Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 28: Thanh niên giấu nghề.

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Chương 28: Thanh niên giấu nghề.

Sau khi tên Lâm Phong và đám gián điệp bị đưa đi đâu không ai biết được, mấy ông nào thích liều ăn nhiều cũng bị kéo xuống ghế hết, khối ông chết.

Tất nhiên mấy cái đấy người ta không cho lên tivi thì chẳng ai biết được, mấy nay tivi chỉ toàn nói về đoàn đại biểu Asean , năm nay Việt Nam lên làm chủ tịch nên làm hoành tráng luôn.

Mà mấy chuyện đấy từ giờ không liên quan đến Dũng nữa.

Hắn có cái khác cần lo rồi.

Dũng giơ cằm lên soi trước gương.

Khốn thật!!

Hắn bị Lâm Phong sút cho suýt bung cằm phải đi khâu tận 3 mũi, đến ăn cơm cũng thấy đau.

May là nguyên cái hàm của hắn từng được độ lên hai lần , chứ không quả đấy gãy xương hàm chứ không chỉ choáng không.

Hắn lại được buff khả năng lành lại vết thương x2 nhờ cái hình xăm Phạm Nghĩ nên chỉ mất có 2 ngày là liền sẹo, các vết thương chỗ khác cũng đỡ khá khá, chỉ riêng vết rạn xương ở tay là vẫn còn khá đau.

Quả rạn xương này hắn đoán phải mất hai, ba tuần mới khỏi hẳn được, đấy là còn nhanh đấy , người thường có khi phải bó bột rồi.(Đáng nhẽ thằng này cũng phải bó bột nhưng do nó hết tiền nên thôi).

Bảo sao người ta càng lớn càng ít đánh nhau , mỗi lần đánh nhau đều thế này thì thọ được bao lâu.

Dũng cầm tờ giấy tờ giấy hôm nọ Phi báo đưa cho hắn, tờ giấy giúp hắn kiếm 5tr rưỡi một tháng.

Vừa bị đuổi việc vừa hết tiền , lại nghĩ mà cay, nhẽ ra hắn nên ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa, mỗi tội tiền trong túi hết ráo nên phải kiếm việc.

Tiên sư ông Long hói !!

Chỗ Dũng cần đến cách nơi này hơi xa khiến hắn phải đi xe buýt mới đến nơi, tận Ngọc Khánh , Ba Đình.

Tuy chuẩn bị tâm lí từ trươc những hắn vẫn không khỏi trợn ngoác mồm vì sự nhộn nhịp ở trung tâm thành phố.

Chỗ này toàn dân nhà giàu đấy, toàn các của hàng nhãn ,hiệu nổi tiếng thế giới thế giới mà hắn éo biết đến bao giờ giờ.

Hắn chỉ nhận ra tòa chung cư Vinhomes của bác Vượng là đủ biết dân quanh đây họ giàu thế nào rồi.

Tiếc là chỗ hắn cần đến không phải là tòa chung cư xịn xò đấy.

Dũng phải đi hơn 1 km mới đến nơi , địa điểm gần hồ Tây hơn một tí.

Đấy là một lò võ , hay đúng hơn là một trung tâm kết hợp cả thể hình và võ thuật.

Dũng cầm tờ giấy đi đến trước quầy tiếp tân.

_Dạ chào chị.

Em tiếp tân cũng rất chuyên nghiệp chào lại hắn.

_Chào anh , em có thể giúp gì được cho anh ạ.

Dũng đưa tờ giấy cho tiếp tân .

_Có người giới thiệu cho em đến đây xin việc ạ.

Tiếp tân cầm lấy tờ giấy rồi nhìn hắn một chút, hỏi.

_Anh có phải anh Dũng không ạ.

Dũng gật đâu.

_Vâng, đúng rồi ạ.

_Anh đợi em một lát.

Sau đó tiếp tân lấy điện thoại ra gọi điện một lúc sau đó tắt máy.

Sau đó chỉ tay vào dãy ghế đối diện.

_Quản lý đang đến rồi, anh cứ ra ghế ngồi chờ đi ạ.

_Cảm ơn.

Dũng vừa ngồi ở ghế vừa quan sát xung quanh.

Một lát sau thì có một người đàn ông trạc 30,31 tuổi đến , anh ta nói chuyện với tiếp tân xong thì đi lại chỗ Dũng.

Anh ta chìa tay.

_Chào bạn.

Dũng cũng đứng dậy bắt tay anh ta.

_Dạ chào anh.

Người đàn ông ra hiệu cho Dũng ngồi xuống.

_Bạn tên Dũng phải không , mình tên Bằng.

_Dạ chào anh Bằng.

Dũng lại lễ phép chào thêm lần nữa.

Bằng gật đầu , anh ta rất hài lòng về sự lễ phép của Dũng.

_Mình 29 tuổi , chắc lớn tuổi hơn nên xưng là anh nhé ? Ai giới thiệu cho em đến đây làm thế.

_Dạ, là một anh người quen tên Phi giới thiệu cho em ạ.

Thực ra Bằng cóc biết Phi là thằng nào , chẳng qua sáng nay cô chủ đã gọi điện bảo với hắn là sẽ có người tên Dũng đến xin việc, cứ sắp xếp công việc nào phù hợp là được.

Bằng cũng ngạc nhiên , từ khi ông chủ mua lại cái clb này đã bao giờ hỏi đến , suốt 3 năm nay toàn giao cho hắn kinh doanh hết, nhân viên mới thậm chí còn chẳng biết mặt chủ.

Bằng chỉ nhớ trước kia anh ta làm ở đây được 2 năm thì đùng một cái chủ clb sang tên cho người khác, chủ mới thì anh ta mới gặp được vài lần .

Người ta giàu nên người ta thích chơi kiểu gì cũng được, nhưng phận làm làm công thì vẫn phải làm hẳn hoi.

Chính vì vậy nên Bằng mới phải trực tiếp gặp Dũng.

_ Chỗ anh đang tuyển thêm huấn luyện viên thể hình, yoga và võ thuật , em đã từng có kinh tập luyện thể hình hay võ thuật gì chưa.

_Dạ em có tập võ Bình định được 2 năm rồi ạ.

Bằng “À” một tiếng, đôi mắt đánh giá Dũng, người luyện võ mà cao to thế này ở Việt Nam không nhiều, nếu đào tạo thêm chưa chắc đã không được việc.

_Tập 2 năm chắc cũng lên đai vàng cấp 12 rồi nhỉ ?

_Dạ không , em mới đai xanh cấp 7 thôi ạ .

_ Cái gì ?

Bằng suýt tế ngửa ra ghế , nhìn cao to vậy mà học 2 năm vẫn là võ sinh cấp 7 , từ bao giờ mà quy định lên đai của võ Bình Định đã nghiêm khác đến mức này rồi ?

Nhìn phản ứng của Bằng thì dũng cũng ngượng đỏ mặt, mất ngần đấy thời gian người khác đã lên đai đỏ có khi đai vàng rồi, còn hắn vẫn đai xanh.

Nhưng trách hắn sao được , tuần học có 2 buổi được thế là may rồi .

Bằng cũng đến mức vắt tay lên trán, ban đầu tưởng tưởng thanh niên này có trình độ thì hắn còn định nhận làm huấn luyện viên cho clb , ai dè … hazz.

Mấy cái này không nhận bừa được đâu , lớ ngớ huấn luyện sai cách làm bị thương người ta là chết.

Bằng hỏi lại .

Thế em đã có kinh nghiệm làm ở đâu chưa.

Dũng trả lời .

_ Dạ có , ngoài lúc đi học ra em còn làm partime bảo vệ nữa.

Vừa không có chuyên môn vừa làm sinh viên,đáng nhẽ là trường hợp như thế này là sẽ không được nhận , nhưng ai bảo sếp đã nói rồi nên bằng vẫn phải trâm trước.

_ Thế này nhé , anh sẽ sắp xếp cho em làm bảo vệ ở đây, clb thường mở của cả ngày nhưng vì em là sinh viên nên em sẽ làm ca 1 từ 8h- 11h trưa ca 2 từ 6h- 9h , lương tháng là 6tr dụng cụ ở đây em có thể sử dụng miễn phí, em có đồng ý không.

Không có vấn đề gì cả, thời gian vừa đủ cho hắn vừa làm vừa học , còn được sử dụng phòn tập miễn phí, lương cao hơn chỗ cũ nên Dũng đồng ý luôn.

Sau đó , Bằng dẫn Dũng đi làm quen với clb.

Clb này có hai tầng , tầng một là phòng thể chất các kiểu như thể hình, võ thuật tầng hai là yoga các thứ , còn có trỡ bán và thục phảm bổ xung và dụng cụ đồ tập cho người mới.

Dũng thậm chí còn thấy họ có cả phòng tắm nữa chứ, đúng là khu dân giàu cái gì cũng phát triển .

Huấn luyện viên đều là những người có chuyên môn , hắn còn nhìn thấy mấy ông thể hình Âu Mĩ cao to nữa, học viên cũng đa dạng từ người già , trẻ nhỏ, nam nữ có đủ hết, miễn có tiền.

Thất nhiên là tiền hội phí cũng không rẻ, nếu không tính huấn luyện viên cũng đã 800 nghìn một tháng .

Chậc , đắt xắt ra miếng.

Công việc của hắn vãn là giữ xe thôi, chẳng có thằng nào điên đi vào đây để gây sự cả.

Vị trí này trước là của của một ông bác lớn tuổi nhưng ông bác đã nghỉ làm, hiện giờ nó thuộc vê người xứng đáng.

Rốt cuộc quanh đi quẩn lại vẫn làm chân chạy cho người ta, mang tiếng có hệ thống mà thấy sống lỗi lỗi quá.

_Đây chỉ là giấu nghề thôi !!

Dũng tự nhủ vậy để vớt vát chút liêm sỉ.

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.