Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuộc sống là những cú lừa

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Đêm đã khuya nhưng cả thôn không ai muốn ngủ . Mọi người đang bị đánh thức bởi câu truyền truyền kỳ của Tú .Tiếng reo hò vui sướng xen lẫn tiếng người tung hô .

Thi thoảng lại có tiếng Ồ lớn phát nên đầy ngưỡng mộ .

Tú đang đứng giữa làng bên cạnh hắn đống lửa trại bập bùng cháy . Hắn đang thao thao bất tuyệt kể về chiến tích của mình .

-Lúc tôi nhìn thấy con gấu tôi sợ lắm ,sợ tới mức không thở được .Tôi muốn quay đầu bỏ chạy . Nhưng lương tâm tôi không cho phép , Thần ơi . Núi rừng ơi . Thú chạy hết rồi dân lấy gì mà sống . Tôi Nghĩ đến cảnh hoa mầu dập nát . Ruộng lúa năm nay lại mất mùa , tôi nghĩ đến những đứa trẻ , tôi nghĩ đến những cụ già , những lão binh cả đời trinh chiến . lại một lần nữa phải đối diện với nạn đói .

Nước mắt tôi tuôn rơi , tôi nghĩ mình cần phải hành động . Lúc ấy trong đầu tôi không sợ nữa tôi xông đến lao vào con gấu. nó gầm lên dũng mãnh vô cùng nó đánh tôi bay đi. Tôi cố gắng đứng dậy, nhưng chưa kịp đứng dậy lại bay thêm lần nữa .

Hắn lấy vạt áo chấm chấm nước mắt trong câu nói giọng như lạc đi .

Tôi định bỏ chạy nhưng lại một lần nữa những khuân mặt thân thương của mọi người trong thôn lại hiện nên . những nụ cười trẻ thơ hiền lành , nụ cười móm mém của các cụ già .Tôi ko sợ nữa tôi lao đến dù cánh tay có nứt toác chảy máu , dù chân mềm nhũn không đi được , dù biết chắc chắn sẽ chết nhưng tôi cũng không sợ bằng mất đi những nụ cười ấy . gấu lớn vô cùng dũng mãnh . nó cùng tôi đánh nhau hơn ba trăm hiệp vẫn không phân định thắng thua. tôi vận dụng hết tất các vô vàn các võ công học được nhưng cũng bất phân thắng bại .

Hắn nói văng bòn bọt , nói hào hứng ,tay khua khoắng khiến cho miệng vết thương mở ra đau méo miệng .

-Đúng lúc ấy hình ảnh sư phụ tôi hiện lên, Người nói với tôi :

-Sức mạnh lớn nhất chính là sức mạnh để bảo vệ mọi người . Tôi như được tiếp thêm tôi lao vào đấm . đấm . đấm. con gấu rống lên ngã xuống, tôi mới biết mình hết sức rồi, chân tay ko cử động được .

Tiếng các phụ thân khóc thút thít , các cô gái trẻ nhìn tú đắm đuối . Thanh niên ánh mắt sáng rực ngưỡng mộ tất cả cùng vỡ oà cảm xúc hò hét sung sướng . Lê Anh đứng hàng đầu tiên hô to Tú đại hiệp tất cả đồng thanh hô theo .

-Tú đại hiệp .

Chỉ có một người là không hô theo đó là Tô Lâm , hắn lắc đầu chán trường . Tên Tú lúc này chả khác gì Mc .Lũ ăn tục nói phét ( Mc . Phan Anh ) . Mong rằng câu chuyện của hắn truyền thêm động lực cho các thanh niên trong thôn .

-Nhân tiện tôi chưa hề có người yêu .

Tú không còn vô sỉ hơn nói lớn . cả đàm đông ầm ầm reo hò .

Mẹ nhà nó tên này học được tính mặt dày từ bao giờ vậy ? Tô Lâm thầm nghĩ .

Tiếc rượu được mở ra, tiếng ca hát của những đôi trai gái vang vọng núi rừng , từng đôi từng đôi dắt tay nhau bước nên múa sạp . mọi người bắt đầu nhảy . những đôi chân mềm dẻo nhảy quanh quanh Đống lửa bập bùng . Chưa bao giờ làng này lại đón nhiều tin vui như vậy ! không sợ thú rùng nữa , có muối rồi trẻ con không bị còi nữa , con ma đói không tiến tới đây được .

Rượu đã đủ tuần .Tú chạy đến bên cạnh Tô Lâm .

-Bạn thấy tớ có oai phong không .

giọng hắn hơi lè nhè nửa tỉnh nửa say .

Tô Lâm không nói hắn bóp bóp vào cánh tay gẫy của Tú vài cái . Tú đau đến méo miệng mồ hôi vã ra hơi rượu bay sạch .

-Đánh thua con gấu béo ấy hay ho gì mà chạy tới đây khoe .

Tô Lâm vừa nói hắn vừa bằng bó lại vết thương , lấy vải vệ sinh lại toàn bộ , hắn nhanh tróng giã nhọ nồi ra làm thuốc cầm máu sao cứu vết thương để vết thương khép miệng nhanh nhất . không hiểu ai truyền miệng nhau , thời này người ta bảo bôi nước bọt vào miệng vết thương . vết thương sẽ nhanh khỏi hơn .

Kết quả vết thương tú toàn nước bọt ngựa , thật khủng khiếp . như vậy không sợ nhiễm trùng mà chết sao.

Tú cầm bát rượu uống ực ực xấu hổ mỉm cười .

-Bạn học đâu ra kiểu kể truyện này vậy ? truyền cảm lắm đi làm đa cấp rất hợp .

Tô Lâm xiết mạnh băng , kéo chặt .

Mắt Tú giật giật , hắn ngượng ngùng gãi đầu .

-Đi với bạn nhiều tớ cũng học được chút ít công phu , dù gì thì nói dối cũng không xấu phải không ? Thế nào giọng truyền cảm chứ ? sư phụ .

Tô Lâm mặt đen lại , ta đây một bầu trời tư cách nhân phẩm trong sáng như tiếng Việt . mẹ nó sao hắn lại so sánh ta với loại người tiểu nhân bỉ ổi . phì chỉ là đôi lúc có tham tiền tý thôi , chưa từng hại ai cả . hắn giận dữ suy nghĩ .

Tú khua khua tay , kiểm tra toàn bộ cơ thể . mọi thứ đều trơn tru hoàn tất , chỉ trong vòng bốn năm ngày nữa hắn sẽ lại quay chở về thời kỳ đỉnh cao . hắn mặc kệ Tô Lâm mải mê suy nghĩ .

Vụt . Tú giơ tay ôm tất cả bàn thịt của Tô Lâm đi .

Tô lâm tỉnh dậy ngơ ngác định đuổi theo , sức lực không đủ chỉ đứng im khua dao chửi loạn .

-Tiên sư đồ khốn nạn.

Hắn thở dài nhặt bầu rượu lên uống ực . làm người tốt thật không dễ chịu , lúc nào cũng phải chịu đựng người khác bắt nạn . Hầy .

Con mẹ nó ta không chịu được ,ta muốn làm hoàn khố . ta muốn đi ăn cướp . nghĩ là làm hắn trất đống đồ đạc lên xe trâu, đao , kiếm , quốc . sẻng . lại có cả chiếu nữa , hắn cũng không hiểu mình mang chiếu đi làm gì ? xe trâu đầu ụ nặng ịch . con trâu già lầm lũi từng bước kéo xe , xe quá nặng ,đường gồ ghề . không đi được quá ba bước bánh xe va vào tảng đá vỡ nát . rầm toàn bộ đống đồ đạc lỉnh khỉnh rợi ra .

Tú quay ra nhìn , lão Hai quay ra nhìn, trưởng thông quay ra nhìn , lão Tứ cũng quay ra nhìn . mọi người thấy Tô Lâm ở đấy liền quay đi tiếp tục uống rượu tiếp .

-Chuyện nhỏ , trẻ nhỏ nghịch ngợm thôi .

Trưởng thôn vuốt râu cười khà khà , cầm bát rươu uống ực.

Tô lâm giận thật rồi mắt hắn đỏ vần , cực giận dữ . hắn cầm một cái chùy lớn lao về phía trước . Lê Anh thấy vậy hòa hoãn kéo hắn ra .

-Lâm huynh , huynh biết y thuật hả . y thuật thật sự cao minh .

Tô Lâm hoàn hoãn hơn chút , cuối cùng cũng có kẻ biết nhìn người . Hắn vứt chùy sang một bên nghe đủ loại câu bợm đít của Lê Anh tinh thần vô cùng phấn chấn .

Con trâu già Ò Ò vài tiếng rồi im lặng gặm cỏ .

Sau một hồi bợp đít thao thao bất tuyệt , mắt Tô Lâm ướt nghẹn , cổ họng Lê anh khô rát .

