ánh sáng từ ba viên ngọc của Mộc Chiến.

Toàn bộ trận pháp bắt đầu chấn động nhẹ, các phù văn cổ xưa trên vách đá hiện ra rõ ràng, kết thành một ma trận phức tạp hình tròn, bao trùm không gian trước mặt.

Ánh mắt của hắn trở nên sắc bén:

“Thiên Thổ Ngọc và Thiên Thủy Ngọc… không ngờ lại nằm ở đây..!”

Bằng một động tác dứt khoát, Mộc Chiến không chần chờ đặt ba viên ngọc Thiên Mộc Ngọc, Thiên Kim Ngọc, Thiên Hoả Ngọc vào những vị trí vốn có của bọn nó.

Lập tức, lực lượng bắt đầu trào dâng, hai viên Thiên Thổ Ngọc và Thiên Thủy Ngọc phản hồi bằng cách phóng ra những tia sáng càng lúc càng mạnh, hợp nhất với ánh sáng từ ngọc của hắn.

Ngay khi ba viên ngọc trong tay hắn và hai viên ngọc kia đạt đến sự cộng hưởng hoàn hảo, trận pháp trên vách đá bắt đầu loé lên, hiện lộ ra từng đường văn..

Mộc Chiến kinh hô một tiếng:

“Truyền tống trận?!”

Truyền tống trận là một loại pháp trận dùng để di chuyển tức thời từ một địa điểm này đến một địa điểm khác, ở một khoảng cách rất xa mà khi tự thân bay đến hoặc phi thuyền pháp bảo đều rất mất thời gian.

Không ngờ trong động phủ này lại xuất hiện một trận pháp truyền tống trận..

Liệu đây có phải là lối ra hay không.. Mộc Chiến âm thầm suy nghĩ một chút, nhìn về phía trận văn đang lấp loé của truyền tống trận mà đắn đo một chút.

Hắn cảm giác Cổ Âm Chi Địa này có nguy cơ tứ phía, hắn cũng không ngu gì mà muốn tiếp tục ở lại trong này để thám hiểm cơ duyên tí nào.. Mộc Chiến hắn chỉ muốn chạy khỏi đây ngay mà thôi.

Công Tôn Tuyết ở ngoài chắc đang lo lắng cho hắn lắm..

Dù vậy, Mộc Chiến vẫn cân nhắc truyền tống trận trước mắt này, nếu không nghi ngờ thì hẳn đây là truyền tống đến một nơi nào đó ngoài Thiên Võ Đại Lục.

Không phải sao? Truyền tống trận này ở trong Cổ Âm Chi Địa, mà cái này được mở ra bởi mấy tên hắc y nhân không thuộc về Thiên Võ Đại Lục.

Chưa kể võ kỹ bọn hắn thi triển mang tính chính u ám hơn rất nhiều, cấp bậc cũng cao hơn nữa..

Vậy nên khả năng không phải là lối ra, nhưng biết đâu cũng có một thành hi vọng..

Bạn đang đọc Thần Thụ Chí Tôn sáng tác bởi Ryuusama1872
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ryuusama1872
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.