Chương 1: Mộng Cảnh Khởi Nguồn
Thành phố Bắc Cảng, 23:47 đêm.
Màn đêm tĩnh lặng như thường ngày, chỉ còn ánh đèn đường hiu hắt chiếu xuống con phố vắng. Lục Vũ đang trên đường trở về nhà sau một ngày dài làm việc. Trên người anh là chiếc áo khoác mỏng, đã cũ nhưng vẫn đủ ấm. Tiếng bước chân vang vọng trong con hẻm nhỏ, đột ngột bị cắt ngang bởi một âm thanh kỳ lạ: tiếng cười khúc khích yếu ớt.
Anh dừng lại, quay đầu tìm kiếm nhưng không thấy gì. Cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Bản năng mách bảo anh rằng có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm từ bóng tối.
Một giây sau, mặt đất dưới chân anh sụp xuống như thể bị hút vào một hố đen. Mọi thứ xung quanh tối sầm lại.
Khi Lục Vũ tỉnh dậy, anh phát hiện mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Trước mặt là một cánh đồng cằn cỗi, phủ đầy sương mù. Trên bầu trời, một mặt trăng đỏ máu lơ lửng, chiếu ánh sáng kỳ dị xuống mặt đất.
"Đây là đâu...?" Lục Vũ lẩm bẩm, cố gắng đứng dậy. Nhưng cơ thể anh như bị đè nặng bởi một thứ áp lực vô hình, làm tim anh đập loạn nhịp.
"Ngươi là ai?" Một giọng nói khàn khàn vang lên từ phía sau.
Lục Vũ quay đầu lại, thấy một bóng người giấy đang đứng ngay đó. Nó cao gần bằng anh, hai mắt là hai lỗ trống đen ngòm, toàn thân được làm từ những mảnh giấy cũ rách nát. Bàn tay nó cầm một cây đao giấy đã bị rách mép nhưng lại tỏa ra sát khí lạnh lẽo.
"Đây là... Mộng Cảnh. Và ngươi là kẻ lạc vào." Người giấy nói tiếp, từng từ như cào vào màng tai.
"Mộng Cảnh?" Lục Vũ không hiểu, nhưng bản năng sinh tồn buộc anh phải lùi lại.
Người giấy không nói thêm, chỉ giơ đao lên và lao tới.
Trong cơn hoảng loạn, Lục Vũ vớ được một thanh gỗ mục nằm gần đó để tự vệ. Anh cố gắng chặn đòn tấn công của người giấy, nhưng lực đạo của nó mạnh hơn bất cứ thứ gì anh từng đối mặt. Thanh gỗ bị chém gãy làm đôi, và anh bị đẩy ngã xuống đất.
"Ta không muốn chết!" Lục Vũ hét lên, ý chí sinh tồn bùng phát. Ngay khoảnh khắc đó, mặt đất dưới chân anh bất ngờ phát sáng. Một luồng ánh sáng mờ nhạt từ sâu trong lòng đất bao bọc lấy anh.
Trong đầu Lục Vũ vang lên một giọng nói không rõ nguồn gốc:
"Kích hoạt Vĩ Độ Quyền Hành. Quyền năng đã mở khóa."
Cơ thể Lục Vũ chợt tràn đầy sức mạnh kỳ lạ. Anh cảm nhận được một luồng khí xoáy quanh mình, như một lớp bảo vệ vô hình. Khi người giấy lao tới lần nữa, Lục Vũ không né tránh mà giơ tay đỡ lấy lưỡi đao.
Lưỡi đao giấy va vào tay anh, nhưng thay vì cắt qua, nó tan rã thành từng mảnh nhỏ. Người giấy giật mình lùi lại, đôi mắt đen trống rỗng lộ vẻ hoảng sợ.
"Ngươi... ngươi là Chủ Nhân Mộng Cảnh?" Nó run rẩy nói, trước khi toàn thân hóa thành tro bụi, tan biến vào không khí.
Lục Vũ nhìn tay mình, vẫn chưa hết kinh ngạc. "Quyền năng gì vậy...? Tại sao nó lại nói mình là Chủ Nhân Mộng Cảnh?"
Từ tro bụi của người giấy, một mảnh vỡ sáng chói rơi xuống. Khi Lục Vũ nhặt nó lên, một dòng thông tin kỳ lạ hiện lên trong tâm trí anh:
[Mảnh Vỡ Năng Lực]: Người Giấy - Tạo ra những sinh vật bằng giấy để tấn công hoặc phòng thủ.
Lục Vũ ngẩn người. Anh không biết mình đã vô tình bước vào trò chơi sinh tử gì, nhưng một điều anh chắc chắn: nếu không tìm ra cách kiểm soát mộng cảnh này, anh sẽ chết trong chính nỗi sợ hãi của mình.
"Nếu đây là nơi ta phải sống sót, thì ta sẽ biến nó thành thế giới của mình." Anh lẩm bẩm, ánh mắt dần trở nên kiên định.
Màn sương dày đặc phía trước dường như bị xé toạc, để lộ một con đường u tối dẫn sâu vào Mộng Cảnh. Không còn lựa chọn, Lục Vũ bước đi, sẵn sàng đối mặt với những thứ kinh hoàng đang chờ đợi.
Hành trình của Lục Vũ trong Mộng Cảnh đã bắt đầu, nơi thực tại và hư vô hòa lẫn, và nỗi sợ hãi chính là chìa khóa để anh giành lấy quyền kiểm soát.
Đăng bởi | yy15529619 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |