Lời Mời
Một chiếc mail lạ lùng. Chỉ có một dòng chữ,
“BẠN CÓ MUỐN TRẢI NGHIỆM THỬ?”
Cả đám nhìn vào dòng chữ ấy, dưới mail còn có cả một dòng link, vừa hoang mang vừa tò mò, chiếc mail mà Long nhận được tối hôm qua, khi cả bọn chìm vào giấc ngủ.
‘Tại sao mình lại nhận được cái mail này vậy trời!’, Long lo sợ, đi quanh khắp phòng.
‘Lẽ nào bọn họ đã nghe được cuộc trò chuyện của tụi mình?’, Oden đăm chiêu suy nghĩ, sau khi cô được nghe kể về nội dung mà tối qua cả bọn bàn. ‘Có lẽ họ đã để ý chuyện tụi mình tìm cách để có thể nhập vai, nên chủ động mời chúng ta?’
‘Bọn họ? Ý cậu là đám người bên ‘Góoe’ á? Không thể nào, tào lao hết sức’
‘Nếu là bên ‘Góoe’ thì không phải tiện quá sao?’, nhìn Boobi có phần hơi hào hứng, ‘Tụi mình đã chủ động tìm nó, bây giờ lại có cách truy cập rồi’
Câu nói của Oden cũng có phần hợp lý, vì chả thế nào lại có một chiếc mail cộc lốc, không người gửi, không gì ngoài dòng chữ đáng nghi và một cái link. Dù có phần sợ hãi và bán tín bán nghi, nhưng với bản tính hiếu kỳ của Boobi và Poivy, họ luôn miệng thuyết phục mọi người bấm vào dòng link. Những người còn lại, hiển nhiên không đồng ý, ai đời lại bấm vào mấy thứ mình không rõ chứ.
Giằng co qua lại mãi, mọi người quyết định tách nhau đi học, dù gì hôm nay là thứ Hai, cả bọn cũng có tiết học. Cả nhóm quyết định tối về sẽ bàn tiếp.
‘Nhưng mình vẫn thắc mắc, làm sao họ biết mà gửi tụi mình?’, vẫn không dứt ra khỏi câu chuyện được, Poivy suy nghĩ từ nãy đến giờ.
‘Hay trong lúc chờ, tụi mình tìm thêm thông tin về ‘Góoe’ nhỉ?’, nói rồi Boobi lấy laptop ra, tìm kiếm trên mạng, ’Dù gì thì mình cũng có hứng thú với mấy cái chuyện nhập vai, này nọ mà.’
Khi cậu gõ vài dòng chữ, thì mấy cái tiêu đề tào lao hiện lên, nào là game số 1, bộ game đang được giới trẻ ưa thích... Như hôm qua, kết quả chẳng mấy khả quan.
‘Cậu điên hả?’, Khang tỏ vẻ không đồng tình, ‘Làm vậy khác nào vạch áo cho người xem lưng, rằng tụi mình vẫn đang tìm cách tiếp cận họ?’
‘Nhưng mà công nhận, chuyện này cũng thú vị thật! Dù có như thế nào, mình vẫn muốn trải nghiệm’, Boobi gật gù với quan điểm của Poivy. ‘Hay tụi mình đồng ý cái mail đó đi’
‘Nhìn này!’, cả bọn tụm vào laptop.
Tiêu đề nổi bật giữa màn hình “START”. xung quanh trang web không có gì ngoài chữ đấy, dòng chữ hiện lên một cách nổi bật ngứa mắt, như cái nút ấn đang dụ dỗ người xem bấm vào. Dòng chữ màu đỏ nhìn đáng sợ, nhưng lại khơi gợi sự tò mò cực kì. Khi nhấn vào rồi, thì dòng tin nhắn hiện ra,
‘Nếu tò mò như thế, sao không bấm vào link’
‘Bạn không muốn nhập vai vào trò chơi, hòa mình với nhân vật và trải qua những ải thử thách thú vị?’.
Nhìn tới đây, cả bọn hoàn hồn.
