Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết Định

Tiểu thuyết gốc · 2926 chữ

Mộc Chiến âm trầm đắn đo, khi thấy Lý Thiên gần chết rồi, hắn phất nhẹ một viên đan dược trong người.

Tất nhiên là một loại đan dược Tam giai, có khả năng phục hồi thương thế một cách nhanh chóng.

Viên đan dược vừa vào trong cơ thể Lý Thiên dòng linh khí tràn đầy sinh lực lan tỏa khắp cơ thể hắn, phục hồi những vết thương ẩn bên trong và nhanh chóng tái tạo linh lực đã cạn kiệt.

Làn da của hắn dần dần lấy lại sắc hồng, máu cũng đã ngừng chảy..

Lý Thiên chậm rãi mở mắt, dù ánh mắt vẫn hiện ra nét mơ hồ nhưng đã sáng hơn lúc trước đôi chút.

Mộc Chiến đây không phải là cứu hắn, chỉ là cầm hơi cho Lý Thiên, hắn chậm rãi nói:

“Ngươi có ba khắc để chứng minh giá trị tồn tại của mình đối với ta!”

Đúng vậy, Mộc Chiến không phải thánh nhân, dù có Vô Ngã Chân Ý, Mộc Chiến cũng không vị tha đến mức có thể cứu một kẻ có thể tạo ra một mối nguy hiểm cho mình.

Tại sao hắn không cứu, sau đó chấp nhận từ bỏ một dung mạo của mình?

Đừng đùa như thế chứ..

Tại sao hắn lại phải cứu? Hắn không phải là người gây ra cái chết của Lý Thiên, dù trực tiếp hay gián tiếp.

Vậy tại sao Mộc Chiến hắn phải vì Lý Thiên mà chấp nhận mạo hiểm, thậm chí phải từ bỏ một dung mạo của mình?

Phải biết, việc có hai gương mặt có ý nghĩa lớn như thế nào đối với một kẻ muốn xâm nhập vào Độc Giáo như hắn..

Không nghĩa lý..

Lý Thiên sau khi tỉnh táo lại đôi chút liền nghe lời Mộc Chiến vào trong tai, hắn thều thào, âm thanh có chút cảm kích:

“Đa.. tạ.. tiền bối.. đã cứu mạng..”

Mộc Chiến nghe vậy liền nhíu mày, tên này..

“Đừng vớ vẩn, chứng minh giá trị của ngươi, nếu không tự sinh tự diệt!”

Mộc Chiến vẫn lạnh lùng hờ hững đáp, câu nói của Lý Thiên như buộc hắn vào việc phải cứu mạng Lý Thiên vậy..

Lý Thiên nghe vậy liền âm thầm than, người này kín kẽ thật đấy..

Xong, hắn liền nói:

“Tiểu tử chỉ là một Hoá Đan Cảnh, nào dám có giá trị gì với tiền bối..!”

“Nhưng nếu tiền bối có ý muốn gia nhập Huyền Nguyên Quan Trường, có là ta có thể giúp tiền bối người dễ dàng có một chức vị tốt!”

Mộc Chiến nghe vậy, thâm ý một chút cười nhạt:

“Ồ? Ý ngươi là với một thân Linh Anh Cảnh như ta không dễ dàng vào Huyền Nguyên Quan Trường?”

Lý Thiên gật nhẹ cái đầu đầy mệt mỏi:

“Đúng vậy, Linh Anh Cảnh đã được xem là cấp cường giả trong Huyền Nguyên Quan Trường!”

“Toàn bộ Huyền Nguyên Quan Trường cũng chỉ có không đến hai mươi người, nhưng bản thân mỗi người đều xuất phát từ các đại tông môn!”

“Còn nếu một người ngoài như tiền bối, e rằng khó..”

Mộc Chiến vuốt cằm, hắn hiểu vì sao Lý Thiên này nói khó rồi..

Đơn giản là vì Linh Anh Cảnh đã là có thực lực trấn áp một phương, nếu như có kẻ có ý đồ bất chính cấp bậc thực lực này xâm nhập thì hậu quả rất khó lường.

Tư Lệnh chỉ có một, Nguyên Soái chỉ có sáu, nhưng bình thường họ không ra mặt, chỉ khi nào có đại sự mới xuất hiện.

Vậy, ai sẽ là người chủ trương việc còn lại.. Linh Anh Cảnh..

Đối với người có thể mang trọng trách lớn như thế này, tuyển dụng ngay từ các trưởng lão từ cái đại thế lực tông môn trong Huyền Nguyên Đại Lục là an toàn nhất.

Còn để người ngoài vào, rất khó kiểm soát..

Nếu ngươi là tán tu, không có tông môn mà vẫn chứng minh được ngươi là người của Huyền Nguyên Đại Lục, cũng có thể vào Huyền Nguyên Quan Trường.

Nhưng tất nhiên quyền lực sẽ vơi đi rất nhiều so với những trưởng lão chính thống rồi..

Huyền Nguyên Quan Trường là nơi xây dựng ra để đối kháng với Độc Giáo, vậy nên phải giảm thiểu những rủi ro bị mục từ trong sâu nhất có thể..

Với người khác, việc gia nhập Huyền Nguyên Quan Trường đối với họ chẳng có ý nghĩa gì lắm..

Nhưng với Mộc Chiến lại có chút ý nghĩa, bởi vì hắn muốn xâm nhập Độc Giáo thì phải bước qua Huyền Nguyên Quan Trường này..

Mộc Chiến ánh mắt lấp loé, hỏi Lý Thiên:

“Vậy ngươi có thể làm gì để giúp ta vào? Hơn nữa, ngươi lại không sợ ta là mầm mống nguy hại sao?!”

Lý Thiên bỗng ho khụ khụ mấy cái, nôn ra rất nhiều máu tươi khiến Mộc Chiến phải phất tay thêm cho hắn mấy viên đan dược để cầm hơi.

Sau khi ổn định, hắn đã có thể ngồi dậy được, chắp tay nói với Mộc Chiến:

“Đa tạ tiền bối cứu giúp!”

Mộc Chiến phất tay, lạnh lùng nói:

“Dừng, đừng có giở trò đó với ta! Nếu ngươi không chứng minh được giá trị của mình, ngươi vẫn sẽ chết!”

Mộc Chiến dứt lời, sát khí vô tận áp bách về phía Lý Thiên, biểu hiện cho việc hắn không nói đùa.

Đúng là hắn không nói đùa, Lý Thiên mà không chứng minh được giá trị của hắn, Mộc Chiến cũng không thể để một tên biết về Phệ Sinh Mộc Diễm của hắn mà nhởn nhơ như vậy.

Lý Thiên cảm nhận sát khí mãnh liệt từ Mộc Chiến, sắc mặt hắn trắng bệch, hắn biết Mộc Chiến không nói đùa..

Hắn vội vàng chắp tay nói:

“Tiền bối bớt giận, ta nói có cách là có cách, phải chăng tiền bối biết sư tôn ta là Lục Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường chứ?!”

“Chỉ cần ta đánh tiếng một chút với nàng, tiền bối người sẽ có thể tham gia vào Huyền Nguyên Quan Trường!”

Mộc Chiến vuốt cằm:

“Lục Nguyên Soái quyền uy như vậy? Trảm Độc Tư Lệnh không nói gì nàng?!”

Lý Thiên lắc đầu:

“Trảm Độc Tư Lệnh là một người rất thần bí, ngay cả ta là đệ tử của Lôi sư tôn, cũng chưa được gặp ngài ấy bao giờ!”

“Ngài ấy bình thường chẳng thèm quan tâm đến mấy việc trong Huyền Nguyên Quan Trường đâu, nên ngài ấy uỷ hết mọi quyền cho tất cả Nguyên Soái!”

“Mà Lôi sư tôn chính là người quản lý chiêu binh cho Huyền Nguyên Quan Trường!”

Mộc Chiến âm thầm vuốt cằm, nói vậy, Trảm Độc Tư Lệnh hẳn là phải rất tin tưởng mấy tên Nguyên Soái này mới dám giao hoàn toàn Huyền Nguyên Quan Trường cho bọn họ như thế.

