Một Nhát Dao Định Mệnh
C 1Một Nhát Dao định mệnh
Trong không gian nắng đẹp mà vẫn có chút gió hiu hiu lạnh của mùa thu. Giữa rừng cấy lá Keo trên ngọn đồi vùng Tây bắc thơ mộng. Từng âm thanh lọt vào tai Long Kiệt.
Kiệt à ! Tao xin lỗi…
Anh Kiệt ! Em xin lỗi …
.…
Xung quanh Long Kiệt đang tập trung rất nhiều âm thanh vọng tới. Hắn không thể ngẩng đầu lên để nhìn từng người nói chuyện do nhát dao đâm vào cơ thể hắn đau quá Hắn đang phải gục xuống thoi thóp. Thế nhưng hắn biết những kẻ nói lới xin lỗi kia anh mắt nhìn vào hắn chỉ là những ánh mắt khinh thường nhìn qua.
Nhìn một kẻ ngu thất bại trước mưu kế của bọn chúng.
Kiệt Ca. Chúng ta từng cùng nhau chinh chiến từ nhỏ tới lớn. Em vân luôn là em của anh. Thế nhưng bao năm qua Đại ca vẫn không tin em. Mà thằng Phú mới ra nhập với chúng ta được 2 năm mà anh đã tin tưởng, giao lại quyền điều hành toàn bộ địa bàn cho nó.
Vậy nên em đã liên kết với Tô gia để dụ anh một mình tới nơi đây. Đừng trách chúng em anh Kiệt. Có trách thì hãy trách anh không nhìn thấu quy luật.
Long Kiệt nhìn từng chiếc lá Keo bên cạnh mà 2 nắm tay nắm lại. Rừng keo cũng là kỷ niệm bọn hắn kết nghĩa từ nhỏ. Từ những đứa trẻ du thủ du thực mà tiến lên. Nhớ lại những ánh mắt của người thân trước lúc hắn đi xa, nhớ lại kỷ niệm anh em cùng nhau công phá các địa bàn, nhớ lại khoảnh khắc bẻ đôi gói mì tôm… Một loạt các kỷ niệm mà hắn cùng gia đình, các anh em thân thiết trải qua hiện lên trong đầu hắn như là một cuốn băng tua lại trước khi hắn rời khỏi thế giới này.
Cố gượng để nói ra lời chất chứa bao năm.
Lý Huy … “hộc hộc”… không phải anh không tin tưởng các em. 30 tuổi nhưng chúng ta đã 20 năm chôn vùi trong cái cuộc sống này. Cuộc sống của những con súc vật chứ không phải con người. Để Phú nắm địa bàn là anh đã bàn với các anh em khác dần rút khỏi công việc ra nước ngoài lập... “ khục khục”…Không kịp nói hết câu thì đầu óc hắn đã choáng váng nặng. Nhát dao đâm ngọt quá. Xuyên qua ổ bụng đâm thấu phổi nên lời nói của hắn chỉ được phân nửa.
Mẹ em, mẹ anh, bà Thường mẹ thằng Dũng đã được nhận hết tài sản và ra nước ngoài trước rồi. Vợ, con chú dưới quê cũng vậy…Cảm giác choáng váng cuối cùng ập tới. Trời đất xoay chuyển trong tâm trí hắn. Não bộ thiếu máu đã không thể cố gắng giúp hắn trụ vững.
Long Kiệt thấy rất đau đầu. Cơn đau rất lạ tới mức vỡ tung đầu. Hắn loáng thoáng nghe được tiếng gọi hắn nhưng căn bản lúc này mắt hắn không thể mở ra được nữa. Hắn còn quá nhiều tâm nguyện muốn hoàn thành trên thế giới này. Hắn không muốn chết và cũng không thể chết. Hắn cố vùng vẫy, cố gắng để thoát khỏi tử vong. Thế nhưng không được nữa rồi. Cuộc phiêu lưu này tới đây kết thúc.
Kiệt Nhi, Kiệt Nhi, tỉnh lại đi con …“Long Kiệt. Là ai gọi hắn”
Hắn tự hỏi giọng nói dịu dàng quen thuộc như khắc vào tâm khảm này là của ai ?
