Thiếu niên
Thôn thiên thạch. bên ngoài tuyết đã rơi một đêm.Trời chưa sáng một thiếu niên khoảng 15 16 tuổi đã ra khỏi cửa, hắn mặc một bộ bạch y cũ khuôn mặt có chút thanh tú thiếu niên tên Tần Thanh. Từ nhỏ Tần Thanh ở cùng mẫu thân của hắn mẫu thân chưa bao giờ nhắc đến phụ thân của hắn nhưng 2 năm truớc khi mẫu thân hắn nhiễm bệnh chết đã nói cho hắn biết phụ thân hắn là 1 nguời tu hành lúc đó hắn rất bất ngờ hắn biết thế giới này có nguời tu hành nhưng hắn không nghĩ đến phụ thân hắn là người tu hành nhưng theo thời gian hắn cũng không suy nghĩ nhiều về chuyện này.
Hắn đi đến một khu đất, nơi này là nơi chôn cất những người đã mất của thôn thiên thạch nơi này cách thôn 2 dặm nhưng do tuyết rơi dày lúc hắn đến đây thì trời đã sáng hắn đi đến 1 ngôi mộ.Ngôi mộ này là của mẫu thân hắn. Tần Thanh nhìn xuống thấy ngôi mộ đã có mấy nén huơng, hắn nhìn xung quanh thì tất cả ngôi mộ đều đã có mấy nén huơng. Tần Thanh nhìn đến cuối thì thấy 1 thiếu nữ đang ngồi ở đó. Mẫu thân của hắn và thiếu nữ đều mất cùng ngày ,năm truớc hắn đến thì cũng thấy tình cảnh như vậy nhưng năm trước hắn không gặp nàng
Tần Thanh đốt mấy nén huơng rồi cắm vào trước mộ, hắn quỳ xuống bái 3 bái rồi hắn đứng dậy đi từng ngôi mộ thắp hương . Hắn đi đến cuối thì thiếu nữ đã đứng dậy , thiếu nữ thấy hắn thì gật đầu.Tần Thanh gật đầu chào lại nàng rồi cắm mấy cây hương lên ngôi mộ trước mặt.
Tần Thanh thắp xong nén hương cuối cùng, tay vẫn cầm chặt những cây hương chưa thắp, bỗng nhiên hắn cảm nhận được ánh mắt của thiếu nữ nhìn về phía mình. Thiếu nữ này khoảng 14, 15 tuổi, khuôn mặt thanh tú, có một nét buồn man mác. Đôi mắt nàng ánh lên sự u sầu, nhưng cũng không thiếu sự kiên cường, như thể đã từng trải qua những nỗi đau mà không phải ai cũng có thể hiểu.
Tần Thanh nhẹ nhàng bước tới, không biết vì sao, trái tim hắn lại đập nhanh hơn. Hắn không quen nàng, nhưng lại cảm thấy có một sự gắn kết khó lý giải. "Cô là…?" Tần Thanh cất tiếng hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng có phần e ngại.
Thiếu nữ khẽ mỉm cười, dù nụ cười ấy pha chút đượm buồn. "Ta là Tư Lăng, mẫu thân ta và mẫu thân ngươi đều là bạn cũ, cả hai cùng mất trong một ngày." Nàng nói, giọng nhẹ nhàng nhưng mang theo sự tang thương sâu lắng.
Tần Thanh đứng lặng, mắt hướng xuống đất, mùi hương từ nén hương thoảng qua như đưa hắn về những ngày tháng bên mẫu thân, khi còn nhỏ, khi chưa có những khúc mắc trong lòng. "Tôi chưa từng nghe mẫu thân nói về cô," Tần Thanh bối rối, nhưng vẫn không thể ngăn mình hỏi, "Cô có biết gì về phụ thân tôi không?"
Tư Lăng hơi ngừng lại, ánh mắt nàng lảng tránh một chút. "Phụ thân ngươi... là người có thiên phú đặc biệt trong tu hành, nhưng ông ấy đã rời xa từ lâu. Mẫu thân ngươi không nói nhiều về ông, nhưng bà ấy có để lại cho ngươi một bí mật, một dấu vết mà chỉ ngươi mới có thể tìm ra."
Tần Thanh không khỏi ngạc nhiên. Bí mật? Hắn không hiểu rõ lắm, nhưng ánh mắt của Tư Lăng khiến hắn cảm thấy rằng có điều gì đó rất quan trọng đang chờ đợi mình. "Dấu vết gì?" hắn hỏi, giọng không giấu được sự tò mò.
Tư Lăng nhìn hắn, đôi mắt nàng như muốn nói thêm nhưng lại im lặng. "Tất cả sẽ rõ ràng khi ngươi bước ra ngoài thôn này," nàng đáp, rồi quay lại nhìn ngôi mộ của mẫu thân mình. "Chỉ có điều, con đường ấy sẽ rất khó khăn. Ngươi phải sẵn sàng đối mặt với những điều không thể ngờ tới."
Tần Thanh cảm thấy có một sức mạnh mơ hồ từ những lời nói ấy, một lời cảnh báo hay là một lời động viên? Hắn không biết, nhưng hắn cảm nhận rõ ràng một điều: hành trình của hắn mới chỉ bắt đầu.Tần Thanh đứng lặng, mắt hướng xuống đất, mùi hương từ nén hương thoảng qua như đưa hắn về những ngày tháng bên mẫu thân, khi còn nhỏ, khi chưa có những khúc mắc trong lòng. "Tôi chưa từng nghe mẫu thân nói về cô," Tần Thanh bối rối, nhưng vẫn không thể ngăn mình hỏi, "Cô có biết gì về phụ thân tôi không?"
Tư Lăng hơi ngừng lại, ánh mắt nàng lảng tránh một chút. "Phụ thân ngươi... là người có thiên phú đặc biệt trong tu hành, nhưng ông ấy đã rời xa từ lâu. Mẫu thân ngươi không nói nhiều về ông, nhưng bà ấy có để lại cho ngươi một bí mật, một dấu vết mà chỉ ngươi mới có thể tìm ra."
Tần Thanh không khỏi ngạc nhiên. Bí mật? Hắn không hiểu rõ lắm, nhưng ánh mắt của Tư Lăng khiến hắn cảm thấy rằng có điều gì đó rất quan trọng đang chờ đợi mình. "Dấu vết gì?" hắn hỏi, giọng không giấu được sự tò mò.
Tư Lăng nhìn hắn, đôi mắt nàng như muốn nói thêm nhưng lại im lặng. "Tất cả sẽ rõ ràng khi ngươi bước ra ngoài thôn này," nàng đáp, rồi quay lại nhìn ngôi mộ của mẫu thân mình. "Chỉ có điều, con đường ấy sẽ rất khó khăn. Ngươi phải sẵn sàng đối mặt với những điều không thể ngờ tới."
Tần Thanh cảm thấy có một sức mạnh mơ hồ từ những lời nói ấy, một lời cảnh báo hay là một lời động viên? Hắn không biết, nhưng hắn cảm nhận rõ ràng một điều: hành trình của hắn mới chỉ bắt đầu.
Truyện Thiên Hành Chi Lộ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | QTrrt |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |