Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Đường

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

“A, Trần đại nhân dậy sớm quá nha?”

Vương Dã vừa đến tiểu viện đã thấy Trần Khanh đang tập thể dục buổi sáng, nhìn thấy sắc trời còn chưa sáng tỏ, hắn cười khích lệ nói:

“*Tam canh đăng hỏa ngũ canh kê ...” Trần Khanh lau mồ hôi cười đáp lại:”Hạ quan còn chưa nhận chức, thói quen lúc còn đi học chưa bỏ được mong đại nhân đừng chê cười.”

câu này trong tiếng Trung có ý nghĩa là "Lửa đèn cháy đến lúc nửa đêm, gà gáy đến lúc năm giờ sáng". Câu này thường được sử dụng để miêu tả một người làm việc cật lực, không ngừng nghỉ hoặc làm việc khuya. Nó thể hiện sự cố gắng và sự kiên nhẫn trong công việc.

“Làm sao dám chê cười chứ, ai cũng đã từng có quãng thời gian như vậy.” Vương Dã cũng cười ôn hòa, rõ ràng hắn đang nhớ đến thời gian khắc khổ đi học của mình.

“Công phu Trần đại nhân vừa luyện rất có ý tứ, không biết đã có thành tựu gì chưa?”

“Chỉ là vài động tác cơ bản thôi, lúc trước có một đạo nhân đi ngang qua thôn dạy cho ta, hắn nói rằng nó có thể cường thân kiện thể.”

“A? Có chút ý tứ nha ...” Vương Dã sờ sờ cằm, ghi nhớ những động tác vừa rồi của Trần Khanh, sau đó hắn lập tức nói:”Ngươi còn chưa ăn sáng phải không? Vậy thì ăn chung luôn đi ...”

“Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.” Sau khi vận động một hồi Trần Khanh cũng cảm giác hơi đói, hắn không cự tuyệt đi theo Vương Dã đến tiền viện, lúc đến nơi chỉ thấy có một mình Vương Dã, Trần Khanh lập tức nghi hoặc:”Tổng binh đại nhân không ở trong phủ thượng hay sao?”

Hắn nhớ kỹ hôm qua đối phương từng nói, hôm nay cả đám sẽ lên đường quay trở về kinh đô, chuyến đi này chính là tổng binh Úy Trì Bằng hộ tống.

Vương Dã vừa ăn sáng vừa điềm nhiên như không có việc gì nói:”Tổng binh đại nhân thích ăn thịt tươi, sợ ăn cùng một chỗ sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị của chúng ta.”

“Hả?” Trần Khanh sững sờ, lập tức ngạc nhiên nói:”Tổng binh đại nhân còn có sở thích này nữa sao?”

Vương Dã ngẩng đầu liếc mắt nhìn đối phương, quan sát biểu lộ của gia hỏa này đúng là không biết chuyện gì thật, chẳng lẽ hắn ta đa nghi quá rồi?

“Mau ăn đi, đợi chút nữa chúng ta phải lên đường.”

Trần Khanh nghe vậy thì thận trọng gật đầu, vội vàng tăng tốc ăn chén cháo thịt.

Biểu lộ của hắn vô cùng tự nhiên, cho dù là Vương Dã cũng không nhìn ra sơ hở nào, diễn kỹ của Trần Khanh đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa rồi!

Nhưng mà trong lòng Trần Khanh lại có chút âm trầm, phần lớn người có huyết mạch đều bảo lưu lại một phần thú tính của huyết mạch đó, mà người có sở thích ăn thịt tươi thì tương đối nguy hiểm, chỉ cần sơ suất một chút rất có khả năng sẽ đánh mất nhân tính biến thành yêu ma thật sự.

Trần Khanh cũng không quá ưa thích người như vậy bảo hộ chính mình.

Ăn xong bữa sáng lại uống một chút trà, ước chừng một khắc đồng hồ sau, Úy Trì Bằng bước ra từ sảnh chính bên trong nội đường.

Trần Khanh nhanh chóng đứng dậy hành lễ, cẩn thận từng li từng tí đánh giá đối phương, hôm qua gặp mặt ở thư phòng là vào ban đêm hắn còn chưa nhìn thấy rõ ràng, lúc này mới nhìn rõ, tên Úy Trì Bằng này có chiều cao ít nhất 2 mét trở lên, thân thể vô cùng cường tráng, nhưng lại có một khuôn mặt trắng nõn như thư sinh, nhìn có chút quái dị, cho người ta có cảm giác như là 2 người cùng tồn tại trên một thân thể.

“Trần đại nhân không cần đa lễ.” Úy Trì Bằng đáp lễ bằng nghi thức của nho sinh, âm thanh ôn nhu đến mức khiến cho người ta không cảm nhận được hắn là một tên vũ phu, điều này cũng khiến cho Trần Khanh sững sờ một chút.

Tổ hợp quái dị như thế này khiến hắn nhớ đến Na Tra.

Chờ đã, Na Tra?

Trong lòng Trần Khanh vừa động thì đã thấy xa phu dẫn xe ngựa đến:”Xe ngựa đã chuẩn bị xong, nếu Vương đại nhân không có phân phó gì khác thì chúng ta bắt đầu lên đường.”

Vương Dã nhìn sắc trời một chút khẽ gật đầu nói:”Được.”

Chuyến đi này cũng tương tự như lúc đến, Trần Khanh cùng Vương Dã ở trên xe 4 mắt nhìn nhau, mà điều khác biệt chính là thị vệ ở bên ngoài đã không phải là thị vệ của Hoàng gia mà là tổng binh đại nhân mang giáp.

“Trần đại nhân làm sao vậy?” Vương Dã bất ngờ quan sát đối phương một chút, hắn phát hiện sau khi lên xe sắc mặt của Trần Khanh rất khó coi, chẳng lẻ vừa rồi ăn cháo bị hỏng bụng rồi?

“Vương đại nhân ... Thị vệ mà ngài mang từ kinh thành tới đâu rồi?” Trần Khanh lấy lại sắc mặt bình tĩnh nói.

“Chẳng lẽ Trần đại nhân quên rồi sao?” Vương Dã buồn cười nói:”Vì để cho ngươi lưu lại giúp ta, toàn bộ thị vệ của ta đều phái đi hộ tống người nhà của ngươi rồi.”

“Hả, thánh thượng chỉ cấp cho đại nhân 2 tên hộ vệ thôi à?”

Vương Dã nghe vậy thì trợn trắng mắt lên nói:”Đó là thị vệ của Hoàng gia, ngươi muốn mấy người mới đủ?”

“Xem ra Vương đại nhân rất lợi hại a, thánh thượng vậy mà yên tâm để ngài chỉ mang theo một vài tên hộ vệ một mình đến Liễu Châu tra xét bản án nguy hiểm như vậy.”

Bạn đang đọc Thế Giới Yêu Ma Này Do Ta Thiết Kế (Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xathucoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.