Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên ngoại (15)

Phiên bản Dịch · 990 chữ

Hôm nay có rất nhiều người lạ tới trường trung học XXX ở tỉnh B, bởi hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập trường, rất nhiều học sinh đã tốt nghiệp đều về tham dự.

Có mấy người trẻ tuổi mặc tây trang đi cùng nhau, một người trẻ tuổi trong đó nói: “Các cậu biết không, giáo sư Lý cũng tới tham gia lễ kỷ niệm ngày thành lập trường đấy, còn đứng ra đại diện diễn thuyết trước toàn trường.”

Một người bạn hỏi anh ta: “Giáo sư Lý, là giáo sư Lý nào?”

Người trẻ tuổi vừa nói chuyện cho bạn mình một ánh mắt khinh bỉ, nói: “Giáo sư Lý tốt nghiệp trường chúng ta, cậu nói xem còn có thể là ai khác?”

“Chẳng lẽ là, chẳng lẽ là...” Bạn anh ta lập tức kích động đến mức ngay cả tên của giáo sư Lý cũng không nói ra được: “Là giáo sư Lý mà tôi nghĩ đến sao?”

“Đúng là giáo sư Lý mà cậu nghĩ đến đấy.”

Nhận được câu trả lời khẳng định, đám người đều sôi trào: “Thật hay giả? giáo sư Lý bận rộn như vậy, còn có thời gian về tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường sao?”

“Giáo sư Lý sẽ đến thật chứ? Lần này gặp được giáo sư Lý, khi về tôi có thể chém gió với bạn mình rồi.”

Người trẻ tuổi nói chuyện ban đầu đáp: “Giả đấy, tôi phải nhanh chóng tới giảng đường chiếm chỗ trước mới được, các cậu cứ từ từ nhé.”

Nói xong anh ta bước nhanh hơn, bạn bè anh ta cũng không cam lòng yếu thế, chạy còn nhanh hơn anh ta.

Là giáo sư Lý đó, là thần tượng của cả thế hệ bọn họ…

Khi bọn họ tới giảng đường, đã có rất đông người đang vây quanh bên ngoài, bọn họ đã chạy rất nhanh rồi nhưng vẫn tới muộn, căn bản không còn chỗ trong giảng đường.

Bảo vệ trước cửa cầm loa, hét: “Trong giảng đường hết chỗ ngồi rồi, các bạn muốn xem có thể xem qua màn hình lớn.”

Bảo vệ nói xong, có người hỏi: “Có phải hôm nay giáo sư Lý sẽ đại diện cho học sinh kiệt xuất của trường lên sân khấu diễn thuyết không?”

Khi cô ấy hỏi câu này, ánh mắt mọi người đều đều nhìn chằm chằm về phía bảo vệ, sợ đối phương lắc đầu.

Không phụ sự mong đợi của mọi người, bảo vệ không hề lắc đầu, anh ta cầm loa lên, hô lớn: “Đúng vậy, giáo sư Lý sẽ đại diện cho học sinh kiệt xuất của trường lên sân khấu diễn thuyết.”

“A, là thật đó!”

“Tôi không đi đâu nữa, tôi phải ở lại đây nghe giáo sư Lý diễn thuyết.”

“Tôi hối hận rồi, hu hu hu, vì sao tôi không tới sớm hơn chứ. Nếu biết giáo sư Lý sẽ về, chắc chắn tôi đã tới sớm hơn rồi.”

“Bỏ lỡ cơ hội tận mắt xem giáo sư Lý diễn thuyết, tôi còn đau lòng hơn đánh mất một trăm triệu.”

...

Hàn Tử Cẩn, Hàn Tử Du cũng quay về trường cũ. Nhìn thấy nhiều người vây quanh giảng đường như vậy, bọn họ hỏi một bạn học sinh tình nguyện đi ngang qua: “Xin hỏi, phía trước có chuyện gì thế?”

Học sinh tình nguyện mặc áo thun kỷ niệm ngày thành lập trường, tay đeo băng đỏ của nhân viên tình nguyện, rất nhiệt tình trả lời câu hỏi của bọn họ: “Hôm nay giáo sư Lý sẽ đại diện cho học sinh kiệt xuất của trường lên sân khấu diễn thuyết ở giảng đường, tin tức đang được phát trên màn hình lớn ở trước cửa.”

Hôm nay Hàn Đông Thanh rảnh rỗi, nên cũng tới chơi với con trai con gái mình. Nghe vậy anh ta cười nói: “Bằng tuổi tôi còn là người hâm mộ của cậu ấy nữa là, nếu không phải do không chen vào được, tôi còn muốn chen vào xin chữ ký đây.”

Sau khi ly hôn với Giang An Ni, Hàn Đông Thanh không đi bước nữa mà chuyên tâm phát triển sự nghiệp.

Cuối thập niên 90, nhà máy anh ta đang làm việc cũng cải cách, anh ta và mấy người trẻ tuổi khác cùng nhau cứu lại nhà máy đang trên bờ vực phá sản, phát triển nó thành tập đoàn dệt may có quy mô rất lớn.

Hàn Tử Cẩn, Hàn Tử Du không có giao thoa gì với Lý Khai Nguyên, Lý Khai Lâm. Hiện tại Giang An Ni đã lớn tuổi rồi, hai anh em nhà họ Lý chỉ chuyển tiền cho cô ta đúng hạn, chứ rất ít gặp mặt Giang An Ni, càng khỏi nói đến gặp mặt Hàn Tử Cẩn, Hàn Tử Du.

Hàn Tử Cẩn và Hàn Tử Du rất sùng bái anh trai mình, nhưng mà bọn họ chưa bao giờ nói cho người khác quan hệ giữa mình vàLý Khai Nguyên, ngay cả bạn đời cũng không biết giáo sư Lý có thanh danh vang dội kia là anh trai cùng mẹ khác cha của bọn họ.

Lý Khai Nguyên đi cùng lãnh đạo, giữa vòng bảo vệ của nhân viên công tác, bước vào giảng đường.

Nhìn từng khuôn mặt trẻ tuổi dưới sân khấu, Lý Khai Nguyên hắng giọng, bắt đầu diễn thuyết một bài ngắn ngọn về chủ đề “Mộng tưởng”.

Hàn Đông Thanh đứng dưới một cây Ngô Đồng tươi tốt với rất nhiều người khác, cùng nhìn vào màn hình lớn treo trên tường. Trên màn hình, một người đàn ông trung niên rất phong độ, dáng vẻ ôn tồn đang diễn thuyết.

Anh đã từng cứu vớt vô số sinh mệnh, là thần tượng trong lòng vô số người, thậm chí cả một thế hệ…

Bạn đang đọc Thập niên 80 - Nhật ký nghịch tập của nữ phụ ác độc của Tiết Định Ngạc Gia Lí Đích Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.