Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 818 chữ

Lục Trường Anh bước tới theo lời bà cụ. Dì Kiều này từng là người hầu cận bên mẹ anh, sau đó cũng tiếp tục ở bên bà phục vụ. Bà cụ lớn hơn anh không nhiều tuổi. Sau khi mẹ anh qua đời, dì Kiều đã quay về Hải Thành, nói là sẽ ở lại đây để trông coi ngôi nhà này.

Tính ra, đối phương đã hơn sáu mươi, gần bảy mươi tuổi rồi.

Phùng Xảo Xảo chăm chú nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, đôi mắt đã dần mất thần sắc giờ đây lại trở nên ướt át. Bà cụ run rẩy đưa tay chạm vào mặt Lục Trường Anh, nghẹn ngào nói:

“Giống, thật giống, giống hệt cụ bà của cháu.”

Lục Trường Anh mím môi. Người khác đều nói anh giống cha, nhưng thực ra, anh giống mẹ mình hơn. Mẹ anh vốn có vẻ ngoài đầy khí chất, chỉ là trên khuôn mặt anh, các nét đó trở nên thô kệch hơn đôi chút.

“Cháu trai, mau vào nhà đi, kể cho bà nghe xem làm sao cháu tìm được đến đây. Năm đó ông nội cháu, chẳng phải đã mất rồi sao?”

Phùng Xảo Xảo vội vàng kéo Lục Trường Anh vào trong nhà. Bên trong vẫn được giữ gìn rất tốt: những chiếc bình sứ Tây phương, đèn chùm pha lê, thậm chí cả những bức tranh sơn dầu treo trên tường. Ngay cả tấm thảm phủ trên ghế sofa cũng vẫn giữ được phong cách của năm xưa.

Bà cụ ấn anh ngồi xuống ghế sofa, sau đó vội vã chạy đi pha trà. Nhưng rõ ràng cuộc sống của bà cụkhông mấy dư dả, đôi tay run rẩy một hồi lâu mới rót được chút ít trà vào ly.

“Đã lâu lắm rồi bà không uống trà. Lúc nhỏ, bà thường ngồi cùng tiểu thư trong sân, uống trà đỏ, ăn bánh ngọt. Khi đó, tiểu thư luôn sợ bà không đủ ăn, thường bảo nhà bếp làm thêm. Tiểu thư còn lo mẹ bà sẽ mắng, nên bảo bà mang vào phòng giấu đi để lén ăn.”

Phùng Xảo Xảo vừa cầm tách trà bước tới, vừa nói chuyện. Lục Trường Anh đứng dậy, hai tay nhận lấy.

“Năm đó ông nội cháu mất, bà cũng không nghe nói ông còn để lại con cái.” Bà cụ ngồi xuống, ánh mắt nhìn anh có chút dò xét.

Lục Trường Anh đặt tách trà xuống, nghiêm túc nói lời bịa đặt mà anh đã chuẩn bị từ trước:

“Năm đó ông nội cháu có một người tình, chính là bà nội cháu. Sau khi ông mất, bà mới phát hiện ra đã có cháu. Bà nội nói cụ ông không phải người tốt, sợ nếu gửi cháu về đây sẽ không sống nổi, nên đã lén nuôi cháu. Ông nội cháu cũng đã kể với bà về ngôi nhà này. Đầu năm nay bà mất, trước khi đi mới nói với cháu rằng ở đây còn một căn nhà của cụ bà để lại."

Ánh mắt dò xét của Phùng Xảo Xảo dần dịu lại. Nhưng khi nghe nói hậu duệ của tiểu thư lại là con của người tình, bà cụ không nhịn được, gõ mạnh cây gậy một cái đầy tức tối.

“Thiếu gia sao lại có thể có tình nhân chứ? Tiểu thư đã mất như thế nào, thiếu gia quên rồi sao? Đúng là giống hệt cha mình, chẳng có chút lương tâm nào. Rõ ràng hồi nhỏ còn là một đứa trẻ đáng yêu, chỉ hơi nghịch ngợm chút thôi.”

Lục Trường Anh khẽ ho một tiếng, vẻ mặt không chút thay đổi, đáp lại:

“Nếu không phải vì ông nội có bà nội, thì cũng chẳng có cháu. Khi đó, nhà họ Phó đã tuyệt tự rồi.”

Phùng Xảo Xảo thở dài một tiếng:

“Cũng phải. Bà không nói bà nội cháu không tốt, chỉ là năm đó ông nội cháu đã có vị hôn thê rồi. Hồi ấy bà còn thường xuyên đến quán rượu của vị hôn thê ông cháu để ăn, cô ấy là một người rất phóng khoáng và xinh đẹp. Nhưng, cũng không có duyên với nhau thôi.”

Dứt lời, bà cụ đột nhiên ho dữ dội, ho không ngừng, từng cơn ho xé ruột xé gan khiến bà co rúm lại, khuôn mặt đỏ ửng vì khó chịu.

Lục Trường Anh bước nhanh đến bên cạnh bà lão, đưa chén trà đến trước mặt đối phương, “Bà Xảo, bà sao vậy?”

Bà lão đưa tay ra hiệu, lấy khăn tay che miệng, lại ho mấy tiếng rồi dần dần dừng lại. Nhưng sau khi ngừng ho, bà như kiệt sức, nghiêng người dựa vào ghế sofa, nhẹ nhàng thở dốc.

Lục Trường Anh nhìn vào khăn tay của bà, trên đó có vết máu.

Bạn đang đọc Thập Niên 70: Tiểu Trù Nương Ở Tiệm Cơm Quốc Doanh của Tào Gia Đại Tiểu Tỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nglck
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.