Hành Động Lạ
Thấy đám người vẫn còn chần chờ, Mộc Chiến hừ một tiếng, lũ người này đúng là một đám cáo già, toàn đợi người tiến lên thử bẫy trước.
Mộc Chiến hắn đành phải làm vật thí nghiệm, có như vậy bọn hắn mới dám vào.
Dù sao thông qua Độc Tam, Mộc Chiến cũng biết, bên trong cột sáng này là một hang động, bẫy rập gì hắn đều biết hết nên hắn không quá quan ngại.
Mộc Chiến khẽ thở ra một hơi, ánh mắt đầy kiên nghị và cảnh giác, nắm tay Tống Vũ Hà bước vào bên trong cột sáng đỏ rực. Trước khi đi, hắn dặn dò Lý Thiên tốt nhất nên ở bên ngoài, trong đó không hề an toàn.
Lý Thiên cũng hiểu vấn đề nên chỉ lặng lẽ gật đầu, tìm kiếm một chỗ nào đó ẩn nấp khỏi nơi này..
Khi Mộc Chiến chạm vào ánh sáng ấy, hắn cảm nhận được sự rung chuyển, như thể không gian đang nứt ra, mở ra một con đường dẫn thẳng vào hư vô.
Khi bước vào sâu hơn, trước mắt hắn hiện ra một động phủ u tối, mang đến cảm giác âm u đến rợn người.
Động phủ tựa như một con mãng xà khổng lồ, há miệng chờ đợi bất cứ ai đủ can đảm bước vào mà không rõ số phận sẽ ra sao.
Bốn bề là những bức tường đá đen phủ kín rong rêu, từng đường vân đá xoắn vặn quái dị, hệt như những dòng huyết mạch của một sinh vật cổ xưa.
Không gian trong động phủ tĩnh mịch đến kỳ lạ, như thể bị tách ra khỏi thế giới bên ngoài.
Ánh sáng từ cột sáng lúc này đã lụi dần, chỉ để lại một màu đen tuyền, sâu thẳm và thăm thẳm.
Mộc Chiến thần niệm lan tỏa, cảm nhận mọi động tĩnh xung quanh. Nhưng tất cả những gì hắn nghe thấy chỉ là âm thanh vang vọng của những giọt nước nhỏ rơi xuống mặt đất.
Thở ra một hơi, quả nhiên không có bẫy rập gì như Độc Tam truyền âm, hắn thả bàn tay mềm mại của Tống Vũ Hà ra, nói với nàng:
“Như thế có đáng không?!”
Tống Vũ Hà có chút bất ngờ khi vào đây, sau đó nghe Mộc Chiến hỏi, liền biết hắn muốn nói vấn đề gì.
Đối với nữ nhân như nàng, mang tiếng một đời chồng là rất khó trách khỏi khó xử, còn chưa kể nàng tuyên bố với tất cả cường giả đứng đầu Huyền Nguyên Đại Lục như vậy.
Nhưng Tống Vũ Hà chỉ nháy mắt tinh nghịch:
“Ngươi, đã nắm tay lão nương! Ngươi phải chịu trách nhiệm!”
Ngặc..
Mộc Chiến sửng sốt, nữ nhân này có đạo lý không vậy?
Hắn nắm tay nàng là sợ nàng bị lạc giống lúc bước vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, giờ bị nàng nói như vậy làm Mộc Chiến không biết phải nói như thế nào..
“Khanh khách, đùa ngươi một chút mà thôi, ngươi nghĩ lão nương dễ dãi như vậy à?”
Tống Vũ Hà che miệng cười duyên, hiển nhiên đối với cường giả như nàng, việc này đối với nàng dường như chẳng hề có ý nghĩa.
Nhưng đột nhiên, nàng lại nhìn vào mắt Mộc Chiến mà thẳng thừng nói:
“Nhưng ngươi rất đẹp trai, lão nương có ý với ngươi. Từ giờ lão nương sẽ theo đuổi ngươi, hiểu ý chứ..”
Tống Vũ Hà nghiêm túc nói, gương mặt của nàng cũng có chút đỏ lên. Dù là một cường giả, nhưng đối với chuyện nam nữ thì vẫn như con số không..
Mộc Chiến nghe vậy, Vô Ngã Chân Ý tự động vận chuyển, giữ vững thần trí trấn định cho bản thân.
