Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Mẹ nàng mở chế độ tra hỏi ba câu liên tiếp!

Lãnh Thanh Tuyết vẫn bình tĩnh đáp:

"Hắn tên Lâm Vũ."

"Vóc dáng rất không tệ."

"Gia cảnh thì không rõ."

Thật ra nàng cũng từng nghe qua tên Lâm Vũ, nhưng lại không biết rõ về gia cảnh của hắn.

Mà nàng cũng chẳng buồn quan tâm chuyện đó.

"Tính cách rất thú vị, con rất thích."

Vừa nói, Lãnh Thanh Tuyết vừa nhớ lại ngày hôm đó khi mình bắt Lâm Vũ làm bạn trai, còn nhờ Chủ nhiệm hệ thống "bắt giữ" hắn.

Chu Phương nghe xong, bắt đầu trầm tư.

Vóc dáng không tệ sao?

Nếu ngay cả Tuyết Tuyết cũng khen vóc dáng người này, vậy chứng tỏ hắn nhất định rất đẹp trai!

Bởi vì nàng biết rõ con gái mình có tiêu chuẩn thẩm mỹ cực cao.

Còn về gia cảnh, nàng cũng không quá bận tâm, chỉ tiện miệng hỏi thôi.

Dù sao gia cảnh tốt thì càng tốt, còn nếu không cũng chẳng sao, nhà họ Lãnh đủ sức nuôi thêm một người.

Lúc này, Chu Phương đã tin hơn phân nửa.

Bởi vì cách nói chuyện của con gái rất rành mạch, không giống đang bịa chuyện.

Nếu như nàng thực sự dám lừa gạt, Chu Phương cũng không ngại cho Tuyết Tuyết "nghỉ học một thời gian" để về nhà… nhận một trận giáo huấn nhớ đời!

Cha nàng có thể không ra tay, nhưng nàng thì khác!

Nhưng nếu đúng như lời Tuyết Tuyết nói, thì Lâm Vũ đứa nhỏ này chắc chắn không tệ.

"Tốt lắm, Tuyết Tuyết."

"Đã tìm được đối tượng thì khi nào có thời gian, nhớ dẫn về nhà cho mẹ xem một chút."

"Nghe chưa?"

Nhà bọn họ ở ngay Thượng Hải, thậm chí cách trường đại học chỉ vài chục cây số.

Vậy nên mang một người về nhà cũng chẳng có gì khó khăn.

"Được rồi, mẹ (。∀。) "

"Con biết rồi."

Lãnh Thanh Tuyết ngoan ngoãn đáp.

Chuyện đồng ý thì đồng ý… nhưng mà…

Nàng hình như vẫn chưa chính thức "xử lý" xong Lâm Vũ…

"Ừm, vậy mẹ không quấy rầy con nữa."

"Bye bye, Tuyết Tuyết."

"Bye bye, mẹ."

Hai mẹ con dập máy.

Hôm sau

Bảy giờ sáng.

Lâm Vũ mở mắt, ánh nhìn vẫn còn mơ màng ngái ngủ.

Ừm… hôm nay lại là một ngày bị đẹp trai đánh thức.

Nhờ kiên trì thực hiện nhiệm vụ chạy bộ sáng sớm suốt một tháng qua, đồng hồ sinh học của hắn cũng dần đi vào quy củ.

Mỗi ngày đúng bảy giờ thức dậy, bất kể có phải đi học hay là cuối tuần.

Trong lòng hắn thầm niệm:

"Hệ thống, lấy ra thể chất tăng cường bao con nhộng, khí chất tăng cường bao con nhộng!"

Lùi ra! Lùi hết ra!

Hắn sắp bật hack…

À không, cắn thuốc!

Thể chất tăng cường và khí chất tăng cường, nhất định phải "ăn" mỗi ngày!

Thực ra khí chất thì không quan trọng lắm.

Dù sao hắn đã rất đẹp trai, nếu còn đẹp trai hơn nữa thì mỗi sáng tỉnh dậy hắn lại bị chính mình đẹp trai đến choáng váng mất.

Nhưng mà thể chất tăng cường thì phải ăn!

Ba chữ "hư thể chất" này đã trở thành bóng ma trong lòng hắn!

Tất cả là do tên nguyên chủ kia để lại cái cục diện rối ren này!

Hắn dễ dàng lắm sao hả!?

Một tia sáng lóe lên, trong tay Lâm Vũ lập tức xuất hiện hai viên con nhộng – một viên thể chất, một viên khí chất.

Làm anh em! Ollie!

Nửa tiếng sau.

Lâm Vũ cảm nhận bụng mình bắt đầu nóng lên, cơ bụng tám múi dần hiện rõ, đường nét sắc bén.

Cơ bắp trên cánh tay săn chắc, mạnh mẽ hơn trước.

Hắn cảm thấy cả người tràn đầy sức mạnh!

Nếu Lãnh Thanh Tuyết có mặt ở đây…

Hắn nhất định sẽ không còn sợ nàng nữa!

Không nói hai lời liền bắt nàng lại, sau đó hung hăng dạy dỗ một trận!

Để nàng biết rõ ai mới là lão đại!

ᕙ(`▿´)ᕗ

Trong đầu Lâm Vũ không ngừng tưởng tượng cảnh chính mình bắt lấy Lãnh Thanh Tuyết.

Sau đó, nàng không còn chút sức phản kháng nào, giương nanh múa vuốt như một tiểu ác ma.

Chỉ nghĩ đến đây thôi mà trong lòng hắn đã cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Hắn nhanh chóng mặc quần áo, rửa mặt sạch sẽ rồi đi thẳng đến nhà ăn gần nhất.

Trong khu đại học có bốn, năm nhà ăn, nhưng Lâm Vũ hiển nhiên chọn cái gần ký túc xá nhất.

Ai mà thích đi xa làm gì cho mệt chứ?

Vào nhà ăn, hắn gọi một phần bánh bao hấp, một quả trứng gà, một bát cháo và thêm hai cái bánh quẩy.

Từ sau khi thể chất được cường hóa, lượng cơm ăn của hắn cũng tăng lên đáng kể.

Bình thường ăn nhiều như vậy chắc chắn là không hết.

Nhưng bây giờ, chừng này e rằng còn chưa đủ no.

Đang lúc quẹt thẻ lấy cơm, bỗng nhiên một bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn như ngọc vỗ nhẹ lên bả vai hắn.

Ngay sau đó, hai bàn tay mềm mại che kín mắt hắn.

"Hắc ~"

"Đoán xem ta là ai nào ~"

"੭ ᐕ)੭*⁾⁾"

Người xung quanh nhìn cảnh này, trong lòng tràn đầy ghen tị.

Ngọa tào!

Mới sáng sớm đã phải ăn cẩu lương sao?!

Hơn nữa lại còn ngay giữa nhà ăn! Địa điểm cũng thật chuẩn xác!

Giọng nói ngọt ngào đầy quyến rũ vang lên bên tai, khiến Lâm Vũ cảm thấy cả người tê dại.

Hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ đôi bàn tay đang che mắt mình.

Cái giọng nói này mà còn phải đoán sao?

Nếu không phải nữ thần bốc lửa kia thì còn có thể là ai?

Bạn đang đọc Thổ Lộ Giáo Hoa Bị Từ Chối, Ta Bị Bạn Thân Giáo Hoa Cầu Hôn (Bản Dịch) của Thu Thủy Trường Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12477719
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.