Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 718 chữ

Thiên Phong tỉnh dậy trong mơ màng, không lẽ mình tới âm tào địa phủ?!! Một lát sau đầu óc của hắn mới thanh tỉnh lại,

đập vào mắt hắn là một hang động mờ tối, hắn đánh giá xung quanh, cách hắn không xa có khoảng 25 đến 30 người cả nam lẫn nữ.

Hắn cúi xuống nhìn thân thể gầy yếu của mình mà cảm thán, lão thiên gia, cũng quá trêu người đi! Người khác xuyên không thì Bufet cho bàn tay vàng, nếu không thì cũng xuyên qua thế giới tu tiên, điệu thấp ăn hành mà trường sinh cũng được đi, còn hắn thì sao như chó nhà có tang vậy, người với người đúng là tức chết ta! Mà thôi còn sống là tốt rồi.

Đám người xung quanh thấy hắn tỉnh lại thì xúm lại, một nam tử tuổi trung niên bước tới trước mặt hắn nói,Phong ngươi không sao chứ?“

Từ trong trí nhớ của chủ nhân thân thể này, hắn biết người trung niên này là Hoang dũng sĩ thợ săn của bộ lạc Hắc Hùng,

đêm qua bộ lạc hắn bị đàn sói tấn công, rất nhiều người ngã xuống dưới nanh vuốt của bầy sói,

mọi người cũng đành bất lực mà tháo chạy, Thiên Phong nghĩ thầm :”Chắc chủ nhân cũ của cái thân thể yếu ớt này chạy thục mạng đến nỗi kiệt sức mà chết đi”

Lúc này Hoang nói với mọi người, hắn sẽ quay về bộ lạc để xem còn ai sống sót không. Đám người không ai nói gì. Xem Hoang như là người cầm đầu, nhưng Thiên Phong thấy từ trong ánh mắt của họ là sợ hãi và lo lắng trước sự hung ác của bầy sói.

Sau gần nửa ngày Hoang dẫn đoàn người về tới bộ lạc, đập vào mắt họ là cảnh vật hoang tàn, trong không khí nồng nặc mùi máu tanh, những khúc tay, khúc chân của con người vương vãi khắp nơi, Thiên Phong chưa bao giờ thấy cảnh gió tanh mưa máu thế này bao giờ, một cảm giác muốn nôn mửa xông lên cổ họng, thật sự quá làm người ta cảm thấy hoảng sợ, không khí như đọng lại sự bi thương nồng đậm.

Hoang thở hắt ra một hơi, dẫn mọi người thu gom những thi thể rải rác này để đem đi mai táng, tránh cho mùi máu sẽ dẫn đến những hung thú khác, sau đó tìm một ít rau củ chuẩn bị cho bữa ăn và chờ tộc nhân khác trở về.

Tranh thủ thời gian, Thiên Phong đã quan sát địa hình xung quanh bộ lạc. Hắn phải thét lên một câu đậu xanh rau muống!!! Bộ lạc tiếp giáp quá gần với khu rừng, không bị hung thú tấn công mới lạ, không được phải nghĩ cách để bộ lạc tìm một chỗ khác để định cư.

Ánh mắt hắn sáng lên, bên trong Hoang cùng với những người khác đang bỏ những củ gì đó vào nồi đá để nấu,

Thiên Phong đi tới không nói một lời nào, sau đó hắn giơ hai tay lên trời, mắt trợn tròn lên, rồi thét dài sau đó vừa nhảy vừa hú lên như kiểu lên đồng rồi quỳ xuống vái lạy,

những người xung quanh dùng ánh mắt kinh ngạc khó hiểu nhìn hắn, hắn xem như không thấy, một lúc thấy có vẻ đủ rồi thì dừng lại quay sang Hoang và nói nơi này bị thần linh trừng phạt,

nếu ở lại sẽ chết. Những tộc nhân xung quanh nghe thấy hai chữ thần linh thì cũng bắt đầu hoảng sợ cũng quỳ xuống bái lạy, Hoang nghe Thiên Phong nói vậy cũng hoảng sợ theo, quay lạy hỏi hắn:

Vậy bộ lạc chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Lúc này Thiên Phong mừng thầm trong lòng, những thổ dân này thật dễ lừa gạt, hắn nhìn Hoang và nói rằng thần linh đã chỉ dẫn cho hắn, dẫn dắt tộc nhân đến nơi ở mới, nếu mọi người nghe theo hắn thì sẽ được thần linh bảo hộ, ngày mai chúng ta sẽ di chuyển, còn trong thời gian này hãy chờ xem còn ai trở về bộ lạc không.

Bạn đang đọc Thời Đại Nguyên Thủy sáng tác bởi Nakasaklb459
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nakasaklb459
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 345

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.