Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp đồng hương

Tiểu thuyết gốc · 1181 chữ

...

Sau khi đánh tan quân Linh , để bọn chúng phải tháo chạy về Đại Loạn Thành thì quân phản loạn của Thiên Thư mở hội ăn mừng, toàn quân hô hào với chiến tích to lớn vang vọng khắp rừng

Tối hôm đó

Cả doanh quân ngồi uống ượu ăn mừng.Nhưng còn nhân vật chủ chốt cho sự chiến thắng là Thiên Thư thì đang trong... giường , sở dĩ việc hắn không ăn mừng là vì trong lúc đi lui quân vào rừng thì đi qua 1 cái cây, mà cái cây đó thì thằng cha nào đâm kiếm xuyên qua mà đánh xong không thèm rút về nên hắn cưỡi ngựa đi qua và ...

Xoẹt!!! “Aaaa!” hắn bị dính 1 đường rạch sắc nhọn từ kiếm, tuy không sâu, nhưng vào đúng mạch máu nên mất máu khá nhiều và được chuyển gấp đến quân y

Ở quân y thì hắn gặp đồng hương là một cô gái.Khi lúc bị thương và đưa đến đây , người quân y trực tiếp cầm máu cho hắn và khi hắn mở mắt nhìn vào người quân y đó thì hiện ra 1 thanh màu xanh lục là thanh máu, hắn suy ra rằng cô là 1 người từ Trái Đất bị triệu hồi đến đây giống hắn nhưng không biết nên bắt chuyện với cô kiểu gì

Nằm trên dường chán quá ,hắn nhảy xuống đi ra ngoài lều quân y hướng về phía trại chỉ huy thì những tiếng hô hào ăn mừng, còn hướng về trong rừng thì nghe thấy 1 điệu nhạc phát ra gần đó.Hắn quyết định đi vào rừng nghe nhạc

Càng đi đến gần phía rừng thì điệu nhạc quen thuộc vang lên

Thiên Thư:”Giai điệu nhạc này chắc chắn là dùng đàn tranh,mà đây hình như là bài Faded của Alan Walker phiên bản đàn tranh rồi” hắn tìm xem ai là người chơi nhạc

Sau 1 lúc thì nhìn thấy 1 cô gái đang ngồi gần hồ nước nhỏ, ánh trăng chiếu xuống mặt hồ là sáng lên một vùng , đặc biệt là hình ảnh của người con gái.Với Thiên Thư thì cô gái này chính là người quân y băng bó cho hắn

Thiên Thư đi để hỏi:”không biết cô nương từ nơi nào đến đây mà đánh ra điệu nhạc hay vậy?”

Cô gái:”Là đồng hương với anh thôi”

Thiên Thư ngạc nhiên:”Sao cô biết?”

Cô gái:”Mỗi người xuyên qua đều có hệ thống game mà , cái này cho biết chỉ số , để hành trang , kỹ năng và còn hiện ra thanh máu khi ta nhìn lâu vào người chơi”

Thiên Thư nghe vậy mới hiểu là ai ai xuyên không qua thế giới này đều có hệ thống nhưng không biết có nhiệm vụ ẩn của Thần hay không

Cô gái hỏi :”Mọi người chức cao của quân đội gọi cậu là Thiên Thư, thì chắc đây là tên ở thế giới mới đúng không?”

Thiên Thư gật đầu :”Ừ,ở thế giới mới ,tôi sẽ trở thành 1 con người mới...”

Cô gái:”Tôi thì không muốn đổi tên nhưng vẫn giữ cái tên Nguyễn Bảo Anh, chỉ khi cái tên này còn thì hy vọng về nhà mới được thắp sáng”

Thiên Thư :”tôi cũng muốn về nhà lắm chứ” hắn phải hoàn thành nhiệm vụ của Lam Long Thần Vương thì mới về nhà được

Bảo Anh:”Thế cậu xuất phát từ đâu? ý tôi là nơi được triệu hồi ý”

Thiên Thư:”nơi tôi được triệu hồi là ở Vũ Nghiệp,còn cậu thì sao?”