Đột nhiên được một tuyệt sắc mỹ nhân như thế này tỏ tình, Thiên Mệnh Nguyên Chủng như hắn cũng phải hồi hộp một chút:
“Để chuyện này nói sau..” Mộc Chiến ho khụ khụ một chút đánh trống lãng, hắn không biết tự nhiên tại sao nữ nhân này lại nói những điều ấy ngay lúc này chứ.
Bộ khung cảnh bây giờ thích hợp cho việc đó lắm hả.
Tống Vũ Hà cười khanh khách, tiến đến nắm tay Mộc Chiến không ngần ngại..
Mộc Chiến cố gắng buông tay nàng ra:
“Các chủ, ngươi có thể đàng hoàng một chút không hả? Đang dầu sôi lửa bỏng thế này..”
Mộc Chiến kỳ quái nhìn nàng, nhìn kỳ quái hơn là làm sao hắn vung tay mãi mà không thoát được bàn tay của Tống Vũ Hà.
Bàn tay Tống Vũ Hà mềm mại và thon dài, làn da nàng mịn màng, trắng muốt, thoáng chút ấm áp nhẹ nhàng lan tỏa. Những ngón tay nàng mảnh mai, nhưng lại không thiếu sức sống, gợi lên nét thanh tao và sự tĩnh lặng của một người đã quen tĩnh tọa luyện khí giữa đan lô hỏa đỏ.
Rầm rầm..
Bỗng một tiếng động lớn phát ra từ một hướng từ trong động phủ, khiến Mộc Chiến suy nghĩ bị cắt đứt, hắn lập tức không để tâm đến chuyện này nữa.
Rầm rầm rầm…
Tiếng động càng lớn khiến Mộc Chiến chau mày, mà lúc này, các cường giả của Huyền Nguyên Đại Lục cũng đã vào đây đầy đủ.
Phong Trạch lên tiếng:
“Thương đạo hữu, trong này là chuyện gì xảy ra vậy?!”
Các cường giả còn lại cũng ánh mắt nghi hoặc nhìn về Mộc Chiến.
Mộc Chiến âm thầm nhắm mắt dò hỏi, hắn cũng không biết chuyện này là gì:
“Độc Tam, bên ngươi thế nào?!”
Một luồng âm thanh u lãnh vang lên trong đầu Mộc Chiến:
“Chủ nhân, bọn ta đã triệu tập đầy đủ oán hồn Nguyên Thần Cảnh để kích hoạt trận pháp triệu hồi pháp quyết ấy!”
Mộc Chiến có chút giật mình, liền hỏi:
“Oán hồn Nguyên Thần Cảnh sao? Vậy động tĩnh này là của các ngươi tạo ra?!”
Độc Tam gật đầu xác nhận:
“Đúng vậy thưa chủ nhân, tiến trình đang khai mở, cũng được hai thành rồi!”
Mộc Chiến thầm hô một tiếng, bọn này đúng thật là nhanh tay nhanh việc.
Không chần chờ, Mộc Chiến bèn chia sẻ thông tin này lại cho đám người ở Huyền Nguyên Đại Lục này.
Quả nhiên, bọn hắn nghe xong cũng giật mình, nơi này tập trung oán hồn Nguyên Thần Cảnh sao?
Hít..
Nguyên Thần Cảnh mặc dù chết, nhưng oán hồn của bọn hắn không hề yếu kém chút nào đâu..
Bởi vì Nguyên Thần của Nguyên Thần Cảnh đã ngưng thực rất nhiều, hồn lực của bọn hắn dung nhập với oán niệm sẽ tạo ra oán hồn cực kỳ mạnh mẽ, thực lực ít nhất cũng phải năm, sáu thành so với khi còn sống.
Nguyên Thần Cảnh mà thực lực dù chỉ năm, sáu thành cũng rất là ghê gớm lắm rồi, dù ở đây không ít Linh Anh Cảnh đỉnh, nhưng nói dám đối đầu với Nguyên Thần Cảnh thì vẫn có chút sợ..
Rầm rầm rầm…
Tiếng động một lúc càng lớn, khiến cho những cường giả ở đây cũng phải kinh hãi.
Mộc Chiến âm trầm, đúng là chẳng hề mong đợi được gì ở những người này.
Hắn liền nắm chặt tay của Tống Vũ Hà lao nhanh về phía phát ra tiếng động, hắn phải ngăn chặn bọn hắn lại..
Nếu để pháp quyết đó rơi vào tay bọn hắn thì..
Mộc Chiến càng nghĩ, bước chân của Mộc Chiến hắn càng chắc nịch, nhanh chóng, như thể hắn là một cơn lốc mạnh mẽ đang xuyên qua không gian đầy âm khí u tối.
Bàn tay hắn nắm chặt tay nàng, như muốn truyền cho nàng thêm sức mạnh và cảm giác an toàn, trong khi gió từ phía trước lao tới, thổi tung tà áo cả hai người, tạo nên một cảnh tượng vừa khẩn trương vừa tràn đầy khí thế.
Tống Vũ Hà cảm nhận được sự ấm áp và quyết liệt từ tay hắn. Ánh mắt nàng lấp loé, ẩn chứa một điều gì đó sâu thẳm mà không ai có thể biết được..
….
Càng tiến đến gần, Mộc Chiến dần cảm nhận được áp lực càng lớn từ phía phát ra tiếng động, hắn thấp giọng nói với Tống Vũ Hà:
“Các chủ, lát nữa ngươi hãy đứng sau lưng của ta, tuyệt đối đừng vọng động. Oán hồn của Nguyên Thần Cảnh không phải chuyện đùa đâu.”
Tống Vũ Hà đang chạy thì nghe tiếng nói của Mộc Chiến, nàng híp mắt nhìn hắn:
“Ồ, Mộc Chiến, ngươi lo lắng cho ta sao?”
Mộc Chiến nhức nhức cái đầu, sau đó hắn liền cười nhạt lắc đầu:
“Không lo, cũng không liên quan gì đến ta!”
“Tốt nhất là ngươi nên bỏ tay ta ra mà rời khỏi nơi này đi, Linh Anh Cảnh sơ kỳ như ngươi ở đây phải nói là quá nguy hiểm!”
Tống Vũ Hà che miệng cười rộ:
“Khanh khách, vậy mà còn nói không lo cho lão nương.”
“Ngươi cũng tự mình đa tình quá đấy.. Rõ ràng là ngươi nắm chặt tay của lão nương mà.”
Mộc Chiến giờ mới nhận ra, hắn mới chính là người kéo tay nàng, hắn ho khụ khụ xấu hổ, cố gắng vung tay ra nhưng Tống Vũ Hà lại siết tay vào.
Mộc Chiến nhíu mày:
“Lại làm sao đây nữa..?”
Tống Vũ Hà không đáp, chỉ cười khanh khách lên, tiếng cười của nàng như chuông bạc như có thể lấn át toàn bộ tiếng nổ lớn đang phát ra từ sâu trong động phủ:
“Khanh khách, ai nói với ngươi, lão nương là Linh Anh Cảnh sơ kỳ?!”
Dứt lời, thân thể mềm mại của nàng đột nhiên bùng lên một luồng khí tức mạnh mẽ, áp đảo, hoàn toàn vượt xa sức mạnh nàng từng thể hiện. Hơi thở của nàng như một ngọn lửa rực cháy và linh lực tỏa ra quanh thân nàng ngày càng mạnh mẽ.
Một cỗ khí tức Linh Anh Cảnh đỉnh phong lan tràn ra, khiến Mộc Chiến giật mình.
“Các chủ, ngươi…ngươi..” Mộc Chiến như bị á khẩu, sao đột nhiên nữ nhân này lại biến thành Linh Anh Cảnh đỉnh phong thế này..
“Khanh khách, được rồi.. bây giờ không phải lúc trò chuyện..” Tống Vũ Hà giành làm người lao lên trước, kéo Mộc Chiến đang nghi hoặc to lớn về phía nơi đó.
Mộc Chiến đúng là rất nghi hoặc, nếu Tống Vũ Hà đã là Linh Anh Cảnh đỉnh phong, tại sao lúc đó nàng lại tỏ ra yếu đuối như vậy chứ..
Mộc Chiến nheo mắt nhìn bóng lưng của nàng, nó vẫn mảnh mai, mềm mại nhưng giờ như ẩn chứa không biết bao nhiêu là bí mật..
Vô Ngã Chân Ý liền định trụ tinh thần bản thân lại, Mộc Chiến biết lúc này không phải cho lúc nghĩ vẩn vơ thế này, bởi vì Tống Vũ Hà nàng đã kéo hắn tới trước mặt nơi phát ra tiếng động đó rồi.
—-
P/s: Việt Nam vô địchhhh.
Đăng bởi | Ryuusama1872 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 9 |