Mà cũng phải, Nguyên Soái toàn là mấy lão quái vật của mấy tông môn lớn, phản bội Huyền Nguyên Đại Lục mà theo Độc Giáo chẳng có một tí lợi ích nào đối với bọn hắn.

Chỉ có mỹ nữ Lôi Tịch Vân kia mới có chút thần bí, nhưng nếu nàng được làm quản lý chiêu binh, thân phận cũng không tầm thường đâu..

Chiêu binh là một cửa ải phải được kiểm soát nghiêm ngặt nhất, nếu không Độc Giáo dễ dàng trà trộn vào rồi..

Mộc Chiến liền đáp:

“Vậy tại sao ngươi cho rằng ta đáng tin tưởng mà dám đánh tiếng với sư tôn ngươi?!”

Lý Thiên lúc này nhìn qua Mộc Chiến, ánh mắt hắn có chút vui vẻ:

“Vì tiền bối không xấu xa như tiểu tử nghĩ..!”

“Tiền bối có lẽ không biết, từ lúc thấy tiền bối không ra tay bỏ đá xuống giếng để cướp đoạt Hắc Lôi Diệt Thế của ta, thậm chí ngay cả lúc cho ta cơ hội để nói như thế này, tiền bối hẳn không phải là kẻ thủ ác, sát phạt vô tình!”

“Thêm với cả tiền bối thẳng tay diệt sát ba người kia, bọn hắn chắc chắn là người của Độc Giáo, nên ta biết tiền bối là người có thể tin tưởng được!”

Lý Thiên đột nhiên đổi qua sắc mặt nghiêm túc:

“Tiền bối chỉ lo ngại ta sẽ tiết lộ cái hoả diễm màu lục đó với người khác nên mới muốn hạ sát, điều đó cũng dễ hiểu mà thôi!”

“Nếu như ta không có Lôi sư tôn làm chống đỡ, ta cũng không dám dùng một cách khoa trương như vậy!”

Dứt lời, hắn cố gắng đưa một ngón tay vào miệng, sau đó cắn một cái cho có máu chảy ra, hắn thề:

“Lý Thiên ta xin thề với thiên địa, nếu như ta tiết lộ về hoả diễm màu lục của tiền bối với bất kỳ ai, ta sẽ bị thiên phạt, kinh mạch tự đoạn diệt, ngũ lôi phanh thây, vạn kiếp không luân hồi!”

Mộc Chiến có chút lấp loé ánh mắt nhìn vào Lý Thiên, tên này đúng là khôn khéo..

Nhưng hắn đã thề với máu của mình với thiên địa, quả thật hắn cũng có thứ để khiến người ta tin tưởng.

Hơn nữa, có lẽ hắn không biết hắn đang thề thốt với người có thân phận như thế nào..

Nếu hắn dám lừa gạt một Thiên Mệnh Nguyên Chủng, cái gì kinh mạch tự đoạn diệt, cái gì ngũ lôi phanh thây, cái gì vạn kiếp không luân hồi..

Nếu hắn dám lừa, hậu quả còn khủng khiếp hơn nhiều..

Mộc Chiến âm thầm gật đầu, coi như chấp nhận Lý Thiên một chút, nhưng tất nhiên là hắn không dễ dàng phó thác cái gọi là thề độc ấy mà để cho hắn nhởn nhơ như vậy được.

Hắn chắc sẽ tìm cách theo dõi… nếu có gì bất thường liền thẳng tay diệt sát..

Ừm.. nên vậy..

Mộc Chiến sau một hồi cân nhắc, hắn lập tức phất tay, Thanh Huyền Đan Đỉnh rơi rầm xuống đất.

Thương thế của Lý Thiên vẫn rất nặng, những viên đan dược Tam giai kia quả thật không giúp được nhiều gì thương thế của hắn, nên Mộc Chiến quyết định luyện ra Tứ giai đan dược.

Lý Thiên thấy Mộc Chiến phất tay một Ngũ giai hạ phẩm Đan Đỉnh lập tức chấn kinh, tiền bối này là một phú nhị đại đích hiệu..

Mộc Chiến chẳng hề quan tâm, hắn lục lại ký ức về đan phương một chút, tìm kiếm đan dược thích hợp để chữa trị cho Lý Thiên.

