Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường Giả Lần Lượt Hạ Tràng

Tiểu thuyết gốc · 2098 chữ

Sau nửa canh giờ bay lượn giữa bầu trời đêm, cuối cùng Tống Vũ Hà và Mộc Chiến đã đặt chân đến một vùng đất tĩnh mịch, nơi ánh trăng chiếu sáng lấp lánh trên mặt hồ trong vắt, tạo nên một khung cảnh huyền ảo như tranh vẽ.

Khung cảnh nơi đây mang đến một cảm giác bình yên, nhưng trong không khí vẫn vẩn vương một sự hồi hộp, như thể cả vùng đất đang chờ đợi điều gì đó đặc biệt xảy ra.

Tống Vũ Hà hạ cánh nhẹ nhàng, bước xuống mặt đất với vẻ thanh thoát như một bóng mây.

Mộc Chiến ngắm nhìn xung quanh một chút, thầm thì một tiếng:

“Là nơi này sao..!”

Vù vù..

Khi Mộc Chiến và Tống Vũ Hà vừa đến, các cường giả của các thế lực khác cũng không chậm trễ.

Như cơn lốc, những cường giả từ Băng Nguyệt Cung và Hỏa Long Môn lần lượt xuất hiện, không ngần ngại thể hiện sức mạnh của mình, mỗi bên đều mang theo những pháp bảo uy lực mạnh mẽ.

Lão già lần trước giao dịch với Mộc Chiến địa đồ cũng ở trong đó, hừ lạnh một tiếng với người Hoả Long Môn bên kia, đứng đầu là Long Huyền, mà bên cạnh là Phong Trạch Đại Trưởng Lão.

Hiển nhiên sau trận chiến đó, hai bên coi như vạch mặt hoàn toàn, nhưng dù Băng Nguyệt Cung có thua, cũng không ảnh hưởng đến hoàn toàn căn cơ, vốn dĩ không quá e ngại Hoả Long Môn, nhưng cũng không muốn nói gì nhiều.

Nhưng Hoả Long Môn nào giống như vậy, liên tục là những tiếng châm chọc từ Long Huyền về phía lão già bên Băng Nguyệt Cung, mà nhờ đó Mộc Chiến hắn cũng biết lão già ấy tên là Băng Kình, là Đại Trưởng Lão của Băng Nguyệt Cung.

Bên cạnh Băng Kình là một nữ nhân xinh đẹp, nàng tỏa ra khí chất mạnh mẽ, đầy tự tin và cuốn hút. Với làn da trắng như tuyết, đôi mắt sáng như sao, ánh nhìn sắc bén khiến người đối diện cảm thấy như bị hút vào.

Mái tóc dài bồng bềnh, màu trắng như băng, được buộc gọn gàng nhưng vẫn để vài lọn rơi tự do trên vai, tạo nên một vẻ đẹp vừa quyến rũ vừa bí ẩn.

Nàng mặc một bộ y phục màu xanh nhạt, được thêu những họa tiết tinh xảo, mang lại cảm giác thanh thoát nhưng cũng rất kiêu sa.

Mặc dù nàng không phải là người nói nhiều, nhưng mỗi lời nói của nàng đều mang theo uy lực, khiến cho những người xung quanh đều phải lắng nghe.

“Băng Kình, đừng để những kẻ này làm mất thời gian của chúng ta!” Nàng lên tiếng, giọng nói như nước chảy mây trôi, nhưng chứa đầy sự kiên quyết.

“Lần trước đánh nhau thiếu Bổn Cung, lần này chúng ta sẽ đoạt lại cả vốn lẫn lãi..”

Dứt lời, khí tức Linh Anh Cảnh đỉnh phong áp về phía Long Huyền và Phong Trạch, khiến hai người bọn hắn không khỏi sa sầm sắc mặt.

Không giống Hoả Long Môn, Long Huyền mặc dù là Môn Chủ, nhưng thực lực chỉ là Linh Anh Cảnh trung kỳ.

Do tôn chỉ của lão môn chủ truyền xuống, nên Phong Trạch mặc dù là Linh Anh Cảnh hậu kỳ cũng phải nhún nhường Môn Chủ cho Long Huyền.

Nhưng Băng Nguyệt Cung lại đứng đầu bởi nữ nhân tuyệt mỹ này, nàng tên là Ngọc Linh, Linh Anh Cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật.

Khác xa với Băng Kình chỉ có Linh Anh Cảnh trung kỳ, Ngọc Linh chỉ nói một tiếng khiến cả Long Huyền và Phong Trạch liền ngậm miệng, không lên tiếng nữa.

Hiển nhiên Hoả Long Môn bọn hắn thừa dịp tin tức Ngọc Linh nàng ta không có tại Băng Nguyệt Cung nên tổ chức tấn công lãnh địa, đoạt lấy linh mạch.

Chứ nếu có nàng toạ trấn tại Băng Nguyệt Cung, bọn hắn cũng chưa điên mà đến khai chiến.

….

Sau khi hai bên Băng Nguyệt Cung và Hoả Long Môn ngừng đấu khẩu, các cường giả của các thế lực khác cũng lục đục đến.

Những cường giả từ Thiên Tinh Hội, Hắc Tâm Đạo và Thủy Sa Tông lần lượt xuất hiện, tạo thành một bầu không khí căng thẳng.

Hai cường giả Thiên Tinh Hội, với ánh mắt sắc như dao, mang theo phong thái lão đạo.

Bọn hắn mặc những bộ y phục màu xanh đậm, với những hoa văn hình sao sáng rực.

Trong đó, một người nam tử tuổi trung niên, có tên là Thiên Tinh Thông, nổi bật với chiếc vòng cổ làm bằng đá quý, phát ra ánh sáng mờ ảo.

Bên cạnh hắn là một nam tử khoác chiến bào màu bạc, hắn là Ngân Vũ, là Đại Trưởng Lão của Thiên Tinh Hội.

Tiếp theo là Hắc Tâm Đạo, có hai cường giả áo đen bước ra, bầu không khí xung quanh trở nên nặng nề và u ám.

Đi trước là một nữ nhân với vẻ đẹp lạnh lùng, nàng tên là Hắc Tâm Nguyệt, có mái tóc dài màu đen như mực, đôi môi đỏ rực như máu, tỏa ra một sức hút kỳ lạ.

Mà bên cạnh nàng là một nam tử có một vết sẹo rồng lớn trên khuôn mặt, hắn chính là Vô Phong, Phó Đạo Chủ của Hắc Tâm Đạo.

Sau đó, cường giả từ Thủy Sa Tông xuất hiện, hai người này mặc trang phục màu xanh nước biển, mang theo sức mạnh dịu dàng nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ.

Đứng đầu là một nam tử tóc dài, được biết đến với tên gọi Thủy Hàn Đạo Nhân, ánh mắt bình thản nhưng đầy uy lực.

Bên cạnh hắn là một nữ nhân dung mạo thoát tục tràn đầy mỹ lệ, nàng là Bích Thuỷ Thanh Yến, thê tử của Thuỷ Hàn Đạo Nhân.

Mộc Chiến đứng ở giữa, quan sát từng động thái của các cường giả từ các thế lực khác nhau, trong lòng không khỏi cảm thán một tiếng.

Những người vừa đến có khí tức dao động từ Linh Anh Cảnh trung kỳ đến Linh Anh Cảnh đỉnh phong, không hề yếu kém một chút nào.

Không biết ở tông môn của bọn họ có Nguyên Thần Cảnh toạ trấn hay không..

Nhưng theo Mộc Chiến nghĩ, nếu như cường giả tông môn đi ra hết như thế này mà không có ai đó đủ sức toạ trấn thì quả thật là chuyện cười.

Hẳn là bọn họ có Nguyên Thần Cảnh a..

Không.. cũng có thể là có một luật thép giữa các tông môn..

Bởi vì Mộc Chiến nhớ Huyền Nguyên Quan Trường là được thành lập bởi các tông môn, do Trảm Độc Tư Lệnh đứng đầu.

Nếu nói trong hàng ngũ Nguyên Soái của họ mà không có người của các thế lực này thì Mộc Chiến không tin cho lắm..

Làm sao tông môn có thể đại chiến được khi Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường đang áp một đầu kia chứ..

Không khả thi..không khả thi..

Trong khi Mộc Chiến đang suy nghĩ, mấy tên cường giả này bắt đầu chào hỏi nhau.

Đột nhiên, mấy người này đều nhìn về hướng của Mộc Chiến, không, thật ra là nhìn về Tống Vũ Hà bên cạnh Mộc Chiến.

“Tống Tiên Tử cũng đến sao..” Thiên Tinh Thông ánh mắt sáng lên, nhìn về Tống Vũ Hà.

“Ngân Vũ bái kiến Tống Tiên Tử, nàng vẫn xinh đẹp như ngày nào..” Ngân Vũ chắp tay nói, ai cũng có thể nhìn ra trong mắt của hắn cũng có chút ái mộ Tống Vũ Hà.

Vô Phong cũng không chậm trễ, lên tiếng chào hỏi:

“Tống Tiên Tử cũng tham gia Huyết Ảnh Bí Cảnh, thật là bất ngờ! Nếu như Tiên Tử có chuyện gì cần làm, tại hạ sẵn lòng.”

Khác biệt với mấy tên nam tử, mấy lão già, Ngọc Linh và Hắc Tâm Nguyệt chắp tay chào hỏi một cách bình thường.

