Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ Lân Tí

Tiểu thuyết gốc · 3987 chữ

Ngày 23 tháng 4.

Mặt trời vừa ló dạng trên những đỉnh núi cao, từng tia nắng chiếu sáng những tán rừng rậm âm u. Hạo Kiêm thức giấc từ sớm, hắn tĩnh tâm thiền định điều tiết lại cơ thể, đêm qua bị con gấu hành cho lên bờ xuống ruộng cả đêm dù không bị tổn hại cơ thể nhưng mà việc vị một con gấu tát chết cả chục lần cũng để lại chút ám ảnh, đặt biệt là bàn tay hộ pháp tán cái nào đáng tiền cái đó. Kế bên hắn con gấu nâu nằm trương thay ra ngủ ngon lành, nước dãi nước miếng thè lè cả ra.

Hạo Kiêm lại ngó qua thông tin hệ thống, đêm qua hắn đã dọn 4 con Đại Thiên Vị và 18 con Tiểu Thiên Vị, Điểm Kinh Nghiệm hắn đã đạt con số 1170 điểm còn cách hạn mức lên cấp Đại Thiên Vị xa lắm, số Điểm Tích Lũy hiện tại là 1700 vẫn chưa đủ điểm để học Kỳ Lân Tí. Ít nhất cần phải đấm thêm 3 con Đại Thiên Vị nữa là đủ để có Kỳ Lân Tí.

Nhưng mà đêm qua đấm nhau với con gấu cơ thể hắn đã mạnh thêm một bậc tiến vào Lam Thiên Vị cấp 6, xem ra thông qua chiến đấu và ăn đập, cơ thể của hắn sẽ càng được cường hóa mạnh mẽ hơn. Điều đặc biệt là sau mỗi lần bị tẫn chết thì hắn hồi sinh với thể trạng nguyên vẹn, những sức mạnh vừa được cơ thể cường hóa vẫn được giữ nguyên không mất mác tí gì.

Một trận giao chiến với con gấu khiến hắn nhận ra rằng bản thân mình vẫn còn quá yếu và thủ đoạn chiến đấu quá ít, dù vận dụng cả Bạo Huyết tăng sức mạnh lên gấp 3 lần và đầy đủ 7 tia Hắc Ma Đế Lôi cũng không phá vỡ nổi phòng ngự của con gấu nói gì là tổn thương nó, đây chính là sự chênh lệch về đẵng cấp giữa Tiểu Thiên Vị và Địa Cương.

“Đi săn tiếp thôi, hôm nay phải kiếm đủ điểm để có thêm một thủ đoạn chiến đấu mới.” Hạo Kiêm mở mắt tỉnh dậy, nhìn thấy con gấu nằm thình lình mà cay quá không nói nên lời, ít nhất 1000 Điểm Kinh Nghiệm và phải tầm khoảng 10000 Điểm Tích Lũy đang nằm đó mà hắn không kiếm được, nếu có đống Điểm Tích Lũy từ con hàng này giàu to đủ để hắn học và nâng cấp vài thứ.

Lại lấy ra ba lô và gậy gỗ bắt đầu rời đi. Đi được một đoạn thì hắn lại nghe thấy sau lưng có tiếng huỳnh huỵch bước tới, vừa xoay lại thì thấy con gấu mặt ngu ngơ đi theo.

“Ê gấu, sao mày không về nhà đi?” Hạo Kiêm bực mình đuổi khéo, có con hàng này đi theo thì tụi yêu thú làm quái gì dám tới gần.

Con gấu cái mặt ngu ngơ lắc lắc đầu, nó kêu rừ rừ lên cổ họng, ý bảo không muốn về.

“Mày không có nhà...à hang ở à?” Hạo Kiêm kiên nhẫn “Thế trước giờ mày ở đâu thì về đó đi, tao hết đồ ăn rồi.”

