Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên thiên cảnh giới

Tiểu thuyết gốc · 3058 chữ

“Sau đại hội võ thuật toàn quốc, cả hai Hồng và Thanh Nhi đã chứng minh thực lực cả hai về thể chất đã đạt tối đa hậu thiên cảnh, linh thức đã bước vào tiên thiên cảnh mở thông huyền quan đạo giả”.

“Hành trình phía trước không còn Hồng cùng hành trình mà chỉ còn lại một mình Thanh Nhi mà thôi. Hồng chia tay Thanh Nhi để về sống với cuộc sống thường nhật cùng người yêu và cả hai dự tính kết hôn vào năm sau”.

“Cô rời bước tạm biệt gia đình hành trình vượt vạn dặm đường rời bỏ thành phố sài thành để ròi bỏ quê hương tiến tới một vùng đất huyền thuật thịnh trị cao nguyên Tây Tạng thuộc Cộng Hoà Nhân Dân Thổ Phồn. Nơi đây không phải là mảnh đất mẹ của tiên đạo, mà là tập hợp các nền văn hoá các huyền thuật cổ xưa của địa cầu Vu Thuật, pháp thuật đen, cùng sự hiện diện hùng mạnh của các dòng tăng Tây Tạng tu hành ẩn dật tại đây tu luyện mật chú đa hoả, thiền định nổi tiếng đầy huyền bí thần thông”.

“Một tầng trời cao hơn mực nước biển tới năm ngàn km, quanh năm tuyết phủ sự biệt lập với môi trường nhộn nhịp của văn minh xã hội là nơi tốt nhất cho cô tu hành, Thanh Nhi bắt đầu lộ trình xuất phát tại Việt Nam theo tuyến đường bộ xuyên qua ngàn dặm đường trắc trở vượt qua đại lục Hoa Hạ để tiến tới được cao nguyên tây tạng”.

“Sau gần hai tháng hành trình đường bộ cô đã tới nơi, cô chọn một hang núi nông vắng vẻ trên cao và bắt đầu kết ấn xếp bằng bế quan tu luyện. Nhiệt độ trên núi tuyết sơn rất thấp dưới không độ gió tuyết lùa vào thấu xương, đối với Thanh Nhi có sự hỗ trợ nuôi dưỡng nhục thân không ngừng của hỗn nguyên hồng hoàng khí thì không thành vấn đề chỉ là cần tập trung luyện khí mà thôi”.

“Tiên thiên cảnh giới chia làm cửu cấp thánh nhân tu luyện giai đoạn đầu đã phi thường khó thời hiện đại môi trường suy thoái tạp âm của nhân loại là quá lớn, khiến người tu luyện khó lòng đột phá huyền quan tiến tới tâm thân”.

“Tiên thiên nhất cấp chia làm ba giai đoạn tu luyện: Sơ kì là giai đoạn tiếp cận khó nhất lĩnh hội không gian cảm ngộ, vạn vật, nâng cao chuyển hoá ngũ quan vượt qua hậu thiên cảnh chuyển hoá sang tiên thiên cảnh, phải học được cách thu nạp khí tức trong không gian lực, biết vận dụng lực chuyển”.

“Thanh Nhi bắt đầu xếp bằng kết thủ ấn bế công nạp khí chuyển tâm tức hết từ đan điền lên thiên tâm tập trung vào ấn đường để cảm ngộ không gian xung quanh để quay về cội nguồn của sinh mệnh. Cô liên tục kết bốn đại thủ ấn kim quyết tâm định linh hồn chia làm ba khiếu hồn quan cảnh, thần thức cảnh , nguyên thần cảnh".

“Cảm ngộ mượn tức nhϊếp tâm, ban đầu rất khó khăn trôi nổi thân cô bỗng nhẹ, bốn thủ ấn ban đầu kết dễ dàng tiếp tục kết ấn chỉ trung lưu, tập trung sau đó liên tục một hơi kết 18 ấn quyết”.

“Bên ngoài hang núi gió tuyết đã ngừng thổi bao ngày tuyết vẫn rơi cái lạnh vẫn tiếp diễn cửa hang đã như không tồn tại với bên ngoài, hoàn toàn bị tuyết bao phủ con suối cạnh bên vẫn trơ trơ nhẵn nhụa. Quanh năm hiu quạnh không bóng người, chỉ có những chú đại bàng lớn giang sải cánh của mình bay lượn trên bầu trời tây tạng, những con cáo tuyết trắng bạch di chuyển lanh lẹ để kiếm ăn sự lạnh lẽo hiu quanh đến lạ người”.

“Thấm thoát hai năm trôi, bên ngoài xã hội không biết đã ra sao, Thanh Nhi suy nghĩ: Thấm thoát đã rất lâu ta không rõ thời gian đã trôi qua bao lâu, từ lúc kết xong mười tám ấn quyết tiêu diêu cảnh, cảm nhận dường như đã hiểu hơn về linh hồn, sinh mệnh thể xác của bản thân linh hồn ta đã ngưng hợp nhất ba thể".

“Ta phải thử xuất khiếu linh hồn lực ra quan sát xung quanh mới được, rốt cuộc đã trôi qua bao lâu linh hồn lực của ta hiện tại chỉ mới phạm vi rất nhỏ nhưng trong phạm vi ta bao quát thì không có cái gì mà ta không tường tận nhanh thật mới đó ta nhẩm đã hơn hai năm trời bây giờ cũng đã đến mùa hạ khe suối băng lãnh cũng bất đầu tan rồi, cũng tới lúc xuất quan thăm thú mảnh đất này”.

“Không biết giờ đây gia đình ta ra sao rồi, Hồng và người yêu nó đang định cư ở đâu còn Thái Khương anh giờ này đang làm gì nhỉ ta lại nghĩ vẩn vơ rồi”.

“Hiện tại ta đã đột phá lên trung kì nhất cấp tiên thiên cảnh, chặng đường còn rất dài, phía trước không biết phải mấy trăm năm mới có thể phi thăng tiên giới đây. Tốc độ tu luyện của bản thân thực là rất chậm, ta sẽ cố gắng hết sức không ngừng nghỉ”.

“Thanh Nhi nhún người nhảy lêи đỉиɦ núi cao nhất của dãy tuyết sơn, mắt thường của Thanh Nhi nay đã có thể quan sát xa trăm dặm linh hồn lực có thể bao quát ngàn dặm hiện tại có thể xem thế gian hiếm người vượt. Thanh nhi: Mặc dù bản thân ta đã lên trung kì nhưng phạm vi của núi tuyết quá lớn chưa thể bao phủ chứ đừng nói đến cả dãy Thanh Tạng này không biết ở đây rốt cuộc có bao nhiêu tu sĩ thần thông giả đang tu luyện”.

“Nghĩ tới đây cô rất háo hức chắc chắn càng trở lên mạnh hơn sẽ có nhiều hiểm nguy hơn nhưng trước mắt cô vẫn bình yên ẩn cư tu luyện tại đây”.

"Sau một lúc quan sát dạo chơi quanh đây, cô cũng đã rõ địa thế xung quanh sáng tỏ mọi việc. Thanh Nhi: Bế quan đã lâu ta cũng đã thèm ăn quá rồi phải kiếm con vật xấu số nào đó hoá duyên cho nó mới được, xa xa có một chú thỏ tuyết đang gặm nhấm mớ cỏ mơn mởn mùa hè bên dòng suối đang tan, chỉ một cái búng tay!, tạch tạch".

"Không một tiếng, động chú thỏ lập tức cứng đờ, hời! hôm nay ta phải hoá kiếp cho ngươi, kiếp sau sẽ được làm người nhé ta phải đi kiếm một chút củi khô mới đc, mồi lửa; chú thỏ xấu số vàng giòn thơm phức".