Bảo Anh:”Vũ Nghiệp giờ người ta gọi là Linh Đô, cậu giống tôi ghê, tôi cũng xuất phát từ Linh Đô là chọn lớp nhân vật Nghệ Sĩ vì không muốn tham gia vào chiến trường nhưng mà vấn đề về nội bộ tranh chấp diễn ra rất nhiều, đặc biết là 1 tên người chơi giống chúng ta lại tham gia vào nội bộ bóc lột người dân và hắn được đưa lên làm tướng trừ khử tất cả những người đối lập quan điểm đặc biệt là người chơi”

Thiên Thư giờ hiểu rõ vấn đề lúc trước không có người chơi thì nội bộ lục đục,chính quyền mục nát .Hiện tại là thêm người chơi, tưởng rằng Linh quốc sẽ khôi phục lại như dưới thời Linh Tôn nhưng ai ngờ nó còn mục nát thêm

Hắn hỏi :”nếu cậu là người của Linh quốc thì tại sao lại tham gia vào quân phản loạn này?”

Bảo Anh:”Thực là là khi đi vào rừng cổ ngữ thì tôi bị rắn độc cắn và người trong doanh quân đưa tôi đến Y sư Hoa Trúc và ông ấy đã cứu tôi, nên tôi đã quyết định trả ơn bằng cách học 1 chút y học rồi tham gia vào quân y hỗ trợ cho quân đội.Thế còn cậu thì sao?”

Thiên Thư kể lại cho cô về từ lúc đến thế giới này cho đến giờ hắn trả qua những gì nhưng không thể kể sứ mệnh thống nhất và mọi vấn đề về Thần Vương

Cả 2 người nói chuyện 1 lúc nữa và Thiên Thư mượn Đàn tranh của cô,đã khoảng hơn tuần rồi hắn không có động vào đàn tranh từ lúc Thiên Sách mất

Bảo Anh nghĩ hắn là thuộc lớp nhân vật về chiến đấu như Chiến Binh chẳng hạn nhưng khi hắn tấu lên 1 điệu nhạc thì cô phải thốt lên:”làm sao cậu có thể? Tôi tưởng cậu là 1 chiến binh nên không biết chơi đàn”

Thiên Thư:”tôi có tập qua mà nhưng mà trình độ vẫn còn kém lắm” hắn thi thoảng ngồi đánh đàn tranh tý chứ không hẳn là ngày nào cũng đánh

Hắn hỏi:”Mà làm sao mà cậu có thể đánh ra bài Faded vậy?”

Bảo Anh:”Thực ra thì lớp nhân vật Nghệ Sĩ thì tốc độ thành thạo âm cụ là rất nhanh hơn nữa nó không bị giới hạn ở 50/100 ,chỉ cần thành thạo đến 80% là có thể tấu ra những điệu nhạc theo ý mình”

Có quá nhiều thứ mà Thiên Thư cũng không rõ nhưng về sau càng tìm nhiều người chơi thì sẽ giải đáp nhiều vấn đề hơn

...

Ngồi với nhau 1 lúc thì Đinh Đông đến tìm

Thiên Thư:”Đinh thúc! Có việc gì à?”

Đinh Đông:”Ta thấy Đại Tướng và vị cô nương Bảo Anh này khá là ...”

Bảo Anh chặn lại câu nói của Đinh Đông :”Đinh tướng quân!”

Đinh Đông:”Haha , ta đùa thôi.Đại tướng đến doanh trại chỉ huy, chúng ta có việc gấp”

Khi mà Thiên Thư đi thì Bảo Anh nhớ lại Đinh Đông gọi Thiên Thư là Đại Tướng Quân, cô cũng khó hiểu và đến doanh trại chỉ huy thì Trương Lương miễn chức và đưa Thiên Thư là Đại Tướng Quân

Đinh Đông và Trương Lương quyết định kể lại cho quân lính về bao chiến công của Thiên Thư và phong hắn làm Đại Tướng Quân chỉ huy

...

Bạn đang đọc Thời Thế Hiệu Triệu Anh Hùng sáng tác bởi ArthasMerlin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ArthasMerlin
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.