Tống Vũ Hà khẽ vuốt nhẹ mái tóc, mở đôi môi kiều diễm lên tiếng:

“Đa tạ chư vị quan tâm, tiểu nữ cũng chỉ tò mò một chút Huyết Ảnh Bí Cảnh mà thôi, không nhọc lòng chư vị lo lắng!”

Mộc Chiến ở bên cạnh thầm hô, nữ nhân này, trông có vẻ quen biết rất rộng a..

Đột nhiên, lời chào hỏi vừa xong, Lý Thiên và một nữ nhân thần bí ấy xuất hiện trên không trung.

Nàng mặc một bộ y phục màu tím, có họa tiết như sấm chớp, khiến cho toàn thân tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Gương mặt nàng xinh đẹp tựa hoa, đôi mắt như hai viên ngọc sáng, lấp lánh ánh điện, thỉnh thoảng lại lóe lên những tia chớp. Tóc nàng dài, bay lượn như sóng nước, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ mà cũng đầy quyến rũ.

Khi nàng xuất hiện trên không trung, khí thế của nàng như một cơn lốc xoáy, làm cho không gian xung quanh rung động.

Bên cạnh là Lý Thiên, hắn mặc một bộ áo dài màu xanh lam, mang biểu tượng của lôi hệ, với những đường chỉ đen tỏa ra như những tia chớp, làm nổi bật thêm vẻ thần bí của mình.

Khi chúng cường giả ở đây đều đang kinh diễm về vẻ đẹp của nàng, nữ nhân ấy cất tiếng:

“Bổn toạ là Lôi Tịch Vân, đảm nhiệm chức vị Lục Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường.”

“Nay phục mệnh của Tổng Tư Lệnh, đến khai mở cấm chế của Huyết Ảnh Bí Cảnh.”

Lời nàng vừa dứt, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều chấn kinh.

Không ngờ nữ nhân đẹp như tiên nữ ấy lại là Lục Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường, là một trong những cường giả chí cao vô thượng tại Huyền Nguyên Đại Lục.

Mà Mộc Chiến cũng hít một hơi, nếu như Lôi Tịch Vân là Lục Nguyên Soái, thì không phải Lý Thiên kia sẽ có địa vị rất cao hay sao..

Hoá ra từ đầu hắn không phải là một tên ngông cuồng.. Không, đúng là ngông cuồng nhưng có cây to che chở..

Vì không chỉ mỗi sư tôn hắn là Lục Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường, mà hắn có lẽ còn có mối quan hệ gì đó với Trảm Độc Tư Lệnh nữa.

Mộc Chiến ánh mắt lấp loé nhìn hai thân ảnh trên bầu trời, hay nói cách khác là nhìn vào Lôi Tịch Vân.

Việc nàng xuất hiện ở đây chỉ mang mỗi Lý Thiên mà không mang bất cứ một Linh Anh Cảnh nào, có thể nói lên được hai điều.

Thứ nhất, không một Linh Anh Cảnh nào của Huyền Nguyên Quan Trường rảnh rỗi để tham dự vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, có thể nói là tình hình chiến trường với bên Độc Giáo đang căng thẳng đến mức nào.

Thứ hai, đó là sự thị uy của Nguyên Thần Cảnh, một sự bảo hộ của sư tôn cho đệ tử của mình.

Lý Thiên không hề nghi ngờ là Hoá Đan Cảnh gần như duy nhất tham gia vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, nơi mà chỉ toàn Linh Anh Cảnh tu sĩ tham dự.

Nếu như không có nàng ra mặt, Lý Thiên dù có chiến lực mạnh, nhưng cũng sẽ là đối tượng dễ dàng bị nhắm đến đầu tiên.

Dù tất cả đều là người của Huyền Nguyên Đại Lục, dù có thể Lý Thiên là người của Huyền Nguyên Quan Trường, nhưng trước mặt cơ duyên, nếu nhường cho người khác thì thật có lỗi với bản thân quá..

Hơn nữa, Mộc Chiến hắn nghe nói, sau khi Huyết Ảnh Bí Cảnh sau khi mở ra, hai tháng sau sẽ tự khắc đóng lại. Trong khoảng thời gian hai tháng đó, Lôi Tịch Vân sẽ hoàn toàn không biết chuyện gì..

Mộc Chiến hắn hiểu điều này, những cường giả Linh Anh Cảnh cũng không phải kẻ ngu mà không hiểu.

Nhưng đúng như Mộc Chiến hắn nghĩ, ánh mắt bọn họ đều lấp loé, nếu thật sự phải xuống tay thì có lẽ..

Lúc đó chắc chỉ còn nước nhờ Nguyên Soái của bản môn họ thôi..

Bạn đang đọc Thần Thụ Chí Tôn sáng tác bởi Ryuusama1872
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ryuusama1872
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.