“Đã đến lúc trở về bế quan đột phá rồi, hiện tại đã là nhân tiên rồi không biết đến bao giờ mới đột phá lên tiên nhân, chỉ cần ta bước tới chân tiên là thời gian vĩnh hằng không còn lo sợ tuổi tác nữa rồi, dù trăm năm ngàn năm ta cũng sẽ một niệm mà tiến”.

“Đã là cuối hạ sang thu khí trời bắt đầu chuyển lạnh gió thổi rì rào không một bóng cây, thời tiết rặng tuyết sơn quả là khắc nghiệt quanh năm không bóng người điều khó khăn nhất của tu giả là vượt qua được sự cô đơn, cô bắt đầu xếp bằng kết nhị lưu ấn quyết".

Lần này cũng không khó khăn chỉ trong thời gian ngắn, Thanh Nhi đã đột phá hậu kì. Đã hoàn toàn thấu hiểu sinh mệnh vật chất, và đạo dẫn trên hành tinh này vạn vật bị chi phối bởi một thứ “không thể thấy, không thể chạm, không có màu, không có hình, không phải vật chất, cũng không phải khí đó là Đạo” nó tựa như dòng chảy thời gian tương tự như thời gian vậy “ chỉ có thể cảm nhận” bằng tâm mà thôi.

“Sự cảm ngộ thôi thúc khiến cô vượt quá biến cảnh, đột phá tới thất cấp tiên thiên, lập tức kết 72 đạo ấn quyết trong Đạo cổ vạn sinh, xuân qua hạ đến thu tàn đông thì lãnh lẽo, thời gian trôi không ngừng nghỉ, đã đạt tới sự giác ngộ toàn giác hiểu rõ hàng loạt các quy luật, pháp tắc trong một hành tinh tất thảy nó như pháp luật, vương pháp vậy, để ổn định một đồng nhất hữu thể như xã hội chúng ta cũng sẽ phân hoá theo cấp bậc, được chi phối bởi thứ chỉ có thể cảm nhận đó là thời gian tối phân hoá sanh chuyển nhanh chóng đột phá tới cửu cấp tiên thiên".

"Là đẳng cấp tiên nhân đại đạo từ nhân tiên thành tiên nhân trong thời hiện đại là một cái gì đó thực sự khó mà tồn tại. Tư chất tốt cộng với cơ số may mắn quá lớn khiến cô nhanh chóng vượt xa hơn, bên ngoài đã trải qua rất lâu từ khi cô bế quan, Cửu cấp tiên thiên là một cái gì đó rất phi thường".

“Trên thân thể của cô quần áo trải qua thời gian dài đã mục ruỗng, người cô đã phủ một lớp bụi dày. Làn da cô không có sự già hoá vẫn luôn tươi trẻ căng tràn nhưng tóc đã bạc trắng dài xuống hông, lông mi, râu đã mọc dài ra một cách vượt trội”.

“Lúc này có một trận mưa đá lớn, rung chuyển cả hang núi làm ta bừng tỉnh rốt cuộc chuyện gì sao trên núi tuyết lại có chuyện này ta ngay lập tức dùng Linh hồn chi lực quan sát nhận thấy tầm bao quát đã là hàng ngàn dặm hoá ra là một tu sĩ phật giáo của phe mũ vàng ẩn cư tu luyện ở đây đã tạo ra trận mưa đá đó. Thần thông này cũng không có gì, bất quá là chỉ là ta chưa thể làm được như vậy, kẻ này chắc đã đắc quả a la hán ngang với chân tiên hiện tại ta chỉ mới tiên nhân. Cũng không biết kẻ này có truy lùng ra ta hay không dù gì cũng không nên đắc tội, vẫn nên tiếp tục bế quan chờ đợi đột phá lên chân tiên cảnh giới".

