Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con bò cái nhỏ sinh ra con bê lớn 2

Phiên bản Dịch · 868 chữ

“Lô thịt bò khô được làm vào mùa thu năm ngoái đã ăn hết rồi. Vào mùa đông và mùa xuân, gia súc gầy yếu, hoặc đang chờ sinh, chúng ta không giết mổ vào thời gian này. Cô hãy đợi đến mùa hè hoặc mùa thu rồi hẵng mua.” Đại đội trưởng suy nghĩ một lúc, dường như đã lâu không thấy nhà ai còn thịt bò khô.

Suốt mùa đông, bây giờ ngay cả trà sữa người dân cũng không có để uống, chỉ có thể dùng nước tuyết để pha trà. Thịt có lẽ cũng đã lâu rồi họ không nhìn thấy.

“Hết rồi sao? Nhưng mà A Mộc Cổ Lăng vẫn có một miếng thịt bò khô.” Lâm Tuyết Quân ngạc nhiên nhướng mày, mấy ngày trước A Mộc Cổ Lăng đã cho cô một miếng.

“Năm ngoái A Mộc Cổ Lăng giúp đại đội chăn thả gia súc, ngoài công điểm và tiền công, cậu ấy còn được tặng hai mươi mấy miếng thịt bò khô để qua mùa đông. Nhưng vốn vào dịp Tết cũng đã ăn hết rồi, có lẽ đó là miếng cuối cùng còn lại.”

Đại đội trưởng lắc đầu: “Lần trước tôi đến trại muốn mua ít thịt bò khô về phát cho mọi người, nhưng trại cũng không còn nữa.”

“...Ồ.” Lâm Tuyết Quân gật đầu có vẻ suy tư.

Miếng cuối cùng à.

Đột nhiên một cơn gió núi thổi qua, một con sóc nhỏ trên cây thông nhảy về phía khu rừng trên sườn núi, cú nhảy của nó làm những bông tuyết rơi xuống.

Lâm Tuyết Quân sợ tuyết rơi vào cổ áo, vội vàng nhảy sang một bên, chào tạm biệt đại đội trưởng, rồi bước nhanh đến chỗ A Mộc Cổ Lăng.

Đại đội trưởng nhìn theo bóng lưng của Lâm Tuyết Quân một lúc, trong đầu luôn nghĩ về chuyện sinh sản của bò cái mà cô đã nói. Cho đến khi gió thổi khiến ông run rẩy, ông mới nhớ ra mình đang đứng ở nơi gió lộng và còn phải mang sữa vào kho.

Ông vội vàng nhấc hai thùng sữa, nhìn xuống thấy sữa đã đóng một lớp băng, không còn tươi nữa.

Ông nhanh chóng mang sữa vào kho, giao cho người quản lý, sau đó vội đến nhà Triệu Đắc Thắng.

Tại chuồng gia súc cạnh nhà Triệu Đắc Thắng, đại đội trưởng tìm thấy ông Triệu. Xác nhận rằng sau khi bị bò đá, cơ thể ông ấy không để lại di chứng gì, ông mới yên tâm.

Hai người đang kiểm tra con bò mẹ vừa sinh bê con tối qua. Nó đã ăn cỏ khô, đang vừa cho bê con bú vừa nhai lại thức ăn. Con bê lớn hơn hôm qua, đứng vững trên bốn chân, ngẩng đầu uống sữa, trông rất đáng yêu.

Đại đội trưởng cùng Triệu Đắc Thắng đi kiểm tra những con bò mẹ khác đang mang thai trong chuồng:

“Chắc không phải tất cả đều sinh trong vài ngày tới chứ?”

“Không đâu, tôi nhớ đợt tháng 7 người lai giống chỉ kéo vài con bò mẹ ra làm thụ tinh nhân tạo nên mới mang thai sớm. Sau đó thấy những con bò này đều thụ thai thành công, người lai giống mới tiếp tục thụ tinh nhân tạo cho các con bò mẹ khác vào tháng 8.”

Triệu Đắc Thắng vừa xoa lưng con bò lớn vừa lo lắng nói: “Tất cả đều gầy đi. Chúng ta khi nào mới chuyển đến đồng cỏ xuân? Nếu không đi sớm, thực sự không còn cỏ cho chúng ăn nữa.”

“Tôi cũng muốn nhanh chóng chuyển đi, nhưng hiện tại có rất nhiều vấn đề.” Đại đội trưởng kể lại những gì Lâm Tuyết Quân nói với ông vào buổi sáng.

“Ôi trời, tôi đã nói sao năm nay hai con bò mẹ này đều khó sinh.” Triệu Đắc Thắng nghe xong, lo lắng đập đùi: “Vậy làm sao bây giờ? Hiện tại chúng ta đã cách xa khu trại, nửa tháng nữa bò mẹ sẽ sinh, khi đó chúng ta sẽ ở đồng cỏ xuân, cách xa khu trại hơn. Lúc đó không biết phải kêu ai giúp đây.”

“Không phải tất cả đều khó sinh, chỉ là tỉ lệ khó sinh cao hơn một chút thôi.” Đại đội trưởng nhíu mày: “Khi đến đồng cỏ xuân, bò mẹ có cỏ ăn, có thể sẽ không…”

“Đó đều là chuyện không chắc chắn, chúng ta chỉ nuôi những con vật này, cả năm xoay quanh chúng, nếu tất cả đều khó sinh mà chết thì…” Triệu Đắc Thắng nhăn nhó mặt mày: “Mùa đông năm nay gần một phần tư đã chết vì lạnh và bệnh, giờ chỉ chờ mùa xuân sinh sản… Làm sao bây giờ? Đại đội trưởng, anh phải nghĩ cách đi!”

"Phải tìm cách sao?" Đại đội trưởng ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng trên mặt Triệu Đắc Thắng, sau đó lại nhìn về phía con bò cái đêm qua đã sinh nở suôn sẻ.

Ông ấy cắn môi suy nghĩ, miệng lẩm bẩm liên tục: "Biện pháp... biện pháp... biện pháp..."

Bạn đang đọc Thập Niên 60: Thảo Nguyên Mục Y của Khinh Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mayphan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.