Chương 37 : Em phò ăn đêm.
Chương 37 : Em phò ăn đêm.
Anh em biết cái cảm giác sướng trong nước mắt là gì không ?
Nó như cái cảm giác mà bị nhiệt lại còn đi ăn lẩu ấy.
Dũng thì không bị nhiệt nhưng hắn vùa bị ăn đấm suýt vỡ mồm lúc sáng , đã thế xong anh em lạo rủ nhau đi ăn lẩu nữa chứ , mẹ thằng nào nắng nóng 37, 38 độ rủ nhau đi ăn lẩu để cả bọn vừa ăn vừa chảy cả nước mũi.
Ăn xong lại rủ nhau đi hát karaoke đến hơn 1 giờ sáng mới về.
Dũng hít một hơi thật sâu rồi thở ra , lòng hơi cảm khái.
Hà Nội về đêm như có một nét gì đấy yên tĩnh ,thăm thẳm khác hẳn với buổi sáng ồn ào đầy khói bụi .
cả con đường không khói bụi , không ô nhiễm. Thỉnh thoảng nghe tiếng các cô chú lao công , bác bán bánh giò vẫn miệt mài mưu sinh khiến trong lòng dũng thỉnh thoảng hiện lên nỗi man mác tuổi thơ.
Thực ra không phải là thằng này nó tụ dưng nổi hứng thi sĩ văn hào gì đâu, mà là do cái loz má nó hơn một giờ rồi lấy mà không có xe nên phải đi về đây này .
-.-!!
Điều ước nhỏ nhoi của hắn bây giờ là gặp được một anh grap may mắn nào đó để chở bản thân về phòng trọ.
Tiếc là đợi mãi không thấy nên hắn cứ đúc tay túi quần lom zom mà về .
Chậc ! Cứ đi lom zom thế này không biết bao giờ mới về được nhà , đúng miếng ăn là miếng miệt mài mà .
_Anh zai ơi ! đi đâu đấy , chơi với em không ?
Hở ? Ai gọi mình đấy nhỉ ?
Dũng ngó nghiêng nhìn loanh quanh.
_ Nhìn đâu đấy anh, đi với em không ?
Dũng nhìn thấy một cô gái đứng bên lề đường vẫy tay với hắn.
Cô gái này trang điểm hơi đậm nhưng vẫn khá xinh, tóc dập xù cùng lông mày ngang.
Uầy ! Dũng hít một hơi.
Chẳng nhẽ đây là “phò” mà người trên thành phố hay nhắc đến ? Lên thành phố mấy tháng cuối cùng cũng gặp được.
Giờ mới để ý đến, hắn lang thang nãy giờ không để ý đi mẹ vào đường Phạm Văn Đồng luôn rồi.
Cô em này thấy Dũng đứng trơ ra thì chủ động tiến lại , hỏi.
_Đi không anh ?
Dũng Liếm môi .
_Bao nhiêu ?
Hắn cảm thấy người hơi nóng , cũng lâu lắm rồi chưa ăn thịt, chia tay người yêu mấy tháng nay hăn chỉ làm bạn với hai bàn tay.
_Tàu nhanh 150k qua đêm 600k em trả tiền phòng .
_600k hơi đắt .
Dũng nhìn em phò này một lúc rồi lắc đầu, ai biết nhìn ngoài thế này chứ bên trong nội thất nó thâm xì rộng như cái ống cống ấy thì sao ?!
_Thế anh qua đêm thì em giảm cho còn 500k ,ai bảo anh đẹp trai thế này em mới bán lỗ vốn cho anh , người khác thì còn lâu.
Vừa nói còn vừa đưa tay vuốt mặt Dũng.
Thằng này nghe xong sáng mắt lên , đúng là đẹp trai khoai to thì không lo chết đói thật.
_Thế thì triển luôn đi em !
Đm giá ưu đãi thế còn trần chời gì nữa mà không húp nữa.
Thế là cô gái phò lấy xe máy ra hiệu Dũng ngồi lên.
Hai người đi một lúc thì càng đi càng vào chỗ vắng , Dũng thấy lạ lạ nên hỏi sao đi vào đây thì cô gái trả lời.
-À , phòng trọ em ở xa , mình về phòng em cho nó đỡ tốn tiền !!
Dũng nghe vậy thì không nói thêm gì, nghe mấy người quen bảo đi đá phò gặp bao phòng cũng hay như vậy.
Chậc ! Cũng vì mưu sinh , thôi thì cũng không sao.
Đường đi càng lúc càng âm u cây cỏ , Dũng tính không nhầm thì con này nó phải lai mình đến cái nơi gọi là tận cùng của con đường mất, mẹ nó , từ đường bê tông giờ thành đường đất luôn rồi.
Cuối cùng thì sau một con đường sóc nảy ê hết cả đít thì cô gái đã dừng xe ở trước của một phòng trọ.
Nhiều lúc Dũng nghĩ rằng phòng trọ sinh viên là cái nơi tận diệt tồi tàn nhất Hà Nội này rồi nhưng khi nhìn thấy chỗ này thì hắn biết chỗ mình ở còn tốt chán.
Chỗ này nằm trong một con hẻm âm u không có đèn đường, mặt đường nứt toác cộng với nước bẩn tràn lan, thỉnh thoảng còn thấy có mèo chuột chạy qua.
Cô gái làng chơi ra hiệu cho dũng đi theo vào , đến trước một căn phòng thì dừng lại mở cửa .
Kẹt ~ Kẹt~
Sau cánh của đấy là một căn phòng nhìn không bẩn lắm nhưng chắc chắn là éo thể nói là sạnh được.
Vỏ mì tôm , đồ ăn ăn xong nhét vào một cái túi bóng để ở góc nhà, trên giường còn vứt mấy bộ quần áo , thậm chí là cả áo lót , quần lót cũng không thèm cất.
Cô gái ra hiệu cho Dũng theo vào , vừa bỏ giày xuống là cô ta nằm vật ra giường.
Dũng cũng theo vào ngắm nghía căn phòng rồi cũng ngồi xuống giường , do căn phòng làm méo gì có bàn ghế nên hắn ngồi đại , chứ không nhẽ ngồi đất.
Cô gái ưỡn ẹo vằn trên giường lăn qua lăn lại rồi thò tay lên đầu giường móc cho hắn một bao thuốc Thăng Long.
_Làm một điếu ?!
Dũng rút lấy môt điếu rồi đặt lên miệng, cô gái châm lữa cho hắn .
Dũng hít một hơi rồi thở ra, hút lâu mới biết chỉ có thuốc này vừa rẻ vùa ngon.
Cô gái lấy tay luồn vào trong áo Dũng mân mê da thịt hắn,trạm vào cơ thể săn chắc của người con trai làm cô gái không khỏi nóng hết người lên.
Hơn 5 năm trong nghề , đây là lần đầu tiên cô thấy tìm được một khách ngon thế này, hôm này không lấy tiền cũng lãi to.
Môi hôn lên người gã trai trẻ cô gái nói với giọng bắt đầu dồn dập.
_MÌnh tới luôn đi anh !!
Dũng hít hít thêm một hơi thuốc nữa, nói.
_Em đi tắm đi đã , anh không quen !!
_Trời , anh yên tâm , từ sáng tới giờ chỉ có mỗi anh thôi , dạo này làm ăn kém lắm !!
Dũng giật phăng tay của con phò này ra khỏi người.
_Bố mày bảo tắm thì tắm mẹ đi , ai biết hôm nay mày đ!t bao nhiêu thằng rồi , cái loại bẩn bỏ mẹ , còn không được thì bố mày đéo cần ?!!
Mẹ mấy con phò để chơi bời nói không nghe thì đéo cần , ngoài đường đầy ra, lịch sự làm cec gì mất thời gian.
Cô gái liếc hắn một cái , dùng dằng đứng dậy , cau có.
-Hứ ! Đi tắm thì đi tắm , làm gì mà phải căng thế!?
Mẹ ! cứ tưởng thế nào hóa ra gặp phải thằng hãm loz !
Dũng nhìn cô gái tức tối đi vào phòng tắm, hắn không nói gì , cầm lên cái gối ngả người nằm ra giường đè lên cả đống đồ lót.
Dũng hơi dịch người điều chỉnh lại cái gối , vừa vặn che mất cái camera mini ở đầu giường.
Đăng bởi | DavisVũ |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 129 |