‘Giỡn mặt tao hả?’, Khang đóng cái laptop lại, ‘Tụi mày không thấy việc này nhảm nhí hết sức hả?’
‘Hay tụi mình cho những người còn lại xem nhỉ? Biết đâu mọi người sẽ thay đổi suy nghĩ’, nói rồi, Boobi mang cái thông tin ‘thú vị’ này về công viên mà cả bọn hay tụ tập, ‘Mọi người sẽ hứng thú lắm đây’
‘Tụi mình cứ trả lời đại đi, dù gì cũng chỉ là vài dòng tin nhắn ảo, cũng chả ai làm gì được ai’, Poivy chỉ vào cái màn hình, cô nghĩ, dù gì cả bọn cũng đã chủ động tìm kiếm nó, chi bằng nắm bắt cơ hội ngay lúc này. Cũng chỉ là vài dòng tin nhắn, có thể làm gì cả bọn được chứ.
‘Không phải dạo này, hay nổi mấy cái vụ nhìn lén camera hả?’, Tani không hề đồng tình với mọi người, ‘Dù gì nếu đã biết được thông tin rằng tụi mình đang tìm kiếm, hẳn người ta đã có cách nhìn thấy bọn mình mà bằng cam’
Cả nhóm bây giờ đang chia thành hai luồng ý kiến, bên gan dạ, hào hứng với tình huống, cứ luôn muốn trả lời. Một bên thì một mực từ chối, lỡ đâu trả lời, rồi dính những chuyện phiền phức thì sao. Cả bọn cứ giằng co mãi. Rồi bỗng, một dòng tin nhắn khác hiện lên.
‘Sao bạn không thử đánh cược một lần?’
‘Bạn có thể nhận được phần thưởng’
‘Chỉ là một ván game đơn giản’
Những dòng tin nhắn cứ liên tiếp xuất hiện, như đang thúc giục mọi người hãy thuận theo ý nó. Dù đáng ngờ đến mấy, nhưng có vẻ cả đám đang dần hứng thú với cái mà nó gọi là ‘phần thưởng’.
‘‘Xuyên không’ vào game, không phải cũng thú vị lắm sao?’, với người nghiện mấy thứ ‘isekai’ như Khang, thì đây chả khác nào cơ hội để được sống như mấy nhân vật mà cậu thường xem.
‘Có cả phần thưởng nữa, không phải đây là cơ hội cho tụi mình hay sao?’, vừa nhìn thấy hai chữ ‘phần thưởng’, con mắt của Tani như sáng rực lên, cậu cũng vì thế mà càng gan dạ hơn, vì thưởng mà làm tất.
Nhưng về phần Oden và Long, họ có vẻ vẫn còn chần chừ, vì đây chả phải chuyện hay gì cho cam. Có phần thưởng cũng không phải điểm cộng, không phải trong game mọi người hay chơi, để nhận được phần thưởng, họ cần phải hoàn thành nhiều loại nhiệm vụ sao. Mà cái ‘nhiệm vụ’ đó thì có phần hơi tàn bạo.
‘Mình không đồng ý,’, suy nghĩ mãi Oden cũng lên tiếng, ‘ ‘hay mình hãy thử hỏi suy nghĩ của Huqan đi, dù gì cậu ấy cũng hay tìm hiểu mấy cái vụ như này!’
‘Ừm, quên mất cậu ấy nhỉ?’, cả đám gật gù. Cũng đã lâu cả nhóm không họp mặt đông đủ, nói rồi mọi người hẹn nhau ở nhà Huqan.
Huqan là cô gái ít nói, tuy vậy cô hay quan sát tình huống một cách tài tình và cực kì mê những câu chuyện có phần kỳ lạ. Cũng vì thế, mà cả bọn hay nhờ tới cô ấy, mỗi khi họ gặp vấn đề. Hay ngay cả khi không có vấn đề, họ cũng tìm đến Huqan, nhất là Long, cậu ấy rất hay dính Huqan.
‘Không phải tối qua chúng ta mới ở với nhau sao, bây giờ cậu qua đây làm gì?’, vừa nhìn thấy Long, Huqan nói những câu lạnh lùng, tuy vậy khuôn mặt cô ấy vẫn rạng rỡ khi thấy cậu.
‘Tụi tớ nghĩ cậu sẽ rất hứng thú với chuyện này đây!’
Nói rồi cả bọn vào phòng khách. Khi nhìn vào màn hình laptop, những dòng tin nhắn như đập vào mắt Huqan, cô thầm nghĩ, đây chẳng phải mấy chuyện hay xuất hiện trên phim sao. Dù suy nghĩ là thế, nhưng có vẻ cô rất hứng thú với việc có thể trải nghiệm trò chơi thực tế. Dù gì đây cũng là cơ hội để thoát khỏi cuộc sống nhàm chán dạo này.
‘Hay tụi mình cứ thử đi! Dù gì chỉ là một trò chơi, có thể làm gì tụi mình chứ’, gương mặt Huqan sáng bừng, nắm lấy cơ hội. Nghe thấy thế, Boobi và Poivy càng lấn tới, ba người này nhìn có vẻ hiền vậy, chứ cũng đam mê mấy bộ môn huyền bí lắm.
‘Thử đi thử đi!’
‘Nhưng không phải cũng rất nguy hiểm sao?’, Long đứng dậy phản kháng, cả Oden và Khang cũng vậy. Mọi người cho rằng chuyện này thật điên rồ.
‘Dù gì cũng là trải nghiệm mới, có thể họ cho tụi mình thử nghiệm game mới ra mắt, để đánh giá sao?’
‘Tụi mình là những game thủ nổi như cồn cơ mà’, Boobi cười tươi, vỗ ngực tự hào.
Nói rồi, Huqan đã trả lời dòng tin nhắn ấy, ‘Tôi đồng ý trải nghiệm’
Nhưng, sau đó chả có gì xảy ra, cũng chả có hồi âm gì từ bên kia. Không một dòng tin nhắn. Cứ im lặng như vậy, tới lúc mọi người mất kiên nhẫn.
‘MÁ! Tụi nó giỡn mặt tao hả?’, Tani đã thật sự không thể chờ thêm, ‘Tụi mình tốn công vô ích rồi, về thôi Khang’
Khang dường như cũng mất tinh thần, cậu ấy cùng Tani về trước. Tiếp đó, Oden cùng Poivy, Boobi cũng kéo nhau về. Long vẫn còn ngồi cạnh Huqan, hình như cậu ấy chả muốn về nhà mình. Hai người cứ ngồi đó, nhìn nhau, chả nói câu gì.
‘Chuyện này không phải rất xàm sao?’, chịu không nổi, Huqan phá tan không khí im lặng này, ‘Tụi mình cũng đã chấp nhận lời mời rồi mà’
‘Không phải chuyện đó đã qua rồi sao?’, Long ghé sát vào mặt cô, ‘Mình nghĩ bây giờ nên tính chuyện của tụi mình cơ!’
Long nũng nịu, dựa sát vào lòng cô. Huqan cũng đưa những ngón tay lên đầu cậu, vuốt mái tóc mà Long cực kỳ chăm chút. Dù cả hai đã ở cùng nhau trước đó, nhưng có lẽ bằng ấy thời gian vẫn chưa đủ, cả hai vừa mới chính thức công khai bên nhau mà, phải tận dụng thời gian chứ.
‘Tối nay, mình ở lại đây nha!’, mặt dày tới cùng, Long năn nỉ cô, ‘Dù là một giây, mình cũng không muốn xa cậu đâu’. Dù Long sến súa cỡ nào, nhưng Huqan vẫn luôn chiều chuộng cậu. Nói rồi cả hai người tận hưởng khoảng không gian riêng.
Đêm đó, cả nhóm chìm vào giấc ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra. Dù gì, chỉ là cái mail nhảm nhí, những dòng tin nhắn không rõ người gửi, chỉ là những thứ huyền ảo xuất hiện trên mạng.
‘CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỒNG Ý TRẢI NGHIỆM’
Truyện Thị trấn của Vịt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | vizzzy |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |