Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tháp Qua Nhĩ Sa Mạc

Tiểu thuyết gốc · 1536 chữ

Thời gian trôi qua cũng nhanh, dạo một cái đã đến 7, 8 giờ sáng, nhóm của Vô Khương cũng đã bắt đầu xuất phát, Tiểu Y Tiên ngoài Vạn Dược trai Diêu Lão tạm biệt xong cũng rời đi, nàng không có người thân, mà sở dĩ ở nơi này cùng hành nghề y vì nàng thích cứu người cùng với Diêu Lão là người cưu mang nàng cho đến bây giờ, trước khi đi Vô Khương cũng không tặng quá gì cho Diêu Lão, bởi vì, bây giờ cả cái tiểu trấn này đã là quà tặng của hắn

Thời gian cũng đi qua gần nửa tháng, xe ngựa của Vô Khương cũng đã đi đến sa mạc Tháp Nhĩ Qua, nơi này giáp với biên giới phía đông của đế quốc Gia Mã

Trên xe ngựa bây giờ chúng nữ cũng đã chia người thành phe bắt đầu đánh mấy cái box game mà Vô Khương tạo ra, người nào người nấy vui cười như hoa náo nhiệt vô cùng, tuy Vô khương thích những nơi yên tĩnh thế nhưng ở cạnh bốn mỹ nhân này người nào người nói giọng phát ra đều làm nam nhân mềm nhũn cả người, hơn nữa mùi hương từ cơ thể các nàng tỏa ra đúng là thơm ngát làm đến hắn cũng thư thái đi phần nào nhất là bây giờ Tiểu Y Tiên cũng đang hào hứng đánh lá ‘xoay vòng phản đòn’

Thấy Vô Khương cứ cười cười nhìn mình Tiểu Y Tiên mặt nhỏ đỏ hồng lên, trong khoảng thời gian này nàng cũng hiểu được phần nào con người nam nhân này, tính cách nghiêm khắc sát phạt nhưng khi ở với người thân thì lại hiền hòa còn có chút nghịch ngợm, tên này nhìn đúng đắn thế mà cứ mỗi khi nàng mất tập trung liền bóp eo nàng

Tiểu Y Tiêu cũng là người thông minh, nàng trước kia còn đơn thuần nghĩ rằng tên này chỉ muốn bản thân trung thành rồi làm việc cho hắn nên mới chữa cho nàng, nhưng nàng nhầm, sau khoảng thời gian này nàng biết rằng tên nam nhân này mục tiêu từ trước đến một chính là nàng a, hơn nữa chúng nữ trong này cũng biết, tên Vô khương nhìn như uy nghiêm này lại là đại sắc lang

Nhưng, theo thời gian dài tiếp xúc với tên này nàng mới biết nam nhân này ghê gớm nhường nào, không chỉ phương diện tiền tài mà còn kiến thức cực kỳ kinh khủng, đến cả thầy thuốc như nàng không nói đến vạn nhưng mấy ngàn loại cây đều đọc thuộc hết thế nhưng tên này thế mà không loại cây thuốc thảo dược nào không biết, chỉ cần có trong sách là hắn biết tất

Đan dược cách điều chế nói vanh vách, đến cả cách dùng khác của các loại cây thuốc cũng được hắn tự tiện phối một chút là làm ra, càng kinh khủng hơn là lúc nàng đưa độc kinh cho tên sắc lang này đọc thế mà hắn chỉ cần 1 tiếng đồng hồ đã hiểu ra cùng nhớ hết, không chỉ thế mà còn giúp nàng sắp đặt lại kiến thức về độc cùng cải tiến cách làm cùng cách sử dụng

Càng kinh diễm về kiến thức cùng trí tuệ, Tiểu Y Tiên nàng lại càng thuận mắt hơn về tính cách, tuy bá đạo ở bên ngoài thế mà chỉ cần vào xe ngựa cùng các nàng hắn liền trở lại thành một thanh niên mới lớn háo sắc

Tiểu Y tiên mặt hây hây đỏ hồng nhẹ giọng hỏi

“Vô Khương, ngươi đến sa mạc này làm gì a, ta thấy xung quanh ngoài cát ra cũng không còn gì a”

Không chờ Vô Khương trả lời Tiêu Ngọc liền chen vào trêu chọc

“Hừ Hừ, Tiên muội đúng là không hiểu tên sắc lang này, hắn mục đích chắc là cô nương nào đó rồi a, trước kia hắn một mực đến Thanh Sơn trấn cũng chỉ để đưa muội đi thôi”

Nhã Phi cũng phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn Vô Khương

“Tiểu Ngọc muội lại nói sai, công tử đến còn lấy tài bảo cùng bảo vật từ mộ cổ a, đâu phải chỉ đến để lấy Tiên muội đâu, nhưng tỷ tỷ cũng nghĩ mục đích chính là Tiêu Muội ~ “

Tiêu Ngọc u oán mà nhìn Vô Khương cùng Tiểu Y Tiên mặt càng đỏ hơn, Nhu Huyền sợ lửa chưa đủ to còn thêm dầu vào

“Đâu phải nha, chủ nhân thế nhưng cực kỳ công bằng, cả cái quãng đường từ bên vực của chúng ta đến Ô Thản Thành mất đến mấy năm, các cô nương xinh đẹp cũng nhiều không đếm xuể, tuy không đẹp như các muội nhưng không phải 9 cũng phải đến 8,5 vậy mà công tử một mực tìm đến rồi đưa 2 muội đi nha ~”

Nghe xong, Tiêu Ngọc tâm cũng ấm lên, Nhã Phi bên ngoài là đại tỷ tỷ nhưng bên trong cũng chưa yêu ai bao giờ mà trái tim càng đập mạnh hơn người nóng dần, khác với Tiêu Ngọc cùng Tiểu Y Tiên thiếu nữ thanh thuần thì Nhã Phi cũng được gọi là thành thục nữ nhân, tư duy cùng xúc cảm càng khác hơn, mà mỗi ngày đều biết công tử kia làm gì với Nhu Huyền tỷ hơn nữa càng đến gần gian phòng kia luồng khí nóng bên trong trộn với mồ hôi Vô Khương đập vào mũi nàng càng khiến cơ thể nóng ran

“Haha, bỏ qua cái đó nha, ta đến sa mạc này cũng không phải vì tiểu thư nào đó nha, có mục đích rõ ràng a”

Vô Khương cũng thuận theo càng nàng đùa vui nhưng cũng phải thanh minh cho bản thân, đúng nha, Vô khương hắn không phải tên mê gái nha, chính sự phải làm nhưng tán giá là kèm theo, đó là hắn nghĩ vậy..

Đột nhiên, Nhu Huyền khuôn mặt đột nhiên cứng lại đấu khí từ cơ thể bùng phát ra nhanh chóng lao ra ngoài xe, cùng lúc đó Vô Khương cũng đột nhiên cảm nhận được mối liên kết quen thuộc

“Cái cảm giác này.. Eevee ?”

Nhìn thấy biểu hiện gấp gáp của Nhu Huyền cùng với Eevee đang chạy đến, Vô Khương liền ngay lập tức nhíu mày lại, trong túi lấy ra [ Thẻ thử nghiệm đấu hoàng], [ Bản làm lại Shinratensei], cùng [ 1 lần triệu hoán sinh linh tạm thời trong 1 tháng]

Thấy vẻ mặt ngưng trọng của Vô Khương chúng nữ bên trong cũng an tĩnh lại không nói gì mà chỉ nhìn tên nam nhân trước mặt

Cùng lúc đó Vô Khương liền hỏi Nguyệt tỷ

“Nguyệt tỷ, nếu ta sử dụng thẻ triệu hoán 1 tháng này thì mất bao lâu tên đó sẽ đến ? mức độ trung thành là bao nhiêu ?”

Ngay lập tức Nguyệt tỷ đáp lại

“Nó sẽ ngay lập tức triệu hoán tên kia đến, hắn sẽ tuân theo lời của đệ trong vòng 1 tháng thế nhưng nó không giống lúc đệ triệu hoán bình thường, tên được triệu hồi sẽ không bị xóa ký ức hay kiểm soát độ trung thành, tên đó chỉ có tuân theo lệnh đệ trên một phạm vi lệnh đơn giản, hơn nữa hắn cũng có thể cưỡng chế trở về”

Vô Khương nghe vậy cũng thầm yên tâm, thẻ triệu hoán 1 tháng này hắn cũng không nghĩ là bài tẩy hay thứ gì quan trọng, cho dù tên được triệu hồi muốn cưỡng chế trở về thì đơn giản ném tấm triệu hoán trước mặt địch nhân tạm ngăn cản thời gian chút cũng đã đủ

Nghĩ xong hắn liền nhìn 3 nữ đang lặng yên ngồi đấy

“Các ngươi tạm thời ở trong xe ngựa không cần ra ngoài, địch nhân bên ngoài có vẻ khó giải quyết, không muốn có thể phiền phức thì nghe lời ta, các ngươi cũng biết bản thân tư sắc có bao nhiêu”

Hồng nhan thì bạc phận và hồng nhan cũng là gây họa, Vô Khương cũng không muốn vì mấy nữ mà bản thân cũng cuốn theo đống rắc rối, thực lực chưa đủ mà còn ngông cuồng, muốn chết hay gì ?

Theo đó Vô Khương cũng đi ra ngoài, vừa mới xuống khỏi xe ngựa liền nghe thấy tiếng trào phúng

“Haha, ta cứ tưởng chủ nhân của nữ nhân này là ai mà có thể bồi dưỡng ra loại thuộc hạ như này, không ngờ chỉ là 1 tên nhóc còn không bước vào tu luyện”

Theo hướng của âm thanh vọng đến Vô Khương liền thấy đứng trên không trung là 1 lão già cùng 4 tên thiếu niên, lão già lăng không mà đứng còn 4 tên trẻ tuổi kia mỗi người sau lưng đều có một đôi cánh, hơn nữa đôi cánh kia cực kỳ ngưng thực

Thấy vậy Vô Khương cũng cau mày lại

“1 đấu tông cùng 4 tên đấu hoàng

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán sáng tác bởi Vôdiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.