Thiên Cơ Yểm Hộ
“Đại nhân muốn ta khuyên Úy Trì tướng quân tín nhiệm ngài, hộ tống ngài quay trở lại kinh thành sao?”
“Không phải.” Trần Khanh lắc đầu:”Quay trở về không có ý nghĩa gì, động tĩnh tạo ra quá lớn, chỉ làm cho thiên diện hồ trốn kỹ hơn, một ngày không tìm thấy thiên diện hồ thì ngày đó Hoàng gia sẽ không dám để cho thái tử tuyển phi, chẳng lẽ cứ tiếp diễn như vậy? Bệ hạ tuổi đã cao, thái tử chính là nền tảng lập quốc, nếu như chập chạm không tuyển phi, nhất định sẽ kinh động nhân tâm!”
“Vẫn là đại nhân cân nhắc chu toàn ...” Ngụy Cung Trình nghe vậy thì gật đầu, trong mắt mang theo một sự tán thưởng, hắn tôn trọng văn nhân nhưng cũng không tôn trọng bao cỏ, bây giờ xem ra mặc dù đối phương trẻ tuổi nhưng suy nghĩ rất chu toàn, có vài phần bản lĩnh của Vương Dã đại nhân.
“Bây giờ trước tiên chỉ có thể tương kế tượu kế, đầu tiên dùng Úy Trì tướng quân hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn, sau đó chúng ta âm thầm tìm kiếm vị trí mà Họa Bì Tiên Sinh chế tác Vương đại nhân, chỉ cần chúng ta có thể cứu được Vương đại nhân vào thời điểm mấu chốt, đồng thời bắt được Họa Bì Tiên Sinh kia sẽ có cơ hội tìm được thiên diện hồ!”
“Bọn hắn?” Ngụy Cung Trình sững sờ:”Nghe ngữ khí của đại nhân, người của đối phương còn không ít à?”
“Ngươi cảm thấy như thế nào?” Trần Khanh cười lạnh nói:”Thầy của ta Hoàng phu tử rất có danh tiếng ở Liễu Châu này, nghe nói đã ở Liễu Châu hơn 30 năm, Đại Tấn triều lập quốc mới được bao lâu? Sắp đặt hơn 30 năm, lấy năng lực đặc thù của hắn, hơi bảo thủ một chút thì e rằng một nửa quan viên của Liễu Châu đều là khôi lỗi của hắn!”
Ngụy Cung Trình:”!!”
...
“Như thế nào? Có khá hơn chút nào không?”
Trong núi sâu cách Liễu Châu thành ước chừng 50 dặm, chỗ này khá gần Đại Thanh Sơn, rất nhiều người cũng không biết ở đây vậy mà có một cái suối nước nóng được hình thành từ thiên nhiên.
Hoàng phu tử nhìn Mâu tiên sinh đang ngăm mình trong suối nước nóng dưỡng thần, lo lắng hỏi một câu.
Hắn cho rất nhiều dược thảo tốt vào trong suối nước nóng, nhưng mà dược tính của những loại thảo dược này cũng rất mạnh, hơi không chú ý một chút rất có khả năng lão đầu này sẽ chết bât đắc kỳ tử.
“Quần áo đốt hết rồi sao?” Mâu tiên sinh yếu ớt lên tiếng hỏi.
Thấy cuối cùng đối phương cũng đã nói chuyện được, lúc này Hoàng phu tử mới thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói:”Còn cần ngươi nhắc nhở? Chẳng lẽ ta không sợ Quỷ Oa kia chạy đến đây sao?”
Mâu tiên sinh nghe vậy thì gật đầu:”Nếu được trẻ lại tuổi 20, ta chắc chắn có thể phong ấn được tên nghiệt súc kia!”
“Tự nhiên đi phong ấn nó làm gì!” Hoàng phu tử cười hắc hắc, để nó đi làm một chút chuyện nhiễu loạn mới tốt, những gia hỏa ở trong kinh thành ngày càng nhát gan, không có chút bản sự nào, sợ là cả đời bọn chúng cũng không dám ra ngoài!
Mâu tiên sinh nghe vậy thì buồn cười lắc đầu, gia hỏa này đã sống hơn ngàn năm rồi, làm sao cảm giác tính khí vẫn giống như một tên nhóc con vậy.
“Úy Trì Bằng bên đó sao rồi? Tình huống như thế nào?”
“Phi điểu truyền tin đến đây nói không có chuyện gì lớn, Quỷ Oa kia chạy rồi, Úy Trì Bằng tức giận hét ầm ĩ, nghe nói ngay cả răng đều bị đánh rụng hết, nhưng không có xuất hiện tình huống mà chúng ta lo lắng nhất, người phía sau màn kia vẫn chưa tiếp xúc với Úy Trì Bằng.”
“Ngươi chắc chắn không?” Mâu tiên sinh nhíu mày.
Đối phương để cho Quỷ Oa đi ra tạo ra động tĩnh lớn như vậy, không có khả năng không làm chuyện gì nha.
“Đương nhiên là chắc chắn!” Hoàng phu tử cười haha một tiếng:”Phó tướng bên cạnh Úy Trì Bằng đã bị ta đổi 2 tên, bây giờ hắn đi tiểu lúc nào ta còn biết được, hơn nữa lấy tính cách của hắn làm sao có thể giấu diếm được bí mật gì ở trước mặt người bên cạnh chứ?”
“Cũng đúng ...”
“À lão Mâu, trước khi hôn mê ngươi đã nói cái gì đó phải không?” Hoàng phu tử buồn cười nhìn đối phương:”Ngươi nói người thả Quỷ Oa ra ngoài là Trần Khanh?”
“Có khả năng này ...” Mâu tiên sinh khẽ gật đầu.
“Ngươi sợ đến váng đầu rồi phải không?” Hoàng phu tử lườm hắn một cái:”Ngươi cũng là thuật sĩ lâu năm, chẳng lẽ không hiểu rõ mức độ phức tạp của cái phong ấn có Thanh Long chi lực kia hay sao? Coi như Trần Khanh có ngoài ý muốn tìm được Thanh Long động, hắn chỉ là một thư sinh bình thường làm sao có năng lực thả Quỷ Oa ra ngoài?”
“Vậy nếu như hắn không phải thư sinh bình thường thì sao?”
“Làm sao có thể?” Hoàng phu tử nghe vậy thì cười nhạo một tiếng:”Đệ tử kia của ta cùng ta đọc sách 2 năm, kính tiên sinh cũng nói hắn là người bình thường, coi như hắn qua mặt được ta chẳng lẽ có thể qua mặt được kính tiên sinh hay sao?”
Mâu tiên sinh trầm mặc, lý thuyết đúng là như vậy, kính yêu có thể nhìn thấu vạn vật, vô luận đạo hạnh cao thấp, hay là những lão quái vật sống vạn năm, cũng không thể che giấu trước mặt kính yêu.
“Chẳng qua ta cảm thấy khí vận của Vương Dã không tầm thường, người mà đối phương muốn phó thác trong lúc nguy cấp tuyệt đối không đơn giản như vậy ... Ngươi có thể đọc được ký ức của Vương Dã, vậy có thể đọc được ký ức có liên quan đến Trần Khanh hay không?”
Hoàng phu tử nghe vậy thì sững sờ một chút, trầm mặc nửa ngày mới đáp:”Không thể, ta cũng không biết lý do tại sao, bây giờ chín thành ký ức của Vương Dã đều đã bị ta đọc được, nhưng chỉ có ký ức có liên quan đến Trần Khanh là ta không thể nào tìm được.”
“Thiên cơ yểm hộ ...” Mâu tiên sinh sắc mặt âm trầm nói.
“Làm sao có thể?” Hoàng phu tử nhịn không được phản bác:”Hẳn là đoạn ký ức này không quan trọng với Vương Dã cho nên quá trình đọc ký ức nhận thấy đoạn ký ức này không trọng yếu cũng bỏ qua nó, còn chuyện Quỷ Oa chắc là lão gia hỏa nào đó trong kinh thành quấy rối rồi!”
“Phải vậy không?” Mâu tiên sinh nhíu mày nhìn về phía ngực Hoàng phu tử:”Ngươi cảm thấy như thế nào, kính tiên sinh?”
Qua một lúc thật lâu, trong ngực của Hoàng phu tử mới truyền đến giọng nói lạnh lùng:”Ta sẽ không nhìn lầm, Trần Khanh đọc sách 2 năm ở Liễu Châu, chính là một phàm nhân, sau khi từ kinh thành trở về cũng là phàm nhân!”
“Phải không?” Cuối cùng Mâu tiên sinh cũng gật gật đầu, xem như chấp nhận câu trả lời này.
Nhưng mà kính yêu trong ngực Hoàng phu tử lại có một loại suy đoán khác, kỳ thực hắn muốn nói Trần Khanh rất quái dị, nhưng được công nhận là bảo vật có thể nhìn thấu vạn vật, hắn không muốn thừa nhận mình đã nhìn lầm ...
Đăng bởi | xathucoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 17 |