Khai Nguyên Hồn - Thiên Kiếp!
Dương Nguyệt thúc lên thần thông trinh thám, đôi mắt đen chuyển thành màu vàng kim, bên cạnh tròng mắt đạo văn hiện ra, ngàn dặm diễn ra đều được hắn thu lấy.
Ở vị trí hắn cùng em gái hướng tới. Phía trên bầu trời đã bị mây đen bao phủ, thình lình một cái cây bị sét đánh cháy, ngã xuống thiên địa.
Sự suất hiện của chiếc cầu, kích phát tò mò của Dương Nguyệt, hắn gia tăng thêm uy lực thần thông, khung cảnh lại được mở rộng hơn.
- Aaa!...
Dương Nguyệt hai tay mũn mĩn che vội con mắt, khí tức rối loạn, đạo văn tổn thất một mảnh.
Kịch biến diễn ra, may mắn Nguyệt Loan bên cạnh kịp thời ứng cứu.
- Là Lôi đạo thần thông!
Phía trên hai con mắt Dương Nguyệt, nhảy lên điện quang óng ánh. Hai mắt nàng khẽ nhíu, cố gắng hết khả năng cùng Dương Nguyệt nội ngoại đồng thời phá giải.
- Haz cuối cùng mới trị xong...
Tán đi thần thông, Nguyệt Loan thở lấy một hơi may mắn.
- Chúng ta chở về...
Sắc mặt tái xanh, hai mắt vẫn chưa thể nhất thời mở lại, Dương Nguyệt sợ hãi nói.
- Tại sao!? Chúng ta sắp tới rồi mà, dù chúng ta vẫn còn trẻ nhưng nếu có cơ hội, thì vẫn phải nắm lấy chứ! Có thể làm ngươi bị thương tại khoảng cách xa như vậy quả đúng cường giả. Nhưng đánh anh ta, còn lâu lão nương bỏ qua.
Nguyệt Loan ngây thơ nói khoác câu, làm trong lòng Dương Nguyệt ấm lên.
Có điều Dương Nguyệt vẫn quay người, nói.
- Ta vì muốn nhìn rõ trên cây cầu cháy kia gia tăng thần thông uy lực, nào biết Tử Ngọc Lôi Đế đứng đó, lên xúc động thần thông bị động của ngài ấy. Nếu ta không kịp thời tự phá thần thông, đạo văn rối loạn thì giờ chính là sát cục của ta rồi..
Nguyệt Loan sắc mặt biến đổi.
Nghĩ tới lời mình vung ra, hai má đỏ lên, đánh nhẹ lên môi anh đào của mình hai cái.
Trong lòng mong rằng Tử Ngọc Lôi Đế không quản bọn hắn người đằng xa như vậy.
- ...
Dương Nguyệt định rủ em gái đi cùng mình, tránh xa địa phân tranh đấu.
Bỗng nhiên!
Bão tố ập tới, như mãnh long vẫy đuôi, cho dù Thánh Ngân Bát tinh bình thường cũng bị đập cho bay đi! Nói gì đến hai anh em họ, người mang thương thế người đã hao hụt nhiều nguyên khí.
Bay xa một đoạn, Nguyệt Loan cố gắng dữ được thân thể đau nhức. Dương Nguyệt lại khác hắn như cánh diều tung bay trên bầu trời, gió tới đâu hắn tới đó không chút phản kháng.
Nguyệt Loan trong lòng không ổn.
- Dương Nguyệt đợi ta!
Nàng kích phát thần thông, thể hình tức khắc biến đổi, nữ hài đáng yêu vừa rồi đã lớn thành thiếu nữ, bắp thịt cứng cáp.
Nàng gào lên tiếng, mượn gió làm nơi tựa, cố gắng bật mạnh cái.
Thuận gió khiến tốc độ Nguyệt Loan nhanh chóng gia tăng, vài khắc đi qua, nàng cuối cùng bắt kịp được một chiếc loan đao vàng óng có tản nhẹ ánh sáng giống thái dương.
- Phải mau chóng rời xa đây mới được...
Sự ngưng trọng hiễn rõ trên mặt Nguyệt Loan.
Tử Ngọc Lôi Đế đi ra ứng chiến, cũng phải Đế Ngân!
Sân chơi này đã chẳng thuộc về Thánh Ngân người như nàng.
Đặc biệt hơn nàng vẫn phải chữa trị cho Dương Nguyệt.
...
Tử Ngọc Lôi Đế đến thời điểm, đã cùng Mộng Cơ Điệp Đế giao thủ qua lại ngàn hiệp đấu.
Đánh cho xung quanh biến thành tan hoang, ngoài Nguyên Linh thần hồn Lý Nguyên được lực lượng thời không phong tỏa bảo về đâu đều bị diệt sách sau đòn phủ đầu Tử Ngọc Lôi Đế.
- Mẹ ơi Nguyên hồn gì đây? Tại sao đánh nhau mà khủng khiếp đến vậy chứ?
Tinh thần niệm Lý Nguyên quan chiến, toát rã mồ hôi hột, lo lắng cho tương lai.
Hai Nguyên hồn này đánh ở đây, hắn có suất thế thì liệu có thể đấu lại được không chứ?
Dù có Phong Tỏa Thời Không vật phẩm này bảo vệ, nhưng Lý Nguyên mục đích tới đây, là phải thu được Nguyên hồn vừa ý chứ không có hoàn toàn ở đây!
《50%!》
Hệ thống vang lên thông báo.
Tinh thần niệm ý thức được một loại năng lượng nào đó xâm nhập vào làm cho hắn lần nữa được lột xác.
- Mộng Cơ hoàn toàn lỗi của ngươi!
Tử Ngọc Lôi Đế bình thường vô tình giây phút này suất hiện tức giận tính cách.
Hắn phát hiện ra Lý Nguyên khí tức.
Hắn hai tay giơ lên cao, Lôi đạo chấn động, đi theo hắn đồ khiển chuẩn bị tạo thành đại sát chiêu!
Mộng Cơ Điệp Đế khuôn mặt xinh đẹp ngưng trọng thấy rõ, vừa lẫy giao phong tuy vẻ nhìn giống hai bên cân bằng. Thực chất nàng luôn là bên bị động chịu đòn.
Nàng cực mạnh, luôn rất mạnh với đại đạo của nàng.
Nhưng nàng còn quá nhiều thứ ảnh hướng tới nàng, khiến nàng bị phân tâm, chiến lực không được nở rộ!
Thứ nhất nàng cần bảo vệ Sư Hồ Thánh Ngân thoát khỏi uy lực của nàng và Tử Ngọc Lôi Đế, nếu không có hắn, kế hoạch của nàng coi như bị bỏ hết. Thứ hai Mộng đạo, đại đạo sinh ra nàng đang cố gắng chiếm đoạt nàng thân xác, để nàng vì nó mà làm việc.
- Ngươi với Thiên Ngoại Chi Ma cùng chung một tổ đi ra! Ta hôm nay mặt chư vị đạo hữu khai trừ người kẻ làm phản, trả lại Mộng đạo hữu sắc mặt.
Tử Ngọc Lôi Đế tiếng nói, chính là Lôi đạo ý nghĩ.
Hắn hai tay chập xuống trước ngực, khi đó bàn tay mở ra.
Lôi quang tại bầu trời, áp sát hắn thời điểm này. Không những hư hại hắn, còn khiến Tử Ngọc Lôi Đế lược lượng trong tay, ngày càng cường đại, Lôi đạo đạo văn được hắn sử dụng, thăng hoa tới cực điểm.
Đế Ngân khả năng!
Thiên nhân như một!
Lôi đạo luôn luôn cuồng mãnh, tụng truyền xưng làm thanh kiếm cứng nhất của thiên địa! Luôn là bài kiểm tra của thiên địa đối với chúng sinh, cũng là thứ chịu trách nhiệm tẩy sạch ô uế cho thiên địa!
Sát chiêu hình thành, Tử Ngọc Lôi Đế trước người một bóng ảnh trọng kiếm tử sắc phập phồng to nhỏ theo hơi thở của đại đạo, không gian xung quanh như mặt nước bị khuấy động.
Lôi đạo ảo nghĩa mô phỏng tới Kiếm đạo ảo diệu, sát chiêu này tên.
Phạt Lôi Chi Kiếm!
Đạo chủ của đạo, có lỗi với đạo, phạt được hay không?...
Được!
Ngón tay dài nhỏ của Tử Ngọc Lôi Đế chạm nhẹ vào chuôi kiếm.
Kiếm quang tỏa sáng lên.
Thiên địa ở giữa, đột nhiên quang trụ tử sắc chớp cái suất hiện ra.
Xúy! Ầm! ầm!
Vô vàn thanh âm, nối nhau phát ra, tạo thành một tràng ca âm hưởng hùng vĩ.
Nói thì dài thực chất hoàn toàn vô thanh vô tức.
Tử Ngọc Lôi Đế đứng trên cây cầu gỗ bị sét đánh cháy, mái tóc hắn tung bay theo gió, khuôn mặt hờ hững không lộ ra tình cảm, ánh mắt vô thần nhìn lại bên dưới.
- Mộng Cơ...
Khắp nơi hoang tàn, quả cầu có ánh sáng hồng ngoi lên từ bụi mùi.
Bên trong nó, một nữ nhân kiều diễm, chân dài, mông nẩy, eo thon và đặc biệt nhật vòng ngực của nàng căng tròn mềm mại. Khuôn mặt của nàng sở hữu đường cong tuyệt hảo như được vẽ ra, cặp mắt sắc xảo hút hồn, sóng mũi cao cùng khóe môi chảy máu.
Chỉ duy nhất nàng đi ra, không mang theo người nào!
Nàng chính là Mộng Cơ Điệp Đế, so với lúc đầu giây phút này nàng trật vật hơn rất nhiều.
Mộng Cơ Điệp Đế hoàn toàn có khả năng trong giây phút ngắn ngủi của Tử Ngọc Lôi Đế thi pháp, lựa chọn việc rút lui tránh mũi nhọn. Nhưng tại kế hoạch của mình, nàng chỉ đành cắn răng chống chịu lại sát chiêu Phạt Lôi Chi Kiếm một thời gian.
Tử Ngọc Lôi Đế tâm niệm lại động, tại hắn đứng đi ra nhiều bóng ảnh với muôn vàn hình dáng, đôi khi trống trận, có cự thú cự nhân hiện.
Theo sự sắp xếp của mình mấy vạn bóng ảnh kia chỉnh tề ngay ngắn, rất giống với quân đội đã được tập luyện kỹ càng, nhuần nhuyễn.
Tùng!...Tùng!...Tùng!
Tiếng trống trận vang lên, máu chảy trong người như bị kích thích, kịch liệt sôi trào. Chư binh đồng thời hét lên tiếng lớn, theo tiếng trống trận, tiến công xuống dưới Mộng Cơ Điệp Đế
So với ban đầu, nàng không cường thế nghiền ép nữa.
Mộng Cơ Điệp Đế tận lực tránh đi đội quân do Tử Ngọc Lôi Đế tạo ra, thi thoảng vung vẩy thoát ra khỏi vòng vây, việc rời bỏ như nàng không nghĩ tới vậy.
Ý đồ của nàng Tử Ngọc Lôi Đế không hỏi cũng biết, nhưng hắn chả thèm chú ý tới. Chỉ lù lù bất động trên thần kiều.
Tĩnh nặng!
Truyện Thiên Tử Đấu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | sontam |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |