Đáy Vực !!
Dưới vực sâu vạn trượng , nơi mà nhật cũng không rọi được xuống , xung quanh tĩnh lặng, chất đầy không biết bao nhiêu lá khô vàng, xung quanh ngay cả một tiếng gió thổi cũng không thấy đâu .
Một thân thể đứa bé khoảng tám , chín tuổi đã tử từ lâu , xương cốt gãy vụn ,da thịt , ngũ tạng cũng rời rạc , duy sợi dây chuyền đứa bé là còn nguyên vẹn.
Chợt , ánh sáng toát ra từ sợi dây chuyền , rọi sáng cả khu vực , một bóng đen từ dây chuyền phóng ra , không ai khác chính là Tiêu Thần .
Hắn tay đưa ra , khẽ ''hô'' một tiếng , sợi dây chuyền như bị hấp dẫn , bay vụt tới tay hắn .
Nhẹ nhàng đeo lên cổ , hắn chau mày nhìn 'Thân thể mình ' , cười khổ :
'' May mà Sư Phụ đem linh hồn mình vào Lung Linh Tâm , không thì rớt xuống vực sâu như thế ,mười cái mạng cũng chết , cho dù không chết thì cũng tàn phế .''
Lắc đầu , hắn định ra khỏi đây nhưng , hắn chợt nhận ra , dưới vực sâu như vậy , làm thế nào trèo lên ?
Cười khổ , hắn đành đi tìm đường .
Ba ngày sau .............
Một tiếng rống giận , không cam lòng cất lên :
'' Đáng hận , Tiêu Thần ta đại nạn không chết , mà giờ gặp phải cảnh này , nơi quỷ quái gì thế này , không thể đi ra được !! ''
Người cất tiếng hét chính là Tiêu Thần của chúng ta , hắn đã đi trái , đi phải nhưng hắn nhận ra , chung quanh đây được bao phủ bởi bốn vách núi to lớn , không có đường thoát , chỉ có cách trèo lên mới có thể ra khỏi đây .
Cười khổ , hắn không còn cách nào khác , vội vàng cầu cứu sư phụ .
''Tiểu tử ngươi thật phiền phức , ta ngủ tý cũng không được nữa , ngươi biết là linh hồn thể như ta , rất cần ngủ để bổ sung tinh thần không ? '' Thanh âm lười biếng cất lên , khó chịu mắng .
]
Tiêu Thần đắng chát nói :
'' Xin lỗi sư phụ , nhưng ta bị kẹt ở đây , không trở về được !! ''
Kinh ngạc ồ lên một tiếng , Lão cười hắc hắc , nói :
'' Ngươi trèo lên cũng được mà .''
Tiêu Thần khóc không ra nước mắt , hắn đau khổ nói :
'' Sư phụ , ngài làm khó ta à , với thực lực của ta , trèo lên là cả một vấn đề, chưa nói đến việc lở té xuống thì sao ? ''
Lão nhân giọng điệu càng vui vẻ hơn , lão cười mà như không cười , vui vẻ đạo :
'' Ngươi đúng là tên cực phẩm ngu ngốc , ngươi quên bản bí thuật ' Ngự Kiếm Thuật' ta dạy ngươi ? luyện đến cấp 2 ' ngự kiếm thuật' có bí kỹ dùng nhân ngự kiếm đấy , có thể dùng nó bay khỏi đây . ''
'' Nhưng với tư chất của ta , mười ngày nửa tháng mới ra được khỏi đây , lúc đấy 'Ngoại Môn Chi Chiến ' đã xong rồi còn đâu !! '' Tiêu Thần cười khổ ,nói.
Lão nhân nghe vậy , sắc mặt hài hước , hắc hắc cười , chế nhạo nói :
'' Khí chết ta rồi , ngươi không biết tư chất của mình tăng lên à ?? ''
Tiêu Thần ngạc nhiên , hắn thật không biết , nên hắn lắc đầu .
'' Ở trong Lung Linh Tâm , ngươi có từng trải qua cảm giác Linh hồn bị một cỗ uy áp của các bậc thang đè ép không ? Lúc đó ngươi cảm giác thế nào ?? ''
'' Có chứ , ta cảm giac linh hồn như bị áp chế vậy , như muốn nghiền nát ta , nhưng tự nhiên có cỗ năng lượng lạ hấp thụ bớt uy áp , rồi dung nhập vào Linh hồn ta , làm linh hồn ta cô đọng hơn ....... '' dừng lại một chút , Tiêu Thần nhíu mày suy nghĩ , rồi bất chợt ''Oa '' lên một tiếng , hai mắt toát ra vẻ trí tuệ , hắn mỉm cười , nói : ''Ý sư phụ là linh hồn càng mạnh , càng cô đọng thì tư chất càng tăng ?''
''Đúng vậy , ngươi lý giải được câu nói của ta thì ta nghĩ tư chất của ngươi tăng không ít , đủ để vượt qua đám gọi là Thiên Tài rồi , thôi , nguoi tự mà lĩnh ngộ, ta đi ngủ !! .'' Lắc đầu , Thanh âm lão có chút không kiên nhẫn , muốn rời đi .
''Khoan đã sư phụ !! '' Tiêu Thần sựt nhớ ra gì đó , hốt hoảng kêu gào.
'' Cái gì !! nói nhanh !! '' Thanh âm tức tốt vang lên , có vẻ chủ nhân thanh âm có vẻ không kiên nhẫn rồi .
'' Khuôn mặt của ta, thân thể của ta .......... '' Tiêu Thần cười xòa , chỉ tay vào mặt hắn .
Lão vứt một quyển sách cho Tiêu Thần , xong rồi biến mất , như sợ Tiêu Thần kêu tiếp vậy .
Có chút buồn cười nhìn sư phụ , Tiêu Thần cũng cầm quyển sách có vẻ cũ nát , bìa sách được viết bằng chữ Việt , có tên : ' Dịch Dung Thuật . '
Mở trang đầu ra xem , Tiêu Thần như bị hút vào Quyển sách vậy , lật từ đầu đến cuối , nhìn không sót một chữ nào .
Tiêu Thần thở dài , không nhịn được khen :
'' Thuật thật thần kỳ , có thể dùng khí thay đỗi hình dạng xương , cốt , da thịt của một người , thế này thì ta sau này dể dàng làm một số việc hơn .''
Suy tư một lát , Tiêu Thần cũng rút kiếm , bắt đầu tập ' Ngự Kiếm Thuật ' cấp 2 , 'Dùng ý ngự kiếm .' !!
Đăng bởi | TiểuBạchLong |
Phiên bản | Convert |
Thời gian |