Nó lại gừ lên một tiếng bất mãn, rõ ràng đêm qua nó thấy thằng này mang ra rất nhiều thức ăn ngon, hai đứa ăn không hết nó thấy hắn nhanh thu hồi lại tất rất nhanh, nó đã khai mở linh trí, khôn hơn mấy con đồng lứa rất nhiều.

Con gấu vẫn lẽo đẽo theo sau, Hạo Kiêm cũng cạn lời, ai bảo đêm qua cho nó ăn ngon lại nốc thêm thùng bia giờ lại bị nó bám theo không rời, kiểu này sao mà làm ăn đây.

Khi cả hai đến một ngã 3, ở là ngã rẽ của hai cánh rừng, một bên là rừng lá phong đỏ rực nhìn vào có phần thưa thớt mang đến cảm giác bức rức khó chịu, từ ngoài nhìn vào còn thấy sóng nhiệt lưu chuyển. Cánh rừng còn lại là rừng mưa nguyên sơ rậm rạp, sương mù dày đặc cản trở tầm nhìn.

Ngay khi Hạo Kiêm phân vân không biết nên chọn cánh rừng nào để đi, đang muốn xem bản đồ thì con gấu chỉ chỉ vào rừng phong lá đỏ với vẻ mặt đầy uy tín.

“Trong đó có gì hở?” Hạo Kiêm nghi ngờ hỏi.

Con gấu kêu lên vài tiếng, một tay chỉ vào cơ bắp cuồn cuộn, khí thế đột nhiên biến chuyển trở nên mạnh mẽ như muốn chiến đấu, sau đó nó lại chỉ về phía Hạo Kiêm.

“Trong đó có thứ để tao mạnh hơn sao?” Hạo Kiêm hai mắt tỏa sáng.

Con gấu gật gật đầu giơ tay chỉ vào khu rừng, bổng chốc đôi mắt nó rực sáng, cái miệng há rộng hết cỡ. Hạo Kiêm có thể bằng mắt thường nhìn thấy từng luồng thiên địa nguyên khí như thác lũ bị nó nuốt vào. Chỉ sau vài phút nó thu hồi lại động tác, rồi cất bước tiến vào khu rừng, nó vận dụng cả cương khí hộ thân để tránh tác động của nhiệt độ bên trong mà thành gấu nướng.

Vì Hạo Kiêm là thằng đã mất cảm giác đau, mà uy áp tấn công lên cơ thể hắn cũng chả có tác dụng, nên hắn bình thản theo sau con gấu. Theo mỗi bước chân của hắn lực lượng cơ thể Lam Thiên Vị tự động chạy khắp cơ thể, cũng giống như cương khí hộ thân chỉ khác đây là sức mạnh thuần túy do cơ thể tự sản sinh mà không cần phải hấp thụ thiên địa nguyên khí từ tự nhiên. “Bước vào đây cũng là một hình thức cường hóa cơ thể.” Hạo Kiêm cười gằm, hi vọng trong này giúp mình cường hóa lên Lam Thiên vị cấp 7.

“Ủa khoan, khu trừng phong này không có trong bản đồ.” Đi được một đoạn Hạo Kiêm mới sực nhớ ra, hôm qua hắn đã xem kỹ bản đồ bên phần Hoàng Liên Sơn không hề nhắc đến khu rừng này.

“Ê gấu, mày có biết đường khu này không đó?” Hạo Kiêm có phần nghi hoặc, trong khu rừng này quá quỷ dị hắn có cảm giác bản thân như vừa bước vào một thế giới khác.

Con gấu vẫn thế, cứ chỉ chỉ về phía trước, tốc độ của nó vẫn không giảm, Hạo Kiêm có thể nhìn thấy lớp cương khí hộ thể của nó dao động mãnh liệt khi càng bước vào sâu hơn, điều này chứng tỏ càng vào sâu nhiệt độ càng tăng cao nhưng...càng vào sâu rừng cây lại càng rậm rạp hơn.

Hạo Kiêm thử chạm vào một thân cây.

Ting!

Phát hiện Canh Hỏa Thụ, toàn thân cây ẩn chứa lực lượng hỏa nguyên khí nồng đậm là nguyên liệu chế tạo bảo khí hỏa hệ đẵng cấp Tử Sắc trở lên. Lưu ý vỏ và quả cây có độc cấp A đủ sức độc chết cường giả Thiên Cương cấp 9.

“Má nó.” Hạo Kiêm la lên một tiếng, liền quỳ xuống ói ra vài ngụm máu đen xì, ban đầu cơ thể bộc phát lam sắc dữ dội để chống lại độc tố tàn phá cơ thể nhưng rồi hắn cũng sùi bọt mép nằm vật ra đất.

Con gấu đang đi phía trước thì ngoái lại thấy thằng nhóc ói máu rồi lăn ra ngủ. Mà nó đã quá quen với biểu hiện của thằng này, nó đứng đó xòe tay ra đếm từng ngón.

Sau mười giây.

Hạo Kiêm mở mắt, việc đầu tiên hắn làm là nhanh chân nhảy xa mấy cái cây khốn nạn này càng xa càng tốt. “Đúng là đồ ngon không bao giờ là miễn phí.” Nếu không phải mỗi cây đều ẩn chứa lượng độc tố khủng kiếp thì chưa chắc khu rừng này vẫn còn tồn tại trước tụi lâm tặc hay chính quyền.

“Khu rừng này nguy hiểm vãi đạn, này gấu mày chui vô đây mấy lần rồi hử?” Hạo Kiêm trợn mắt nhìn con gấu.

Nó chỉ dơ lên một ngón tay đáp lại.

Hạo Kiêm cạn lời, vừa quay đầu lại thì định mệnh toàn là Canh Hỏa Thụ, con đường mà hắn và con gấu đi nãy giờ đã biến mất dạng.

“Khoan đã! Độc chất của Canh Hỏa Thụ chỉ có tác dụng dưới Thần Thiên Vị, mà giá trị của nó mang lại rất lớn. Vậy chính quyền chỉ cần cử ra vài tên Thần Thiên Vị vào đây là đủ dọn sạch khu rừng này mang về chế tác bảo khí rồi sao. Còn nếu không đủ nhân lực thì có thể lập chốt mà.” Một tên gà mờ như hắn còn suy nghĩ ra thì chẳng lẽ chính quyền lại không thông qua vài phương án khai thác? Cả cánh rừng này là một nguồn tài nguyên cực lớn mà thiên nhiên ban tặng.

Grừ!

Con gấu đột nhiên gầm lên một tiếng, sau đó nó đấm mạnh xuống mặt đất, chấn động từ nấm đấm lan truyền, sau lưng Hạo Kiêm một bức tường đá từ dưới đất độn lên cùng lúc đó hắn thấy hàng chục bóng đỏ bị đánh bay quăng lên khỏi mặt đất.

Lập tức Hạo Kiêm nhận thấy có vài chục con yêu thú nhân dạng từ mặt đất phóng lên. Chúng nó số lượng khá đông, cơ thể đỏ rực như lửa, khắp thân chúng nó nổi đầy những cục u lớn nhỏ, làn da xù xì xấu xí, đầu là động vật bò sát hàm trên răng đều sắc nhọn hàm dưới chả có cái răng nào, phía trên còn có cái sừng như màu gà, đằng sau mỗi con vẫn còn cái đuôi dài đỏ rực, chúng nó đứng hai chân, tay cầm hỏa đao, tu vi thể hiện Đại Thiên Vị.

“Thần tài tới, thần tài tới!” Hạo Kiêm phớ lớ cười to, đang không biết quái farm ở đâu thì lòi ra đống này, dù không biết chúng nó là giống loài gì nhưng mà cứ mỗi con là 100 Điểm Tích Lũy, ở đây có đến hơn chục con, rất có thể xung quanh còn nữa, thời tới rồi.

“Gấu, để tụi nó cho tao.” Hạo Kiêm quát lên, lực lượng Lam Thiên Vị cấp 6 bùng nổ, không hề do dự, bằng vào tốc độ nhanh nhất hắn lao đến con quái gần nhất.

Ầm!

Nấm đấm Hạo Kiêm xuyên thủng lồng ngực con quái, nó chỉ kịp rú lên một tiếng liền tan rã thành tro.

Ting!

Đánh bại yêu thú Đại Thiên Vị, Điểm Kinh Nghiệm +10, Điểm Tích Lũy

+100.

Ngay khi hệ thống vừa tính điểm xong, Hạo Kiêm gầm lên đầy hưng phấn, như hổ nhập bầy cừu, một mình hắn chấp hết.

Bên này con gấu không thèm quan tâm đến hắn, nó vừa trán áp một con quái tiến hành quan sát, lần trước nó vào đây hoàn toàn không có những con hiếu chiến khứa này, mà những động vật này nó chưa hề xuất hiện trong toàn cõi khu vực này.

Chỉ sau vài phút đấm nhau Hạo Kiêm đã giải quyết sạch đám quái, tụi nó chỉ còn lại những đống tro bụi xám lạnh.

Sau một hồi hưng phán, tâm trạng Hạo Kiêm cũng điều hòa trở lại, hắn mới đánh giá tình hình xung quanh, có chút gì đó không đúng, lại nhìn thấy con gấu đang lật qua lật lại con quái , vẻ mặt của nó nghiêm túc vô cùng.

Thấy biểu hiện trên mặt con gấu, Hạo Kiêm hỏi “Lần đầu mày thấy tụi này sao?”

Con gấu gật đầu, bàn tay hộ pháp nó đánh xuống làm con quái nát bét, rất nhanh nó chỉ còn lại bãi tro lạnh.

“Cái định mệnh phí thế.” Hạo Kiêm tiếc đức ruột, hắn nhìn con gấu chữi đổng cả lên “Lần sau có đánh chết nó thì báo tao trước một tiếng nghe chưa, để tao làm, mấy con loi nhoi như này không có giá trị gì với mày bằng tao đâu.” Móa nó 100 Điểm Tích Lũy của ông mày đấy.

Con gấu cái mặt ngu ngơ éo hiểu tại sao mình bị chữi, đang tính vả cho nó một cái cho bỏ ghét cơ mà thôi…vả nó nhiều rồi mà nó cứ trơ trơ ra chứ có sao đâu.

Hạo Kiêm nắm lấy một ngụm tro lên vò vò ngữi ngữi rất khác lạ vô cùng hắn không có ấn tượng gì mấy, thực ra thì hắn dốt đặc cán mai đâu biết mịa gì, hi vọng hệ thống báo cáo thông tin nhưng không có âm thanh gì hồi đáp.

Bất chợt con gấu đứng dậy, ánh mắt đầy nghiêm nghị, trong tích tắc từ tay trái nó vận dụng lực lượng thổ nguyên tố đánh ra một quyền kinh thiên.

Quyền kình con gấu đánh ra va chạm với quả cầu lửa, vụ nổ lớn diễn ra giữa không trung, từng viên đá lửa rơi rớt xuống mặt đất.

Grừ!

Con gấu gầm lên về một hướng xa xa thị uy.

Từ xa cũng có âm thanh gầm rú đáp lại, trong ánh mắt trợn tròn của Hạo Kiêm chứng kiến con gấu gầm rống chữi lộn với thứ gì không biết.

Nhưng mà nhận thấy đối phương dường như cũng mạnh ngang ngữa với gấu, nều mà bản thân gặp nó khéo chạy không thoát.

“Hệ thống học Chiến Kỹ: Kỳ Lân Tí. Học luôn Bí Thuật: Thủy Độn.” Kệ mịa con gấu chữi nhau um trời hắn ngó quua hệ thống, vừa dọn đám kia kiểm tra tài khoản có hẳn 4000 Điểm Tích Lũy, lại sắp phải đấm nhau với bọn kia nên phải trang bị tận răng mới được.

Ting!

Hoàn thành tiếp nhận Chiến Kỹ: Kỳ Lân Tí cấp 1.

Chiến Kỹ: Kỳ Lân Tí cấp 1, hiệu ứng Bộc Phá.

“Chỉ nhiêu đó thôi á? 2000 điểm chỉ có nhiêu đó thôi sao?” Hạo Kiêm cái mặt giật giật, đột nhiên hắn cảm giác được trên vai phải có biến hóa gì đó, vừa nhìn thì phát hiện đó là hình xăm đầu một con Kỳ Lân với cái sừng nhọn đầy quen thuộc, chính là con Hắc Kỳ Lân mà hắn đã độ kiếp. dòng thông tin vận dụng của chiến kỹ được truyền thẳng vào đầu não hắn.

Ting!

Ký chủ chưa sở hữu thủy hệ nguyên tố, chưa thể học Bí Thuật: Thủy Độn.

Hạo Kiêm nghe xong ngiến răng ngiến lợi keng két, phải sở hữu thủy hệ mới học bí thuật, mà mình chỉ mới có lôi hệ xem ra muốn học Thủy Độn này vẫn còn lâu lắm.

“Không hổ là chiến kỹ của Hắc Kỳ Lân sắp chứng đạo Thần Đế.” Hạo Kiêm có chút mong chờ tìm kiếm thằng nào để thử một chiêu này. Hiện tại hắn chỉ còn 2000 Điểm Tích Lũy, không đủ để nâng cấp bất kỳ cái nào lên cấp 2, thôi đi từ từ không phải vội.

Mà lúc này con gấu sau một hồi chữi nhau chí chóe, nó ho lên vài tiếng rồi quay sang Hạo Kiêm chỉ chỉ về phía trước ý bảo thằng to mồm kia đang ở đó, tới đấm nó đi.

“Được! Mày dẫn đường đi gấu.” Hạo Kiêm háo hức gật gật đầu, cơ thể luôn trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Hai đứa tiếp tục tiến lên phía trước, lần này tốc độ có chút nhanh chóng do con gấu đã đánh hơi được vị trí đối phương đang ở.

“Cái quái gì vậy?” Hạo Kiêm trợn mắt nhìn khung cảnh trước mặt, cả cánh rừng phía trước toàn bộ cây cổ thụ Canh Hỏa thụ đã chết khô à không chích xác là đang chết khô.

“Lực lượng của Canh Hỏa Thụ đang bị rút ra.” Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy từng luồn nhiệt hỏa chảy về một hướng mà những cây cổ thụ bị rút hết lực lượng cũng trở thành cây khô. Hạo Kiêm thử sờ vào một thân cây, thân cây cổ thụ liền hóa thành tro bụi bị gió cuốn đi.

Grừ!

Con gấu gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ nó chạy bằng cả bốn chân về phía trước, lực lượng Địa Cương cấp 2 của nó không hề giữ lại mà bùng nổ toàn lực.

Hạo Kiêm cũng lao sát theo nó.

Cả hai chạy theo dòng chảy năng lượng được một đoạn liền bắt gặp cả một đại đội sinh vật vừa rồi đã gặp, chúng nó đang bao vây một cái hố lớn, Hạo Kiêm đánh giá cái miệng hố này phải hơn 20 thước, những luồn lực lượng của Canh Hỏa Thụ đang chảy vào trong đó.

Nhìn cả đống quái phía trước đang hầm hầm hổ hổ canh gác miệng hố Hạo Kiêm liếm liếm nước miếng đnag chuẩn bị lao lên kiếm điểm thì con gấu chặn trước người hắn. nó đấm ra một quyền khủng hoảng.

Grừ!

Trước miệng hố cũng có một luồng uy lực không kém gì con gấu lao lên, nó cũng tung ra một quyền nghạnh kháng.

Xung kích từ quyền kình của hai tên Địa Cương va chạm làm bay màu kha khá đàn lính láp.

Khói bụi tản đi, một bóng hình to lớn ngang ngữa con gấu hiện ra, một con nhân ngưu toàn thân đỏ rực, hai lổ mũi thở phì phì ra những làn khói trắng hiện diện.

“Tụi này nó xấu đau xấu đớn.” Hạo Kiêm lè lưỡi đánh giá, con đầu trâu này hỏa khí luân chuyển quanh cơ thể với đẵng cấp Địa Cương cấp 3, chính cái con này vừa nãy đánh ra quả hỏa cầu từ xa công kích bọn hắn.

“Mày lo thằng đầu trâu đó được không gấu?” Hạo Kiêm liếc mắt sang con gấu dò hỏi, đối phương chỉ hơn nó 1 cấp, chắc nó tự lo được.

Con gấu gật gật đầu gồng lên cơ bắp cuồn cuộn, thổ thuộc tính được nó điều động bao phủ toàn cơ thể, nó không nói không rằng lao lên túm lấy con đầu trâu.

“Bạo Huyết!” Hạo Kiêm gầm lên, kích phát sức mạnh tối đa lao vào đánh nhau với đám lính lác, chỉ có 5 phút trước khi tác dụng phụ kéo đến, Hạo Kiêm phải giải quyết lũ này càng nhanh càng tốt.

“Sắp hết thời gian.” Hạo Kiêm máu me be bét nhìn đồng hồ hẹn giờ chỉ còn 30 giây mà phía trước vẫn còn rất nhiều tụi lính lác, hắn lại nhìn qua thấy con gấu đang túm sừng rồi thi triễn liên hoàn vả vào mặt con đầu trâu, hắn chợt nhảy số.

Hình săm đầu Hắc Kỳ Lân trên bả vai phải sáng lên, lực lượng Lam Thiên Vị cấp 6 dâng lên tối đỉnh hội tụ vào nấm đấm, 7 tia Hắc Ma Đế Lôi nổ lên tí tách, hắn nhanh chân chạy đến con đầu trâu.

“Kỳ Lân Tí.” Hạo Kiêm gầm lên, một quyền mạnh nhất của hắn đấm thẳng vào lưng con đầu trâu ngay vị trí mà hắn cho là trái tim.

Răng rắc…răng rắc…

Grừ!

Con đầu trâu gầm lên một tiếng khá đau đớn, nó bất chấp bị con gấu túm sừng quay người lại.

Rắc!

Con gấu đang nắm sừng con đầu trâu không nghĩ là nó sẽ quay lại, theo quán tính con gấu càng nắm mạnh cái sừng dùng lực gì xuống, kết quả nó dức ra luôn một sừng con đầu trâu, cũng theo quán tính nó ngã bệch ra sau.

Con đầu trâu đôi mắt đầy tơ máu phẫn nộ, lúc này nó đã nhìn thấy nhân loại nhỏ bé vừa đánh lén, cánh tay rực lửa tung ra một quyền.

“Hệ thống, nâng cấp Kỳ Lân Tí.” Hạo Kiêm môi nở nụ cười đầy máu, quyết tâm hạ mệnh lệnh cuối cùng trước khi hỏa quyền đánh tới.

Ầm!

Cơ thể Hạo Kiêm nổ tung tóe, chết đến không thể chết thêm.

Con gấu đã quá quen với thằng kia, vừa lúc này nó nhìn thấy lưng con đầu trâu đã có vết nứt nhọn hoắc, từ vị trí đó có những vết nức như mạng nhện, ánh mắt của nó có chút sợ hãi, nãy giờ nó giao chiến kịch liệt với con đầu trâu tuy chiếm thế trên cơ nhưng chưa thể phá vỡ lớp ngự của còn này, mà thằng kia chỉ với một đòn không những đánh náy phòng ngự con đầu trâu mà còn gây tổn thương bên trong cơ thể nó.

Ngẫn ngơ một chút nó lại lao lên nắm cái sừng còn lại con đầu trâu rồi thế là cứ nhè vị trí vết thương trên lưng của nó mà đấm mà cấu.

Mười giây sau.

Hạo Kiêm cơ thể trần chuồng lực lưỡng đầy cân đối xuất hiện trên mặt đất.

“Tăng cấp Kỳ Lân Tí.” Hạo Kiêm quyết đoán hạ lệnh, tư tưởng của hắn là tận dụng tất cả những gì bản thân có không được lãng phí.

Ting!

Tiêu hao 5000 Điểm Tích Lũy thăng cấp Chiến Kỹ: Kỳ Lân Tí.

Ting!

Thăng cấp thành công, Chiến Kỹ: Kỳ Lân Tí cấp 2, hiệu ứng Xung Kích.

Hạo Kiêm cười gằng, nhìn thấy con gấu đang tẫn con đầu trâu lên bờ xuống ruộng sau pha đánh lén của hắn.

Để con thể tồng ngồng không cần che đậy, hắn lại gia nhập cuộc chiến à không là một cuộc đi săn.

“Bạo Huyết!” Lại kích hoạt sức mạnh toàn lực, Hạo Kiêm siết chặt nấm đấm, hình xăm Hắc Kỳ Lân từ vai phải chạy đến mu bàn tay, cái sừng Kỳ Lân chỉa về phía trước, 7 tia Hắc Ma Đế Lôi nhảy múa tí tách.

Hạo Kiêm quát lên “Gấu giữ chặt nó lại.”

Con gấu hiểu ý, nó lên gối một phát vào ngực con đầu trâu, sau đó nó giữ chặt cơ thể con đầu trâu liền xoay lưng nó về phía thằng nhóc.

“Tốt!” Hạo Kiêm gằm lên nở nụ cười tàn ác, một quyền nhắm ngay vị trí trước đó hắn đã đánh.

Ầm! Rắc.! Rắc!

Hạo Kiêm bị lực phản chấn đánh quăng ra sau, cơ thể hắn sau đòn vừa rồi cũng be bét cả ra, tay phải đã mất, cơ thể rạng nức chằn chịt, máu huyết sục sôi cuộn trào chuẩn bị nổ tung, nhưng mà tinh thần và ánh nhìn của hắn đang tập trung vào thằng đầu trâu không rời.

Từ vị trí Hạo Kiêm đánh vào, vết nức mạng nhện chằn chịt đang lan tràn nhanh hơn. Con gấu đặng trước khống chế con đầu trâu trợn mắt khi nhìn thấy vị trí trái tim trước ngực con khứa này đang nức toát cả ra.

Con gấu liền đây là thời cơ tốt để dức điểm thằng này, một quyền hội tụ thổ thuộc tính nặng nề đấm xuống.

Âm!

Cơ thể con đầu trâu từ vị trí nấm đấm của con gấu tứ phân ngũ liệt, rất nhanh cơ thể con đầu trâu chỉ còn lại nấm tro tàng như đám kia.

Con gấu lù đù đi đến chổ Hạo Kiêm đang ngồi dặt dẹo.

Hạo Kiêm cười khổ nhìn con gấu “Nhìn cái gì? Làm đi.”

Con gấu gật đầu hiểu ý, bàn tay hộ pháp nhắm ngay đầu thằng nhóc vả xuống.

Bụp!

Bạn đang đọc Thiên Quân Vạn Giới sáng tác bởi AriesBlack206

Truyện Thiên Quân Vạn Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AriesBlack206
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.