Tô Lâm đặt tay trên vai Lê Anh hắn xúc động không nói nên lời :

-Tri kỷ . Đúng là Tri kỷ . sinh ra là cha mẹ hiểu ta chỉ có Lê Anh . không giống như mấy tên ta coi là bạn toàn là loại đểu . sau này khó khắn của đệ chính là của ta , ai làm khó đệ chính là tự gây thù với Tô Lâm này .

Tú ngó đầu ra nhìn một cái .rồi hắn lại cụm bát với lão Thành thì thầm nhỏ . nhìn rất không hợp lý

Tô lâm giật mình kinh hãi , hắn che tay bụng miệng . Nhìn đủ thứ xung quanh ,mọi thứ đều rất hợp lý . nhưng hắn lại không biết sai ở chỗ nào . tay hắn vơ nhanh lấy balo đựng quần áo định chạy trốn. mẹ nó lại bị lừa rồi . mình cả đời tinh anh , một phút không làm chủ bản thân bị lừa không còn có quần mặc . con em nó nhỡ tên Lê Anh gét hoàng đế thì ta cũng phải theo hắn làm phản sao ?

Lê Anh thấy Tô Lâm cuống cuồng liền kéo tay hắn lại .

-Lâm Huynh tính đi đâu đấy ?

Lưng áo Tô Lâm ướt đẫm , mẹ nó tên này thật nham hiểm . điệu cười của hắn rất thật thà hắn đã lừa ta , con me Tú đồ khốn khiếp giám bán đứng ta .

-Hiền đệ . Vi huynh đột nhiên nhớ ra nhà có việc gấp , hiền đệ ở lại bảo trọng sức khỏe . vi huynh nhớ mẹ thương cha , trên còn mẹ già tám mươi tuổi dưới còn con nhỏ . huynh chỉ ao ước sao sớm tối mong mỏi về quê .

Tô Lâm vỗ vai Lê Anh chuẩn bị vọt lẹ . Hắn bước nhanh về phía công thôn . đi chưa được hai bước . đã thấy Lê Anh gọi lại .

-Vi huynh không phải ngưỡi dễ nhuốt lời chứ ? làm người không thể như vậy đâu .

-Phải ! Phải !

Tú gật gù vuốt ve con trâu. Nói bóng gió như với trời như với trăng .

Con mẹ nó bị bán rồi , bị lừa rồi . Tô lâm giận dữ ném tay nải xuống đất . con người bị lợi dụng , là chắc chắn ngươi là người có giá trị . nhưng bị người khac lợi dụng thì không thích tý gì . cổ hắn nổi gân xanh nên .

-Lão đệ việc gì khó cứ nói ? cần gì phải tính kế với vi huynh .

-Ấy vi huynh đừng nói thế , không phải ta tính kế với vi huỳnh mà là người khác .

Lê Anh đánh mắt sang Tú , Tú đang ngẩng mặt nên trời huýt sao .

Khá khá lắm . huynh đệ tốt thật tốt . mặt Tô Lâm đen lại , bạn không thoát được đâu con trai ạ .

-Hiền đệ có viêc gì cứ nói ?

To Lâm cười gằn .

-Vi huynh có thể chế tạo ra sắt .

Lê Anh mỉm cười hỏi , điệu cười nhẹ nhàng của hắn chỉ như gió mùa xuân . nhưng trong lòng Tô Lâm vô cùng cảnh giác .

-Có ! Điều ấy chỉ đơn giản như đánh rắm thôi .

Hắn giận dữ ,ngẩng mặt lên trời kiêu ngạo nói .

Mắt Lê Anh sáng rực , mấy lão binh cũng sáng rực .Có thể tạo được săt . Luyện sắt rồi sợ gì quân Minh nữa ? tương lai là đây .

-Vậy sao vi huynh không hiến trí tuệ của mình cho đất nước ?

Giọng Lê Anh vô cùng nhiệt huyết vừa vui mừng vừa tiếc hận

- Tý chị nhà ngươi , có ai hỏi ta . ta cần phải nói sao ? phiền phức . sắt thép không phải vấn đề quan trọng . quan trọng nhất là con người , trẻ tuổi đã tâm địa đa đoan tính kế hại người . hmmm . thiên lý ở đâu ?

Hắn tức giận dậm chân nói .

Mấy lão già vuốt râu khen phải , người trẻ tuổi giờ tính cách thật không giống chúng ta . việc gì đều phải có lợi ích mới làm .

Không lừa ngươi thì lừa ai , không lừa ngươi thì ai nói ra cách làm sắt làm muối ngươi như này lừa thêm vài trăm lần cũng xứng đáng .

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.