“Vươn mình đứng dậy, bước đi lớp bụi mịn bao phủ liền tan biến, làn tóc lả lướt, làn da căng mịn nhưng mà râu của ta dài quá rồi…. Sao lại mọc dài như vậy chứ với tu tiên giả mà nói thì những thứ khoác lên thân chỉ là huyễn hoặc mà thôi. Thanh nhi động ý, tóc ngắn ngang hông mọi thứ gọn gàng lại một lớp áo bạch sắc và áo bào theo phong cách đại lục châu thiên nên vậy diện y. Một vẻ ngoài mới của ta, bước ra cửa hàng! “vậy mà đã hơn 50 năm trôi qua nhân loại đã đổi thay biết bao nhiêu, cha mẹ của ta đã không còn, mắt ngấn lệ rơi, ta vì tu hành quên đi mọi thứ nhân tình ngoảnh lại đã hơn 70 năm tuổi thọ nhưng bề ngoài chỉ như thiếu nữ 25 mà thôi".

“ Nội lực của ta lúc này có lẽ đã có thể thi triển ngự không phi hành, không cần phải dùng di hành tẩu pháp để di chuyển nữa rồi đẳng cấp của chân tiên. Thứ mà luôn khao khát có thể tự do bay lượn trên bầu trời ta không còn xa vời nữa. Tiến vào trạng thái luyện công tập quen dần với ngự không thuật".

“Nhẹ nâng thân mình vận động luồng chân khí từ đan điền từ châu thiên chuyện khí thành lực xuống khí hải tản ra hai bên hông theo hãi tĩnh mạch khí chạy xuống cho khí thoát ra từ hai huyệt dũng tuyền nâng dần thân lên, ban đầu còn mất cân bằng cho nên cần kết hoàn nguyên ấn để ổn định thân thể”.

“Thân thể của cô hiện tại thực ra đã hoán cốt chuyển thể chân tiên từ lâu nhờ hỗn nguyên hồng hoàng nuôi dưỡng không ngừng theo năm tháng mặc dù thụ động không có sự tu luyện nên nhục thân tiến triển rất chậm nhưng để phi hành ở không gian ở một tinh cầu thì không hề khó. Sau một buổi thao luyện cô đã làm chủ được ngự không phi hành thuật tự do bay lượn trên bầu trời cảm giác sang sảng thật là tuyệt vời khao khát bấy lâu của cô đã thành sự thật chính là cảm giác trở thành thượng tiên mà nhân loại tôn sùng thứ mà chỉ có trong truyền thuyết và duy chỉ trong phim mới có mà thôi”.

“Trong truyền thuyết tây tạng có nhiều loại dị bảo cổ trấn, của phật giáo được lưu trữ ở đây chắc sẽ có thứ mà ta cần hiện tại ta đã tiệm cận chân tiên thực lực cường đại cũng không cần nể sợ lũ thần thông giả, càng không cần để ý lũ phàm nhân như phù thuỷ hay ma pháp sư. Cho dù là a la hán cũng có thể có phần nhỉnh hơn".

“Xuất khiếu linh hồn lực ra bên ngoài quan sát của ta có thể bao trùm mọi ngóc ngách của thổ phồn quốc rồi phía sâu bên trong khe núi rặng iran – ka tây tạng có một tàng kinh các nhiều hành giả và võ tăng trấn dữ ở đó, lại có cả một thần thông giả ở đây. Ta không ngờ trong kinh các lại có tích trượng làm ra từ huyền thiếc, cái côn của tên thần thông giả đó lại là lục đạo xích kim khí là linh khí sao. Chỉ là tên thần thông giả còn chưa phải là a la hán. Vua xứ Sikkim, Kalimpong, Cũng là đức lực lạt ma lại chỉ là một kẻ phàm, ta phải ghé hết một lượt”.

“Nghĩ liền bay vụt tới xứ Sikkim, hôm nay ở đây đang có một buổi lễ cầu nguyện Thanh Nhi từ trên không hạ xuống lơ lửng cách đất 4m, toàn bộ tất cả mọi người thấy đều kinh hãi bộ đồ bạch sắc trường bào tung bay trong gió mái tóc bạch kim trắng như mây phất phơ trong gió. Uy áp từ linh hồn lực áp bức tất cả mọi thần thức của phàm nhân đều cảm thấy run sợ, vì không ai nghĩ những thứ mình đang thấy là hiện thực các lạt ma quỳ rạp xuống nói lớn là đấng giác ngộ. Mặc dù không hiểu ngôn ngữ nhưng lại có thể giao tiếp bằng linh hồn lực".

