36 : Giao Phong
Bồng Lai quán là một mảnh cực kỳ rộng lớn Lâm Viên, phía trên ngoài mọc đầy rẫy cổ mọc linh hoa các loại còn xây dựng các loại nguy nga đình đài tráng lệ cung điện, thậm chí còn có vài ngọn núi cao to chọc vào mây trắng.
Huyền Tôn một đường đi vào Lâm Viên, trên đường đi mọc rất nhiều che trời cổ mộc, thân cây bằng ba bốn người ôm to lớn mà cứng cáp như Cầu Long, dưới chân là thảm thực vật xanh mơn mởn dồi dào sinh cơ.
Băng qua um tùm che trời cổ mộc thì lại là một động thiên khác, ở đây kỳ hoa dị thảo mọc khắp nơi ,chính giữa có một hồ nước trong vắt màu xanh lam cực kỳ lớn giống như một khối băng nghệ thuật vắt ngang ở đó.
Chỗ này tụ tập rất nhiều nam thanh nữ tú, nam ánh mắt như điện khí tức kinh khủng, nữ xinh đẹp kiều diễm vũ mị phong tình, nhìn chung điều là giới trẻ người nổi bật. Huyền Tôn vừa đến lập tức khiến ánh mắt của mọi người chú ý đến hắn, nhìn thấy hắn là người xa lạ nên mọi người chỉ ngắn ngủi chú ý hắn giây lát rồi quay sang nơi khác, Huyền Tôn nhún vai rồi dẫn theo Đoàn Bách Hùng tìm một nơi trống trải đứng.
Nói ra cũng thật trùng hợp đi đến đây Huyền Tôn lại gặp được người quen, lúc nãy bị Huyền Tôn đánh cho toàn thân xương cốt gãy hết Đường Sâm thình lình lại ở đây, nếu Huyền Tôn là hắn chắc chắn sẽ không đến đây, bị đánh đến toàn thân xương cốt không còn chỗ nào là nguyên vẹn, phải ngồi xe lăn mà đến đúng là thật là mất mặt.
Như cảm nhận được ánh mắt của Huyền Tôn, Đường Sâm quay lại nhìn Huyền Tôn ánh mắt tràn đầy oán độc giống như là một con độc xà muốn phệ người, sau đó hắn nói to nhỏ gì đó với một vị thanh niên đứng gần chỗ hắn, một lát sau vị thanh niên đó ngẩng đầu nhìn hướng Huyền Tôn rồi bước đến chỗ hắn.
"Ngươi là người đả thương nhị đệ của ta." tên thanh niên nhân đi đến chỗ Huyền Tôn nói, hắn có vài phần tương tự Đường Sâm nhưng nhìn trưởng thành hơn một ít chắc là đường huynh của hắn.
"Đúng là ta thì sao." Huyền Tôn không dài dòng trực tiếp thừa nhận.
"Ngươi dám thừa nhận chứng tỏ cũng còn một ít đảm lược, đến đây đi để Đường Xuyên ta lãnh giáo bản lĩnh của ngươi thế nào mà dám động đến người của Đường gia ta." dứt lại Đường Xuyên lập tức tỏa khí thế bức người, trên tay ngưng tụ kinh người lục quang đánh đến Huyền Tôn.
Huyền Tôn cánh tay cũng ngưng tụ ra hắc quang, có vô cùng khủng bố thôn phệ lực đánh ra.
]
Răng Rắc!
Song quyền giao nhau cánh tay của Đường Sâm lập tức vang lên tiếng xương nứt gãy, hắn liên tục loạng choạng lui về sau dường như lúc nào cũng có thể té ngã, lui về sau được khoảng chục bước hắn mới có thể đứng vững thân hình.
Ti!
Toàn trường nhìn thấy tình cảnh này lập tức hít vào một ngụm hơi lạnh, Đường Xuyên ở trong tuổi trẻ tuấn kiệt cũng là nhân vật nổi bật thậm chí có thể sánh ngang con cháu Vương Hầu, mà bây giờ lại bị người ta một quyền đánh bại người này rốt cục mạnh mẽ cỡ nào đây.
"Ngươi quá làm ta quá thất vọng một quyền thôi cũng đỡ không được, thật không ngờ tiêu chuẩn của Quần Anh hội này lại kém đến như vậy." Huyền Tôn hướng về Đường Sâm lắc đầu thở dài nói.
Lời nói của Huyền Tôn vừa ra lập tức khiến cho mọi người tức giận, nam thì nhìn Huyền Tôn nghiến răng nghiến lợi, nữ thì nhìn Huyền Tôn với ánh mắt lim dim sùng bái.
"Trần Lâm công tử đến!"
Không biết là trong đám người ai phát hiện ra Trần Lâm đến đây lớn tiếng la lên.
"Trần Lâm là một trong những người mạnh nhất ở trong tuổi trẻ nhân vật, Trần Lâm mà ra tay để xem tên hỗn đãn kia có còn kiêu căng phách lối như vậy không!" một vị trẻ tuổi thanh niên nhỏ giọng bàn luận.
Từ xa một người thanh niên mười tám mười chín tuổi đi đến, một thân mặc ô kim giáp trụ tùy ý phát ra cường đại khí tức, quanh thân lườn một tầng thật mỏng hắc vụ giống như một tôn Ma Thần giáng lâm.
"Đường huynh là ai đả thương ngươi." Trần Lâm từ xa đi đến thấy Đường Xuyên bị thương sắc mặt lạnh xuống hỏi.
"Tài nghệ không bằng người bị đả thương mà thôi." Đường Xuyên giọng điệu mang theo sầu thảm không trách ai nhưng lại nhìn chầm chầm Huyền Tôn nói.
Trần Lâm thấy Đường Xuyên nhìn chầm chầm Huyền Tôn mục quang lóe lên quanh thân hắc vụ dày đặt bộc phát, khí thế tăng lênh một mảng lớn huy quyền hung đánh về phía Huyền Tôn.
Huyền Tôn phản ứng cực nhanh, toàn thân ô quang phát sáng, bàn tay lượn lờ Hỗn Độn khí mang đón đánh.
Trần Lâm lập tức tay kết pháp ấn tỏa ra nồng đậm kinh khủng hắc vụ, bên trong hắc vụ có một con Thái Cổ ma cầm rít gào vương cánh xé trời từ trong hắc vụ nhắm hướng Huyền Tôn mà đến.
Huyền Tôn cũng không thua kém toàn thân Hỗn Độn khí dâng cao, tay xuất thủ pháp lượn lờ dày đặc Hỗn Độn thần khí, bên trong Hỗn Độn khí ngưng tụ một đầu Hỗn Độn thần long mở đôi long nhãn phát ra chấn trời long ngâm hướng về con Thái Cổ ma cầm vọt đến.
Long ngâm phá thiên lông vũ đầy trời, Hỗn Độn thần long cùng Thái Cổ ma cầm quyện vào nhau triển khai kịch liên chém giết, cuối cùng cả hai ngang tài ngang sức lấy kết cục cùng nhau tiêu tan mà chấm dứt.
Đến đây Huyền Tôn với Trần Lâm đều thu tay lại, vừa nãy chỉ là thâm dò lẫn nhau mà thôi.
Đăng bởi | TiểuBạchLong |
Phiên bản | Convert |
Thời gian |