Sau một khắc, hắn lựa chọn luyện chế Thanh Linh Mộc Đan, một Tứ giai thượng phẩm có tác dụng chuyên về hồi phục.

Mộc Chiến phất nhẹ tay, nào Linh Mộc Diệp, Thiên Hương Thảo, Tinh Hồng Hoa, Ngọc Phách Tinh, Thạch Lưu Linh Quả vào trong Thanh Huyền Đan Đỉnh.

Phừng..

Mộc Chiến nhẹ nhàng dùng Phệ Sinh Mộc Diễm luyện hoá lấy từng thành phần, dùng linh lực tinh luyện, từng giọt từng giọt một.

Hắn điều chỉnh nhiệt độ cẩn thận để không phá hủy tính chất của từng loại dược liệu. Khi Linh Mộc Diệp hòa tan cùng Tinh Hồng Hoa và Thạch Lưu Linh Quả, tạo thành một hỗn hợp màu xanh biếc óng ánh, mùi hương thanh mát lan tỏa.

Sau đó hỗn hợp màu xanh kết hợp với dược dịch của Ngọc Phách Tinh và Thiên Hương Thảo dung hợp lại, hình thành nên hai viên đan dược trong Thanh Huyền Đan Đỉnh.

Trước mắt hắn là hai viên đan dược hoàn chỉnh, tròn trịa, bóng bẩy, mang sắc xanh lam tinh khiết cùng mùi hương dễ chịu.

Ánh sáng dịu dàng từ viên Thanh Linh Mộc Đan lan tỏa, chứa đựng linh lực dồi dào và khả năng hồi phục vô song.

Hài lòng nhìn Thanh Linh Mộc Đan, Mộc Chiến phất tay một viên rơi vào trong tay Lý Thiên, hắn nói:

“Ăn nó vào, nó có thể giúp thương thế ngươi bình phục khoảng tám thành!”

Lý Thiên cầm viên Thanh Linh Mộc Đan, chưa kịp chấn kinh trước khí tức sinh mệnh cường đại của nó liền nghe Mộc Chiến nói.

Tám…thành?

Viên đan dược này có thể giúp hắn hồi phục tận tám thành..?

Lý Thiên run nhẹ tay, ánh mắt kích động nhìn Thanh Linh Mộc Đan, thương thế của hắn ấy vậy mà nặng nề lắm.

Từ những đòn đánh của Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng, cả những sự tiêu hao khi kích hoạt Lôi Phong Hắc Vực Trận, còn chưa kể đến độc tố của Bạch Nguyệt Độc Phiến nữa..

Lý Thiên kích động, muốn nói gì đó, nhưng Mộc Chiến không muốn nghe.

Hắn phất nhẹ tay, viên Thanh Linh Mộc Đan bay từ tay Lý Thiên vào miệng của hắn.

“Ực..”

Vừa nuốt viên đan xuống, Lý Thiên lập tức cảm nhận được dòng linh lực mạnh mẽ đang lan tỏa từ bụng lên, dần dần chảy qua từng mạch máu, từng đường kinh mạch trong cơ thể hắn.

Linh khí thanh khiết của Thanh Linh Mộc Đan hòa quyện cùng nguyên khí của hắn, dịu dàng mà mãnh liệt, từng chút một đẩy lùi những cơn đau, làm dịu đi cảm giác kiệt quệ và hồi phục sức mạnh đã bị tiêu hao.

Cảm giác như đang tắm mình trong dòng suối mát lạnh, Lý Thiên thấy cơ thể nhẹ bẫng, từng tế bào như được thanh lọc, trở nên tinh khiết và tràn đầy sinh lực.

Cảm giác đau nhức trong các mạch máu do chấn động của những trận chiến vừa qua tan biến, thay vào đó là một nguồn năng lượng dồi dào, mới mẻ, mạnh mẽ hơn trước.

Sau khoảng một nén nhang, linh lực trong cơ thể Lý Thiên đã hồi phục gần như hoàn toàn. Thậm chí, hắn cảm giác như kinh mạch mình trở nên thông suốt hơn, linh lực cũng được điều hòa tốt hơn trước.

Lý Thiên ánh mắt cảm kích nhìn Mộc Chiến, chắp tay đầy kính cẩn:

“Đa tạ tiền bối ân cứu mạng, ta sẽ không bao giờ quên ân nghĩa này!”

Mộc Chiến phất tay:

“Không gì là miễn phí, ngươi nợ ta một vạn linh thạch thượng phẩm!”

Thanh Linh Mộc Đan là Tứ giai thượng phẩm đan dược, lại thêm chính tay Mộc Chiến luyện ra nên có dược hiệu rất cao, Mộc Chiến lấy một vạn linh thạch thượng phẩm cũng chẳng phải chặt chém gì.

Lý Thiên hiểu điều này, cho nên hắn không ngần ngại:

“Ta đã hiểu, khi trở ra Huyết Ảnh Bí Cảnh liền bẩm báo cho Lôi sư tôn..!”

“Không biết quý danh của tiền bối là..”

Mộc Chiến vuốt cằm một chút, sau đó hắn lên tiếng:

“Ta là Thương Thiên!”

Lý Thiên gật đầu:

“Thương tiền bối, ta nhất định sẽ trả lại ngài một vạn linh thạch thưởng phẩm, cũng như cam kết giúp ngài giữ một vị trí tốt trong Huyền Nguyên Quan Trường!”

“Tốt!” Mộc Chiến hài lòng, đây là những lời hắn muốn nghe.

Dứt lời, hắn xoay người muốn rời đi, hắn còn phải tìm kiếm Tống Vũ Hà, trước đó không quên thu lại nhẫn trữ vật của Tiêu Lãng, Bạch Liên Hàn và Độc Tam.

Hắn cũng tranh thủ cho Độc Tam một viên Thanh Linh Mộc Đan, chứ hắn nằm thở như chó chết vậy thì làm ăn được gì..

Nhưng khi Mộc Chiến hắn muốn rời đi, tên Lý Thiên ấy cũng lẽo đẽo theo sau..

Mộc Chiến nhíu mày, lạnh giọng hỏi:

“Ngươi lại là sao nữa?!”

Lý Thiên xấu hổ gãi đầu:

“Tiền bối bớt giận, ta dù chỉ là một Hoá Đan Cảnh, nhưng ta cũng biết bọn hắn là thế lực của Độc Giáo!”

“Vốn dĩ ta cũng muốn đi một mình, nhưng thiết nghĩ đi với tiền bối sẽ dễ tìm bọn hắn hơn.”

Mộc Chiến nghe vậy cười nhạt:

“Một Hoá Đan Cảnh trung kỳ như ngươi, gặp được bọn hắn thì làm được cái gì?!”

Lý Thiên ngạo nghễ ngẩng cao đầu:

“Đừng coi thường ta như vậy chứ, dù ta chỉ là một Hoá Đan Cảnh, nhưng ta thậm chí có thể đối đầu với Linh Anh Cảnh sơ kỳ cường giả đấy!”

Mộc Chiến nghe vậy vuốt cằm, đúng là với Hắc Lôi Diệt Thế, Lý Thiên hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu.

Nhưng Mộc Chiến không thích có thêm một cái đuôi đi theo mình, thì đột nhiên Lý Thiên lại nói:

“Nếu tiền bối cảm thấy không tiện, coi như ta thuê tiền bối làm bảo tiêu cho ta, cho đến khi an toàn rời khỏi Huyết Ảnh Bí Cảnh, ta liền đưa cho tiền bối mười vạn linh thạch thượng phẩm!”

Mộc Chiến nghe Lý Thiên định nhờ hắn làm bảo tiêu, định quay lưng rời đi thì đột nhiên nghe mười vạn linh thạch thượng phẩm..

Moá, đúng là tài đại khí thô thật mà, từ Lôi Tịch Vân cho đến tên Lý Thiên này.

Vung tay mười vạn linh thạch thượng phẩm như rác vậy..

Mộc Chiến âm trầm, sau một hồi cân nhắc, hắn liền thở dài một tiếng:

“Ngươi..quả thật là một phiền phức..!”

Bạn đang đọc Thần Thụ Chí Tôn sáng tác bởi Ryuusama1872
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ryuusama1872
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.