Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếp sống mới.

Tiểu thuyết gốc · 3532 chữ

Ngày 20 tháng 4...

Thành phố Thuận Hải, trực thuộc tỉnh Bình Thuận, quốc gia Đại Việt.

Bên trong phủ thành chủ.

Đồng hồ điểm 7 giờ sáng.

Cậu bé 11 tuổi Huỳnh Hạo Kiêm mở choàng mắt sau giấc ngủ dài. Đôi mắt to tròn đen láy nhìn chăm chú lên trần nhà, trên gương mặt non nớt của đứa trẻ 11 tuổi lúc này vô sầu, vô cảm...

1 phút, 2 phút,...,10 phút,..., cả căn phòng tĩnh lặng dù là âm thanh nhỏ nhất cũng không nghe thấy.

Reng...Reng...Reng...

Đồng hồ điểm 8 giờ sáng.

Cậu bé vươn tay tắt đi tiếng chuông báo thức.

“Đừng có vào!” Hạo Kiêm ngồi bật dậy nhìn ra cửa quát lên.

Bên ngoài cô nàng bảo mẫu vừa nghe tiếng của thiếu gia thì vội buông tay khỏi nắm cửa, đôi mắt có chút sững sờ, chẳng phải hàng ngày nàng phải rất vất vả lắm mới gọi thiếu gia dậy hay sao, chợt giọng nói của thiếu gia một lần nữa lại vọng ra, “30 phút nữa tôi đến phòng ăn ăn sáng!”

Cô nàng trợn mắt, khóe môi giật giật như không tin mình vừa nghe. “Chuyện lớn rồi!” Cô nàng kinh hô lập tức gọi qua phòng bếp báo với mọi người chuẩn bị bữa sáng sớm cho thiếu gia.

Hạo Kiêm lúc này đã tắm rữa sạch sẽ, cơ thể trắng nõn thom tho, khoác lên mình bộ đồ xinh xắn.

“Cũng không tệ lắm, sáng sủa, đẹp trai giống mình.” Hạo Kiêm vuốt cằm đánh giá thằng nhóc trong gương, thân hình cân đối cao khoảng 1 mét rưỡi, ngủ quan sắc sảo, ánh mắt cậu bé lúc này đầy mong lung và hoài nghi không nên xuất hiện ở lứa tuổi này.

“Cái này gọi là bắt đầu lại từ đầu đây sao?” Hạo Kiêm lẩm bẩm, nhưng rồi cu cậu lại rùng mình một cái, da gà da vịt vô thức nổi lên, ánh mắt đầy hoảng sợ. Ký ức tiền kiếp mới vừa sảy ra của cậu bé lóe lên, một tên trùm buôn lậu mai thúy trong một thế giới nào đó bị chính quyền cho dựa cột vừa lúc mang hắn ra pháp trường thi hành án thì linh hồn xa lạ bị cưỡng ép nhập vào thân xác của hắn, kết quả vừa ổn định tinh thần sau khi nhập thể thì điều đầu tiên hắn nhìn thấy và nhận thức đó là hàng chục khẩu súng chỉa vào và...âm thanh đầu tiên mà hắn nghe thấy là loạt hòa âm tạch...tạch...tạch... kéo dài, đến khi hắn chìm sâu trong bóng tối thì một tia sáng quen thuộc lại dẫn dắt hắn thêm lần nữa và lần này hắn thức dậy trong hình hài một đứa trẻ 11 tuổi tại một thế giới nào đó rất xa lạ, có phần giống với nền văn minh Trái Đất.

