Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm Kiếm

Phiên bản Dịch · 1075 chữ

“Ít nhất 3 ngày.” Hoàng phu tử híp mắt nói:”Muốn kết hợp xương cốt, mỗi một khối xương trên cơ thể đều phải hoàn chỉnh phù hợp, kích thước không được sai lệch, tiếp đó lại lắp đặt huyết nhục, lúc này mới có thể làm đến trình độ hoàn mỹ, chỉ cần quá trình này có một chút sai lầm rất khó có khả năng dấu giếm được Lưu Dụ!”

“Nếu quá trình này thành công, có thể thực sự tạo ra được một tên Vương Dã không?” Mâu tiên sinh hỏi một vấn đề khiến hắn phi thường tò mò.

“Chuyện này à ...” Hoàng phu tử cười nói:”Ta cũng chưa bao giờ làm chuyện này, đây là lần đầu tiên.”

Mâu tiên sinh gật đầu một cái, sau đó nói:”Chạy một tên.”

“Trước mắt ngươi vẫn có người có thể chạy thoát?” Hoàng phu tử sững sờ.

“Đúng vậy, Vương Dã dùng Phi Tinh để hắn chạy trốn, không ngăn cản được, đoán chừng hắn sẽ đi tìm Úy Trì Bằng.”

“Vậy không còn cách nào rồi ...” Hoàng phu tử nghe xong thì tiếp tục chuyên chú vào công việc của mình, cũng không ngẩng đầu lên nói:”Tên học sinh kia chỉ là một người bình thường, không thể tiếp cận được Úy Trì Bằng.”

“Phải người bình thường không?” Thanh âm của Mâu tiên sinh thoáng lên chút nghi hoặc.

Từ tình báo mà xem, Trần Khanh đích thật là người bình thường, không phải gia tộc huyết mạch, nếu nói hắn có được truyền thừa của thuật sĩ thì cũng không có khả năng, bây giờ số lượng truyền thừa của thuật sĩ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, không có khả năng lưu lạc ở bên ngoài.

Bọn hắn cũng sắp xếp không ít người bên cạnh Úy Trì Bằng, theo lý thuyết mà nói một tên thư sinh yếu đuối không thể nào tiếp cận được Úy Trì Bằng, nhưng mà ...

Đệ tử của Lưu Dụ cũng không phải một tên ngu đần, cơ hội chạy trốn ở trước mắt lại trao cho một người xa lạ, điều này đại biểu Trần Khanh tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.

“Chuyện này đúng là có chút quỷ dị ...” Hình như Hoàng phu tử cũng cảm thấy có điểm không thích hợp, dù sao người bình thường cũng không thể nào nhìn thấu được huyễn thuật của A Ly.

“Vẫn là để ta tự mình đi một chuyến a ... khụ khụ ...” Thanh âm ho khan của Mâu tiên sinh ngày càng trầm trọng, điều này khiến cho lông mày của Hoàng phu tử nhíu một cái.

“Thân thể của ngươi không sao chứ ... Để quỷ oa đi một chuyến đi.”

“Ta không quá yên tâm.” Mâu tiên sinh lắc đầu:”Khí vận của tên Đại Lý Tự thiếu khanh này không bình thường, thời khắc quan trọng không được có sơ suất, ta phải đi nhìn chằm chằm Úy Trì Bằng mới được!”

“Kiềm chế một chút.” Hoàng phu tử thở dài:”Trước đây những người đi theo Tần Vương chỉ còn lại mấy lão già như chúng ta.”

Mâu tiên sinh vừa đi tới cửa nghe vậy thì lập tức dừng lại, nhưng sau đó cũng không nói gì tiếp tục bước ra ngoài ...

“Lão trượng, chính là chỗ này phải không?”

Bên ngoài Liễu Châu thành, Trần Khanh mồ hôi đầm đìa đi theo sự chỉ dẫn của một lão nhân lục tuần, nhìn về phía sườn đồi ở phía xa xa hỏi.

“Nơi đó chính là Bàn Long Sơn!” Lão đầu nhếch miệng cười nói:”Người ở đây rất ít, tiểu thư sinh phải cẩn thận một chút đó, nghe nói ở phía dưới dãy núi này có Long đó!”

“Lão trượng từng gặp qua chưa?” Trần Khanh tò mò hỏi.

“Chưa từng gặp qua, nhưng nghe đồn như thế ...” Lão nhân lắc đầu:”Vùng núi rừng này lớn như vậy, thỏ hoang cũng không có một con, thật sự quái dị, nếu ở đây không có trấn áp bảo vật, làm sao có thể tà môn như vậy?”

“Đúng vậy a!” Trần Khanh đi theo cười haha gật đầu, nhưng tròng hắn lại càng xác định mình đã tìm đúng vị trí.

Liễu Châu được bao quanh ở sông núi, phong thủy rất tốt, điều kiện sống của người dân ở các thị trấn và làng mạc xung quanh rất tốt, nhưng Đại Thanh Sơn lại hoang tàn đến mức đáng sợ, không có chim thú, người dân không thể trồng trọt.Khu vực núi lớn này gần như không có người sinh sống.

Trần Khanh cũng không cảm thấy chuyện này là trùng hợp, sau khi thuận lợi đi đến Bàn Long Sơn, hắn cảm thấy chuyện chính là do khí vận tạo thành.

Vương Dã tuổi còn trẻ đã trở thành Đại Lý Tự thiếu khanh, còn kế thừa truyền thừa thuật sĩ Tịch Tượng, khí vận nhất định không bình thường, dạng người này nếu gặp phải nguy cơ sinh tử, cho dù vô tình hay cố ý thượng thiên cũng sẽ chế tạo rất nhiều sinh cơ cho hắn.

Tuy nhiên có nắm bắt được hay không thì còn phụ thuộc vào yếu tố con người, đây chính là thế giới quan do cộng tác của Trần Khanh thiết kế, cũng làm cho trong lòng Trần Khanh có cảm giác, bây giờ hắn thuận lợi như vậy, có lẽ bởi vì Đại Lý Tự thiếu khanh kia vẫn chưa ngỏm củ tỏi!

Đương nhiên ... Đây cũng chỉ là suy đoán của Trần Khanh, con đường này có thật sự thuận lợi như vậy không Trần Khanh cũng không chắc chắn được.

Nghĩ đến chuyện này, Trần Khanh lại cảm khái nhìn về tòa sơn mạch khổng lồ ở phía trước.

Thời gian đã trôi qua hai mươi mấy năm, nhìn thấy cái lồng giam từng do chính mình thiết kế trên máy tính lại xuất hiện trước mặt mình, cảm giác vô cùng kỳ diệu.

Ngoài cảm giác kỳ diệu còn có một chút sợ hãi, bởi vì đồ vật bên trong đó cũng không phải loại lương thiện gì.

Nếu dựa theo kịch bản ban đầu, quái vật ở chỗ này sẽ được một thương nhân vân du bốn phương của tiền triều vô tình thả ra, sau cùng nó đồ diệt toàn bộ Liễu Châu thành!

Bạn đang đọc Thế Giới Yêu Ma Này Do Ta Thiết Kế (Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xathucoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.