Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khắc Tinh

Tiểu thuyết gốc · 1453 chữ

Khi Mộc Chiến đang đánh giá cổ thi, cổ thi bất ngờ phát động tấn công.

Vụt..

Với tốc độ chóng mặt, nó bắn ra một luồng huyết khí âm độc, sắc bén và lạnh lẽo, như một mũi tên xuyên thấu không gian, nhắm thẳng vào hắn.

Mộc Chiến chỉ kịp cảm nhận được hơi lạnh bao trùm, nhưng thời gian quá ngắn, hắn không thể né tránh kịp.

Phập..

Luồng huyết khí âm độc va vào người hắn, xuyên thấu qua lớp linh khí bảo vệ, xâm nhập vào sâu trong cơ thể.

Cảm giác như hàng trăm ngàn mũi kim đâm vào, đau đớn và lạnh lẽo, khiến hắn suýt ngã quỵ.

“A..”

Mộc Chiến rên lên một tiếng, hai tay ôm lấy ngực, cảm nhận huyết khí độc hại đang lan tỏa trong cơ thể.

Cổ thi cười khẩy, ánh mắt đầy vẻ đắc thắng, như thể đang chiếm ưu thế tuyệt đối trong cuộc chiến này.

“Khặc khặc, giao huyết khí của ngươi ra đây cho ta.” cổ thi nói, giọng nói lạnh lẽo như băng tuyết, tràn đầy sự ghê rợn.

Nó bắt đầu kéo dài một cánh tay gầy guộc, từ từ tiến lại gần Mộc Chiến, muốn hấp thụ huyết khí độc đang chảy trong người hắn.

Con moẹ nó, tên này là quái vật gì thế này…

Mộc Chiến đau đớn, Vô Ảnh Huyễn Bộ liên tục thi triển để né tránh đi từng đòn tấn công của cổ thi.

Nhưng hắn chợt nhận ra, linh khí từ những chiếc lá trong thụ tâm liên tục bị hút khô dần đi bởi luồng huyết khí âm độc ấy.. nên linh lực để cho hắn thi triển Vô Ảnh Huyễn Bộ càng ngày ít.

Khí thế của hắn quá mạnh, như một bậc Vương giả vậy, làm cho Mộc Chiến hít thở không thông.

Mộc Chiến cũng đã nhận ra điều đó, nhưng luồng huyết khí âm độc và khí thế Vương giả ép bách hắn không di chuyển một cách thuận lợi được.

Nếu như không có Vô Ngã Chân Ý để giúp Mộc Chiến hắn chống đỡ áp bách khí thế Vương giả, hắn liền mệnh treo ở đây rồi.

Dù vậy, hắn vẫn rất chật vật, cảm nhận từng đợt linh khí dần biết mất đi, cổ thi tiếp cận càng ngày càng gần..

Mộc Chiến âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

Cổ Âm Chi Địa, quả thật không phải đất lành gì..

Huyết khí âm độc liên tục cắn nuốt linh khí Mộc Chiến, sau đó nó lại liên tục sinh ra từng đợt huyết khí mới, như một vòng lặp vô tận, chỉ kết thúc khi nào Mộc Chiến hắn như mấy lão già Nguyên Thần Cảnh kia.

Mộc Chiến âm trầm, chợt đầu hắn loé lên một ý nghĩ.

Huyết khí âm độc đang cắn nuốt huyết khí của mình, sau đó lại sinh ra luồng huyết khí mới..

Ánh mắt hắn lấp loé, đây là sự sinh sôi sinh cơ..

Nếu là vậy thì…

Không chần chờ, Mộc Chiến thúc động Phệ Sinh Mộc Diễm, ngọn lửa xanh lấp lánh lan tràn toàn thân.

Luồng huyết khí âm độc, mặc dù lạnh lẽo và ghê rợn, nhưng khi Phệ Sinh Mộc Diễm ra mặt, nó lại trở nên vô cùng sợ hãi.

Ngọn lửa không chỉ đơn thuần thiêu đốt, nó cắn nuốt và chuyển hóa huyết khí độc hại thành sinh cơ.

Quả nhiên..

Mộc Chiến mắt sáng rực lên, Phệ Sinh Mộc Diễm là khắc tinh của luồng huyết khí âm độc này.

Cổ thi đang lao đến một cách điên cuồng, bỗng dưng khí tức của Phệ Sinh Mộc Diễm lan toả khắp người Mộc Chiến làm nó sững sờ.

Nó lùi lại, khung mắt mở to như không thể tin vào những gì đang xảy ra.

Nếu như trong hốc mắt đó của hắn có đôi mắt thì giờ đây sẽ lộ rõ vẻ hoảng sợ.

Cảm giác huyết khí độc bị cắn nuốt như một thiên địch đã xuất hiện, làm cho cổ thi cảm thấy nguy hiểm.

“Huyết khí của ta… không thể nào!”

Nó gào lên, giọng nói trở nên loạn cả lên, như thể bị dồn vào đường cùng.

Những vòng tay gầy guộc của nó không còn tự tin như trước, mà lại dần trở nên lung lay, sợ hãi trước sức mạnh của ngọn lửa xanh đang nuốt trọn huyết khí âm độc.

Mộc Chiến thấy khả năng lật thuyền, hắn không chần chờ mà thúc động Phệ Sinh Mộc Diễm đến mức cực hạn, hướng đến cổ thi mà đánh.

Hắn cảm giác nếu như để con cổ thi này đi ra, chuyện gì đó xảy ra sẽ trở nên rất đáng sợ..

Lập tức thế cục liền biến đổi, Mộc Chiến bây giờ trở thành người đánh rượt cổ thi, cổ thi chạy hoảng loạn bên trong không gian u ám ấy.

Mộc Chiến liên tục sử dụng Vô Ảnh Huyễn Bộ, tốc độ nâng cao đến cực hạn, nhiều lần đánh trúng vào tứ chi của cổ thi khiến nó gầm rống đau đớn.

Cổ thi không có sinh cơ, nó dần thức tỉnh lại nhờ huyết khí, Phệ Sinh Mộc Diễm lại hút đi huyết khí của nó, nó làm sao chịu nổi.

“Gàooooo..”

Nó tức giận gào một tiếng, lao thẳng đến vị trí trận pháp ngay giữa trung tâm của không gian.

Lập tức, một đại lượng huyết khí dữ dội truyền vào trong cổ thi, khiến sức mạnh của nó tăng lên dữ dội.

Nhưng Mộc Chiến hắn không e ngại, dù có mạnh đến bao nhiêu, chỉ cần là huyết khí, Mộc Chiến đều có thể hút được.

Không chần chờ, Mộc Chiến liên tục thúc động Phệ Sinh Mộc Diễm để nuốt chửng từng đợt huyết khí của cổ thi.

Do có đại lượng huyết khí truyền vào cổ thi, hiện tại nó có thể chống đỡ đôi chút với Phệ Sinh Mộc Diễm, nhưng tình hình này nếu kéo dài thì không ổn chút nào.

Khuôn mặt xương xẩu của hắn hằm hằm tức giận nhìn về phía Mộc Chiến, nếu như có mắt thì đó sẽ là ánh mắt khát máu, muốn thiên đao vạn quả.

Mộc Chiến không hề quan tâm cổ thi như thế nào, hắn chỉ cần biết hắn phải hút hết đi huyết khí này, mới có thể an toàn ở không gian bí ẩn này.

….

Cứ như thế, Phệ Sinh Mộc Diễm liên tục thôn phệ huyết khí, cổ thi dần dần tái nhợt, như mất đi ý thức dần.

Nhưng đến lúc này, Mộc Chiến hắn nhận ra có điều không ổn.

Mặc dù Phệ Sinh Mộc Diễm hút huyết khí rất ổn định, nhưng ngọn lửa trong tay hắn càng ngày càng nóng.

Thường thì hắn sẽ không ngần ngại dùng lượng sinh cơ này mà chuyển hoá thành số lá trong thụ tâm.

Nhưng bây giờ, số lá đang bị bão hoà, hắn thì đang gặp bình cảnh, làm sao có thể chuyển hoá đây.

Âm thầm cân nhắc một chút, Mộc Chiến thi triển thiên phú của mình.

“Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung!”

Lập tức một cỗ linh lực cường hãn lao ra, kết hợp cùng Phệ Sinh Mộc Diễm khiến không gian u ám này rực cháy của ngọn lửa màu lục.

Cổ thi cảm nhận sức nóng dữ dội từ Phệ Sinh Mộc Diễm, nó điên cuồng gào thét, nhưng điều đó dường như trở nên vô nghĩa.

Với Diệp Tàn Nộ Thương Khung, Phệ Sinh Mộc Diễm như lửa gặp thêm gió, cuồn cuộn thôn phệ huyết khí một cách không nhân nhượng.

Đến khi huyết khí gần hết, cổ thi gầm rống một tiếng, ánh mắt của nó lúc này như có thần:

“Tiểu tử! Rồi ngươi sẽ chết!!”

Một tiếng u lãnh từ hướng cổ thi mang theo vô tận sát khí hướng về Mộc Chiến mà đến, khiến hắn hắn híp nhẹ mặt lại.

Cỗ khí thế ấy, tương đương với Phân Thần Cảnh cường giả.

Vận chuyển Vô Ngã Chân Ý để làm cho bản thân trấn định, Mộc Chiến biết, lúc này bằng một cách nào đó, hắn lại bị cuốn vào một vũng nước sâu lắm rồi.

Dù có cố gắng phản kháng, cổ thi vẫn không thể đối phó với sức mạnh của Phệ Sinh Mộc Diễm của Mộc Chiến, ngọn lửa đã hút gần hết sinh cơ của cổ thi.

Sau một hồi chống cự yếu ớt, thêm âm thanh đe doạ, uy hiếp, cổ thi cuối cùng tan rã thành tro tàn.

Bạn đang đọc Thần Thụ Chí Tôn sáng tác bởi Ryuusama1872
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ryuusama1872
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.