Long Kiệt cực kỳ khó nhọc mở mắt ra. Hăn thấy một bóng hình xinh đẹp. Đôi bàn tay trắng phấn kia giữ chặt cơ thể Hắn liên tục gọi hắn như bàn tay thần sinh mệnh kéo Hắn ra khỏi địa ngục.
Kiệt Nhi, Kiệt Nhi con tỉnh lại rồi !Người phụ nữ xinh đẹp này là ai? Không phải mẹ mình. Sao nàng gọi mình là con mà Hắn lại cảm giác thân quen đến vậy.
Ánh sáng dần dần rõ ràng trước mắt Long Kiệt. Trước mắt Long Kiệt là một thiếu phụ nhân khoảng 20 tuổi. Nàng mặc bộ áo dài trắng ôm sát người như những diễn viên cổ trang mà hắn thường được xem qua TV. Dáng người cao gầy, làn da trắng sáng. Khuôn mặt thiên thần nhất mà hắn quen biết.
Sài Yến Nhi mẹ hắn.
“Khoan đã sao lại quen biết, sao lại mẹ hắn. Mẹ hắn năm nay 55 tuổi rồi mà”
Một luồng thông tin cự đại đánh vào sâu trong tâm trí hắn. Long Kiệt như gặp trọng kích ngất đi. Kèm theo đó văng vẳng bên tai tiếng gọi của Sài Yến Nhi.
“Kiệt Nhi, Kiệt Nhi …”
Và cùng với đó là một thanh âm rõ ràng, khắc sâu vào linh hồn hắn trước lúc hôn mê lần nữa. :
Hệ thống xác nhận tương thích, Hệ thống đăng nhập thành công…Tỉnh lại lần tiếp theo xung quanh Long Kiệt không phải là một mình Sài Yến Nhi nữa mà có thêm 3 người nữa. Hai nữ một Nam.
Kiệt nhi con tỉnh rồi. Cám ơn trời đất cuối cùng con cũng tỉnh lại.Long Kiệt chứng kiến cảnh Sài Yến Nhi vừa khóc vừa cười mà thấy tình cảnh này sao thân thương vậy. Lúc này hắn mới để ý tới xung quanh đây. Hắn đang nằm trong căn phòng rộng lớn kiến trúc kiểu cổ. Từng họa tiết, hoa văn trạm trổ cực kỳ tinh mỹ. Lần theo luồng ký ức trong cơ thể này hắn nhận ra cả 3 người có mặt tại đây.
Xinh đẹp nhất, quan tâm hắn nhất chính là mẹ của thân xác này. Sài Yến Nhi Vương hậu Đại Kinh vương triều. Đứng sau bà là Long Tử Nhã là nhị tỷ của hắn chỉ mới 16 tuổi nhưng đã là tu sĩ Kết Đan cảnh. Còn người nam nhân cuối cùng chính là thái giám Tiểu Phúc. Nhưng từ mẹ hắn tới mọi người đều tôn trọng ông gọi là Phúc Bá. Ký ức Long Kiệt chỉ biết ông ấy là người hầu nhà mẹ đẻ Long Kiệt theo bà vào cung làm tùy tùng.
Kiệt Đệ, Đệ không việc gì thì tốt quá rồi, đệ hù dọa Tỷ tức chết mà, Không hiểu tại sao đang yên đang lành đệ lại tới Luyện võ thất của ta làm gì…Luyện võ thất sao. Lờ mờ ký ức Long Kiệt biết rằng có cung nữ thông báo hắn là Nhị Tỷ gọi hắn tới Luyện Võ Thất. Tới nơi thì là lúc Long Nhã đang luyện tập cầm âm xung phá. Lớ ngớ sao Long Kiệt bị dính đòn từ nàng đánh thẳng vào linh hồn ngất xỉu ra đấy.