“Ta nghé thăm nơi này là để mượn tam kinh thiếc đồ quyển”

"Kalimpong mau nhanh mang ra cho ngài ấy các tiểu tăng kính cẩn dâng hai tay".

"Hừm hông nghĩ mang đi dễ vậy, quả là tiên nhân nó khác hẳn, được người người nể sợ ta vụt bay đến nơi khác, đám người đó vẫn kính cẩn quỳ vái ta cũng không hề bận tâm suy cho cùng cũng chỉ là phàm nhân. Phải tới thu thập dị bảo để luyện pháp khí mới được".

“Ban nãy chỉ là đám người phàm lần này là đám võ giả và thần thông giả có tới gần trăm kẻ thật là khó chịu phi hành qua rãnh Iran – ka sâu bên trong có một ngôi đền được khoét sâu bên trong hang đá kiến trúc phật giáo cổ. Nó nằm sát bên bờ rãnh núi phía dưới là vực thẳm, sâu hàng trăm m các tu sĩ ẩn giả đây xem ra cũng có chút thực lực, Ta vừa đáp đất xuống đã bị tám tiểu tăng chặn lại”.

"Ngươi là ai sao dám đặt chân tới thánh địa phật môn".

"Xấc xược phàm nhân nhỏ bé, thấy tiên nhân sao không quỳ, Thanh Nhi bỗng nâng mình bay lên thể hiện uy áp, tám tên tăng lùi lại. Thần thông giả Uranka bước ra, nhỏ nhẹ nói thưa ngài không biết ngài tới đây có việc gì chăng. Ta muốn mượn đi hai thứ lục đạo côn và cây tích trượng của các ngươi. Tên tăng đó đáp hỗn láo cho dù ngươi có là đấng giác ngộ cũng không được ngông cuồng như vậy. Ở đây là thánh địa phật môn đâu đến chuyện của một kẻ ngoại đạo như ngươi”.

"Thật vậy sao? Thanh Nhi nhẹ đưa lòng bàn tay nhẹ nhàng động tâm sử dụng linh khí lực tiên thiên nhấc bổng chúng lên, nắm nhẹ lòng bàn tay lại, cả 32 kẻ lần lượt vô hình chung bị xiết đến ngạt thở. Như vậy đã đủ hay chưa?”.

"Chỉ một cái phất tay nhẹ sang một bên, tám tên tăng và 24 ala – xá ngay lập tức hất văng ra xa kẻ thì rơi xuống vực kẻ va vào vách đá, xương cốt gãy đoạn thịt da nát bấy. Vậy thoáng chốc đã có 32 tên võ giả chết đi, báo hiệu một trận đại chiến sắp xảy ra".

"Nghĩ ngợi một lúc “nếu ta cứ phi hành như này quả là hao tổn nội lực quá, phải tạo ra pháp khí vừa dùng để làm vũ khí nhưng muốn luyện chế pháp khí cần có linh thạch, kim loại cao cấp, khoáng sản trân quý mới có thể luyện chế rốt cuộc phải đi tới đâu để tìm lấy nó đây. Hơn nữa ta nên tạo hình thù gì cho nó được chả nhẽ đơn thuần kiếm quạt thôi sao".

"Trong mắt Thanh Nhi quả là không xem tên thần thông giả đó ra gì thực lực cũng chưa đến ala hán, linh hồn lực của Thanh Nhi có thể soi sét vạn vật trong thế gian trong phạm vi của cô không một cái gì có thể thoát được".

Bạn đang đọc Thanh Nhi Thần Đế sáng tác bởi Tieulao2k
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieulao2k
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.