Hắn là Vũ Thế Phương đến từ Trái Đất, là một quân nhân của nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, với quân hàm Thiếu Tướng trực thuộc Sư Đoàn 5 đóng quân tại tây nam bộ. Lần cuối đi làm nhiệm vụ hắn dẫn dắt 1 trung đội đặc nhiệm đi làm nhiệm vụ thu hồi cổ vật quốc gia, sau vài ngày chiến đấu với phe địch hắn cũng đã lấy được vật cần, khi mang đội trở về đến gần chân núi Bà Đen, những tưởng sẽ hoàn thành nhiệm vụ thì biến cố đã sãy ra, vật trong tay hắn đột ngột phá không bay lên ánh sáng lập lòe đủ màu sắc, bầu trời quần vân loạn vũ, ánh mặt trời cũng đã bị che phủ là Nhật Thực sảy ra mà không hề có thông tin báo trước, vật đó lơ lững giữa thiên không và hắn xác định đó là một cuốn sách bằng đá hoặc một chất liệu gì đó rất cổ xưa, điều kinh hãi hơn sảy ra tiếp theo là 49 đồng đội mà hắn mang theo đều bị những tia sáng từ vật đó bắt lấy và mất tích trước mặt hắn, điều hắn nhìn thấy cuối cùng đó là những luồn sáng kia lại quấn lấy hắn và bắt lấy linh hồn của hắn thoát khỏi thân xác, giây phút linh hồn quay đầu nhìn lại thân xác đã ngã xuống trên mặt đất hắn bàng hoàng đến cực điểm, “Chết chắc rồi!” đó là ký ức cuối cùng của hắn trước khi màn đêm tĩnh lặng nuốt chửng.

Không biết đã qua bao lâu, có lẽ là linh hồn hắn nhận thức được những luồn sáng thần bí kia lại xuất hiện và nó đã dẫn dắt linh hồn hắn vượt qua không biết bao nhiêu thế giới và khốn nạn nhất là linh hồn hắn bị cưỡng ép nhập vào vô số động vật.

Lần đầu tiên là nhập vào con heo chưa kịp thích ứng thì lại bị mang đi mổ thịt sống, linh hồn hắn đã trãi qua cảm giác đau đớn khi bị phanh thay đến khi bóng tối lại bao phủ.

Lần thứ hai được dẫn dắt nhập hồn là trong thân xác một con chép được nuôi trong bể kính, hắn đang thích nghi với môi trường thì một thằng nhóc ất ơ chạy đến chỉ chỉ vào hắn và hắn được mang đi hấp sống, lại một lần nữa được tra tấn trước khi chìm vào bóng đêm vĩnh hằng.

Một lần nữa lấy lại ý thức hắn lại được tia sáng dẫn dắt, lần này linh hồn hắn tiến vào một cơ thể của một sinh vật tưởng chừng như chỉ có trong thần thoại. Thân ngựa, đầu rồng, vuốt hổ, đuôi bò, toàn thân được bao phủ bởi lân giáp đen tuyền bóng loáng và giữa đầu chính là chiếc sừng xoắn ốc chỉ thiên đầy mạnh mẽ. Hắc kỳ lân đang đứng giữa thiên không xung quanh từng khối mây đen đông đặc, lôi điện lập lòe như ngày tận thế. Và dường như không cho hắn cơ hội để thở, chí ít là như vậy, một cột lôi điện khủng bố màu trắng đánh vào cơ thể Hắc Kỳ Lân. Gầm lên một tiếng để báo mình còn sống, lập tức khoảng chục cột lôi đình màu đỏ thẳm lấy Hắc Kỳ Lân làm bia tập bắn. Linh hồn Vũ Thế Phương chữi thề không biết bao nhiêu lần, và như một định luật của thế giới này, cứ một cột lôi đình trắng đánh xuống kế tiếp là chục cột đỏ ăn hôi hưởng ké, cứ thế lập đi lập lại 9 lần thì Hắc Kỳ Lân bị đánh rớt xuống hoang mạc bên dưới, lân giáp vỡ nát thân thể nát bấy và chết tốt.

Cứ thế hắn trãi qua thêm 5 kiếp trong lốt quái vật khác nhau, ở những vùng đất tưởng chừng chỉ có trong truyện viễn tưởng, mỗi lần là một kiểu chết khốn khổ bị tra tấn vạn vạn đau đớn. Kiếp thứ 9 vừa định thần chưa kịp vui mừng vì đã trở lại làm người thì ăn phải loạt đạn hành quyết và chết tốt.

Kiếp này mở mắt phát hiện ra bản thân mình là đứa nhóc 11 tuổi, một loạt các ký ức xa lạ mơ hồ của đứa nhỏ được truyền tải vào linh hồn hắn. Huỳnh Hạo Kiêm con trai thứ hai của thành chủ Hạo Vân, nhà mặt phố bố làm quan, tính cách ngỗ nghịch, quậy phá, là phú nhị đại thứ thiệt, sở thích tiêu tiền tại nhà nó giàu. Gia đình còn có một cô chị gái là Huyền Vi rất cưng em trai.

Điều đặc biệt là chăm sóc hắn hàng ngày chăm bẫm từ khi đứa trẻ có nhận thức là một cô gái khá xinh có lẽ bằng tuổi với chị gái của nó, tên cô gái là Du Nhiên. Trong trí nhớ nhận thức của đứa trẻ 11 tuổi này không có nhắc đến mẹ của nó, chắc thiếu tình thương của mẹ nên thằng bé này ngỗ nghịch cũng nên, hắn chắc mẫn là thế.

Liếc nhìn sang đồng hồ, lúc này là 8 giờ 20 sáng.

“Bắt đầu thôi, từ giờ ta là Huỳnh Hạo Kiêm.” Hít sâu một hơi lấy tinh thần, hắn quay người bước đi với biết bao bộn bề suy nghĩ trong đầu nhưng...giờ này thì phải thuận theo thời thế thôi, một thằng nhóc 11 tuổi chỉ biết ăn chơi tiêu tiền thì làm được gì cơ chứ? Thời gian sẽ giúp ta trưỡng thành cũng sẽ giúp ta tìm được những câu trả lời của những câu hỏi chưa bao giờ ta sẽ nghĩ đến, ít nhất là đến hiện tại đã hơn một tiếng trôi qua và hắn chưa chết.

“Chào buổi sáng chị Du Nhiên!” Vừa mở cửa phòng nhìn thấy cô nàng vú em Du Nhiên thằng bé liền cười tươi vui vẻ chào hỏi.

Đây là người đầu tiên hắn gặp mặt cũng như tương tác, cô gái độ tuổi thanh xuân với ánh mắt sắc bén, gương mặt trái xoan với đôi môi mỏng manh đỏ thắm, thân hình chuẩn đồng hồ cát với ngực tấn công mông phòng thủ, đôi chân dài thẳng tắp đúng chuẩn hoa hậu.

Ầm!

Sốc tập 3.

Du Nhiên xin thề, thằng nhóc tì đứng trước mặt nàng với thằng nhóc mà nàng chăm sóc 11 năm qua là 2 thằng khác nhau, nàng mở mắt to hết cỡ để nhìn thằng nhóc trước mặt, thật không thể tin được, thằng biên kịch mới viết lại kịch bản hay sao vậy?

“Chị sao thế?” Hạo Kiêm nhìn cô nàng chớp chớp mắt hỏi.

“À...À...Không sao...không sao.” Du Nhiên lấy lại bình tĩnh, trực giác cho nàng biết đã có chuyện lớn sảy ra với thiếu gia, nếu không phải thiếu gia trong phòng đi ra và đêm qua không hề có thông báo thích khách đột nhập thì nàng còn tưởng thằng trước mặt đã bị bắt cóc và thay bằng thằng khác để mưu đồ bất chính rồi.

“Ờ. Em đói rồi, mình đi ăn sáng thôi.” Hạo Nhiên không biết suy nghĩ hiện tại của Du Nhiên, dựa theo trí nhớ mà đi đến phòng ăn.

“Được rồi, lên xe thôi!” Du Nhiên chỉ ra chiếc xe gần đó.

“Thôi khỏi từ giờ em sẽ đi bộ.” Hạo Kiêm nói rồi xoay người rời đi.

Bản thân hắn là trẻ mồ côi và được giáo dục trong môi trường quân ngũ nề nếp, mặc dù đã sống qua 40 năm mà hắn cũng chưa có vợ sinh con nên cũng không hiểu tâm tính trẻ con, giờ đây trong bản thể là thằng nhóc 11 tuổi Hạo Nhiên nhưng kỳ thực từ linh hồn tính cách là của Vũ Thế Phương.

“Thiên Nhãn.” Du Nhiên đi theo sau thiếu gia của mình âm thầm vận dụng đến nhãn thuật thần thông của nàng, giữa trán của nàng một con mắt nằm dọc khẽ mở ra khác với con ngươi màu đen thì con ngươi Thiên Nhãn của nàng thuần một màu xanh thẳm như đại dương. Thiên Nhãn cho phép nàng dò xét mọi đối tượng từ cơ thể cho đến linh hồn lẫn các đường kinh mạch vận chuyển trong thể nội đối phương, với thực lực của nàng hiện tại có thể dò xét từ cường giả Thiên Cương tầng 4 trở xuống.

“Thật là kỳ lạ.” Du Nhiên vẫn dùng Thiên Nhãn dò xét Hạo Kiêm nhưng không phát hiện ra bất cứ vấn đề gì, nó vẫn là một thằng nhóc 11 tuổi vô hại nếu so với tụi nhóc cùng tuổi được xếp dưới đáy của bảng xếp hạng, nhưng mà điều làm nàng chú ý đó là tướng đi của thằng nhóc này hôm nay rất lạ, tay trái nắm lại thằng quyền ngón cái để song song với chân trái không hề có động tác đánh tay nào, còn tay phải thì nắm lại thành quyền đánh tay lên xuống theo nhịp hô hấp, gót chân thoát lực bước chân vững trãi, đây là biểu hiện của một cao thủ võ đạo lâu năm không phải một đứa trẻ 11 tuổi có thể làm được.

Mặc dù thằng bé này xuất thân trâm anh thế phiệt, gia tộc cường giả lớp lớp, có bố là cường giả Thiên Cương Tầng 9 sắp đột phá Thần Thiên Vị để bước vào hàng ngũ cường giả đỉnh cao của đất nước. Ông nội của nó còn kinh khủng hơn, ông đã là cường giả Thần Thiên Vị từ hơn 40 năm trước là một trong năm vị Đại Tướng 5 sao của quốc gia. Bản thân nàng cũng là thiên tài trong thế hệ này cùng với đại tiểu thư Huỳnh Huyền Vi đột phá Thiên Cương cấp vào 5 năm trước ấy thế mà nhiệm vụ mà lão tướng quân giao cho nàng là làm vú em vào hộ vệ cho thằng nhóc này nhưng với một điều kiện khó hiểu đó chính là không được cho thằng thằng nhóc tiếp xúc với Chân Nguyên Cường Giả và công pháp tu luyện.

Thậm chí 11 năm qua thằng bé còn không được kích phát tiềm năng để xác định nội tại bản thân. Thành chủ có lần đã nói cứ để nó như vậy cả đời đi, làm một phú nhị đại tiêu tiền hộ gia tộc, an yên một đời.

Du Nhiên thu hồi Thiên Nhãn sau một đoạn đường giám sát kỹ đến không để kỹ hơn, thiếu điều là nàng còn có thể đếm được nó có bao nhiêu sợi tóc luôn cơ.

“Vẫn là phàm nhân nhưng có thể duy trì sức khỏe thể chất một đoạn đường dài như thế này. Con cháu Huỳnh gia chính là dòng giỏi cường giả thượng cổ.” Du Nhiên cảm thấy vui mừng, xem gia thiếu chủ có tố chất thân thể và sức bền rất khủng khiếp, là do ngày thường mình toàn dùng xe chở nó nên chưa đánh giá được năng lực thằng bé, phải biết từ phòng thiếu gia đến phòng ăn phải băng qua 2 đại sảnh có đâu ngàn mét, thường ngày thiếu gia sẽ được nàng chở trên xe điện kể cả là đi ngắm hoa.

“Trời má, tới thiệt kìa?” Các nhân viên trong nhà ăn từ phục vụ đến đầu bếp trợn mắt khi thấy thiếu gia xuất hiện dù đã được Du Nhiên thông báo rồi nhưng khi nó vác mặt đến mọi người vẫn thấy là không chân thật, nếu mọi người biết Hạo Kiêm còn là đi bộ chắc lăn ra nghĩ thở. Bình thường thì chỉ khi nào có ông chủ và cả tiểu thư ở nhà thì thằng nhóc này mới được mời đến phòng ăn dùng cơm gia đình còn tuyệt nhiên nó không bao giờ đến đây ngồi ăn, vì cơ bản là quá xa và mọi ngày vẫn là do Du Nhiên chăm sóc nó ăn.

“Chào mọi người!” Hạo Nhiên vẩy vẩy tay chào những người đang bị định trúng định thân thuật trong bếp, đã ăn ké thì phải hữu hảo một chút dù...ông già giàu vãi đạn.

Sau câu chào của Hạo Nhiên mọi người mới lấy lại chút tinh thần, theo phản xạ mọi người cùng đồng thanh “Chào buổi sáng thiếu gia.” Theo đó mọi người tất bật lên món cho ông trời con.

Hạo Kiêm thông thả ngồi vào bàn, ra hiệu cho Du Nhiên ngồi kế bên. Rất nhanh một bàn đồ ăn với hơn chục món được đưa lên bàn ăn, Hạo Kiêm nhìn một bàn ăn mà ứa nước miếng toàn là kỳ trân dị bảo lần đầu thấy, chỉ biết cảm thán tụi nhà giàu thật biết tiêu tiền.

“Nào! Thiếu gia muốn ăn món nào?” Du Nhiên thành thục chuẩn bị dụng cụ ăn uống.

Hạo Kiêm cầm đũa lên nhìn quanh bàn, xác định được vài đối tượng “Em tự ăn được, chị cũng ăn đi.”

Động tác điêu luyện thành thục không động tác thừa chỉ vài phút bát phở nóng hổi thơm ngoan đã được hắn giải quyết nhanh gọn trong ánh mắt không thể tưởng tượng được của cả phòng ăn, đến cả Du Nhiên cũng sốc thêm tập nữa, móa nó 11 năm qua bà đút mài từng miếng một giờ mày tự cầm đũy hốc như thằng chết đói mới tỉnh.

Nhìn thằng nhóc con ăn uống ngon lành trong mắt mọi người cũng hiện lên nét cười. Du Nhiên cũng cầm đũa lên và bắt đầu nhập cuộc, nhưng ánh mắt của nàng từ đầu đến cuối chưa rời Hạo Kiêm , “Thằng nhóc này...dần trưỡng thành rồi sao?” Đây là câu trả lời được nàng cố gắng moi ra.

“Ngon thật sự!” Hạo Nhiên hút một hơi hết ly nước trái cây tráng miệng cảm thán, tay nhỏ xoa xoa bụng, hắn chưa từng ăn các loại thực phẩm trân quý như này, không chỉ đẹp mà còn ngon nữa.

Bất chợt.

Ting! Ting! Ting!

Hệ thống Thiên Thần Vạn Giới khởi động hoàn tất!

Hệ thống? Là cái quái gì?

Hạo Kiêm mặt đần thối ra, âm thanh máy móc vừa rồi vang lên ngay trong tiềm thức của hắn chứ không phải bên tai.

Rất nhanh một màn hình đã xuất hiện trong tiềm thức.

Hệ thống Thiên Thần Vạn Giới

Ký chủ: Huỳnh Hạo Kiêm

Tu vi: Phàm Nhân

Cường độ thân thể: Lam Thiên Vị cấp 5

Huyết mạch: Nhân Hoàng

Điểm kinh nghiệm: 0

Điểm tích lũy: 0

“Cái quái gì vậy ba?” Hạo Kiêm nhìn cái bảng trước mặt mà nuốt một ngụm nước bọt, cái này sao giống trong mấy truyện tu tiên hệ thống lúc rãnh học đọc vầy nè.

Lam Thiên Vị? Huyết mạch Nhân Hoàng?

“Hệ thống Thiên Thần Vạn Giới sao? Nghe tên giống Chúa cứu thế vậy?” lại n câu hỏi được đặt ra trong đại não thằng nhóc 7 tuổi.

“Thiếu gia có đi đâu chơi không vậy?” Du Nhiên khẽ vỗ bả vai Hạo Kiêm khi thấy cái mặt đần thối của nó dán chặt vào ly nước trên bàn.

Bị đánh thức về thực tại, Hạo Kiêm đang muốn trả lời thì lại nghe âm thanh thông báo từ hệ thống.

Ting! Ting! Ting!

Chúc mừng ký chủ hoàng thành 9 lần giáng lâm vạn giới được ban thưởng:

Chí Đạo Thần Lôi

Công pháp: Ngự Lôi Thuật.

Chúc phúc vĩnh hằng: Tích Huyết Trọng Sinh.

Bí kỹ: Cuồng Huyết.

Chiến kỹ: Kỳ Lân Tí.

Bí Thuật: Thủy Độn.

Không gian tinh thần.

Điểm tích lũy: +2000.

Ting! Ting! Ting!

Lần tiếp theo hàng lâm, ngày 1 tháng 5.

“Em muốn về phòng, tạm thời đừng làm phiền em.” Hạo Kiêm lập tức đứng dậy, vắt chân lên cổ mà chạy về phòng trong sự ngỡ ngàng đến ngơ ngác của tất cả mọi người trong nhà ăn.

“Phải nguyên cứu cái hệ thống này mới được, thời của mình tới rồi.” vừa chạy vừa suy nghĩ đến hệ thống thằng nhóc như có thêm nhiều sức mạnh, tốc độ ngày càng nhanh.

Ting!

Phát hiện Chí Đạo Thần Lôi, ký chủ có muốn hấp thu?

“Từ từ, chờ một chút.” Hạo Kiêm gầm lên, tốc độ càng được đẩy nhanh.

“Cái tốc độ này là của thằng nhóc 11 tuổi sao?” Du Nhiên bám theo phía sau thiếu gia, Thiên Nhãn đã mở ra, ánh mắt đầy nghiêm nghị. “Tốc độ này đã sánh ngang với Chí Thiên Vị hệ tốc độ, phàm nhân không thể có tốc độ này được. Tại sao cơ thể của thiếu gia khi bộc phát sức mạnh lại có màu lam nhạt?”

Hai tay Du Nhiên lập tức kết ấn, “Sư huynh, xem xét giúp muội!”

Trường trung học Thuận Hải.

Trương Hiểu Phong đang nhàm chán chơi game trong phòng hiệu trưởng, liền cảm ứng được Du Nhiên triệu hoán.

“Thiên Nhãn.” hắn kích hoạt thiên nhãn và nhận được hình ảnh được truyền qua từ thiên nhãn của Du Nhiên.

“Đây là?” Hắn đứng bật dậy, gương mặt ngưng trọng, trí nhớ đang được khai thác tối ưu. “Là Lam Thiên Vị?”

“Sư muội lập tức phong tỏa xung quanh không để thông tin của thằng nhóc phát tán. Ta sẽ đến liền.” Trương Hiểu Phong nhanh chóng hóa thành cơn gió trực chỉ phủ thành chủ.

“Hiểu rồi!” Du Nhiên cũng ý thức được chuyện này, hai tay bay múa kết lấy ấn pháp phức tạp, vừa lúc này Hạo Kiêm cũng đã vào phòng của nó, hàng loạt trận văn phong tỏa được nàng đánh ra khảm vào không gian căn phòng của thiếu gia chỉ cường giả Thiên Cương tầng 5 trở lên khi tiến vào mới cảm ứng được.

Du Nhiên vận dụng Thiên Nhãn đến cực hạn quan sát mọi động tĩnh bên trong phòng.

Bạn đang đọc Thiên Quân Vạn Giới sáng tác bởi AriesBlack206
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AriesBlack206
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.