Cũng may Phúc Bá sau khi làm việc của mẹ hắn giao trở về không thấy đi tìm và cứu được hắn về. Lúc ấy linh hồn Long Kiệt cũ đã bị đánh trọng thương quá nặng không thể cứu lại nữa. Sài Yến Nhi không tiếc một viên Cửu Chuyển hoàn hồn xá lợi đã đưa cho hắn uống vào. Cầm cự 2 ngày tới lúc Long Kiệt chết đi và tình cờ xác nhập vào cơ thể này.
Long Kiệt tự nhủ : Mình không nằm mơ. Mình đã sống lại. Sống lại trong một thân xác khác và ở một thế giới khác. Thế giới của mình đã trôi qua rồi. Không còn Long Kiệt bang chủ bang bảo kê đâm thuê chém mướn nữa. Giờ đây chỉ là Long Kiệt trong thân xác đứa trẻ 6 tuổi này.
Đúng lúc này trong đầu hắn hiện lên giọng nói như tiếng máy móc :
Hệ thống Thiên Ma đăng nhập thành công. Xác nhận linh hồn hoàn tất.Linh hồn Long Kiệt bị kéo vào một không gian giả lập. Nơi đây là vùng không gian đầy rẫy các bảng số, con số. Trước mặt hắn hiện lên thông tin cá nhân mình và các chỉ số như một trò chơi trên mạng Internet.
Ký chủ Long Kiệt: hệ thống cấp 1, chủ tu : Chưa tu luyện
Thiên phú : tinh thần gộp bẩm sinh hồn lực cao gấp 5 lần người bình thường
Đẳng Cấp : 0 Kinh nghiệm 0/10
Công kích : 10 ( lực công kích )
Tinh Thần : 50 ( khống chế ma lực và công kích tinh thần)
Sức bền : 10 ( phòng ngự, dẻo dai)
Nhanh nhẹn : 10 ( khả năng né tránh, di chuyển )
Công pháp : chưa tu luyện
Thuộc tính tiềm năng tự do : 30 ( thưởng lần đầu đăng nhập. Mỗi cấp tăng lên thưởng 1 điểm tự do phân phối )
Trang bị : chưa có
Danh hiệu : Chưa có
Nghề nghiệp : Chưa có
Bên trái màn hình là hệ thống trang bị cho hắn như Quần, Áo, Mũ, Vũ khí chủ tu, vũ khí phụ. Bên phải màn hình là hệ thống kinh mạch của cơ thể. Kèm theo hệ thống danh hiệu tăng cấp bảng lớn nhất chính trung tâm là màn hình giao tiếp kèm với đó là bảng nhiệm vụ.
Long Kiệt tự nhủ : Hệ thống à ? Hệ thống là gì.
Âm thanh máy móc lại vang lên trong đầu Hắn :
Là Hệ thống hỗ trợ ký chủ bước lên con đường đỉnh cao của thế giới.Long Kiệt trầm tư suy nghĩ. Cơ thể này là người hoàng gia và không dễ gì sống được tại nơi đây. Bằng chứng chính là có kẻ đã hãm hại để “Hắn” chết dưới tay người nhà. Cuộc sống cung đình đế vương vô tình. Hơn nữa hắn lại là con trai của Vương Đại Kinh này. Đau - Hắn đau đớn như cảm giác bị rắn độc nhằm vào. Địch trong tối, Hắn thì ngoài sáng. Ký ức bị giết mới chỉ là ngày hôm qua.
Lúc này ông trời cho Hắn được sống lại chả nhẽ hắn lại vẫn để cuộc đời như quỹ tích cũ. Một cơ hội khác được sống, trải nghiệm nhân sinh. Nhát Dao định mệnh đó đưa hắn tới đây. Vậy nhất định hắn phải sống tiếp. Sống cho trọn kiếp nhân sinh, sống cho cuộc đời rực rỡ. Hơn nữa hắn còn có hệ thống theo người như bao tiểu thuyết mạng. Hắn sẽ cố gắng lần nữa bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Nghĩ tới đây hắn hừng hực chiến ý quyết tâm thay đổi nhân sinh. Quyết tâm đứng lên. Chưa bao giờ ý trí hắn sôi sục như bây giờ. Trở lại và quyết tâm thật cao.
Đăng bởi | RanTaRou |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |