Sáng hôm sau. Có lẽ cả gia đình của Thiên Thư vì đêm qua lo cho hắn về sau chiến trường ra sao nên họ không hề ngủ được, Thiên Thư đêm qua phải ngủ vì đêm hôm chiến trận , hắn đã không ngủ đủ giấc rồi
Gia nô đến nói với Thiên Quân rằng:”Quốc vương triệu Thiên Thư vào triều”, Thiên Quân nói với Thiên Thư rồi để hắn đi vào cung điện
Quốc Vương:”Thiên Thư! Nhận chức thành chủ của Nam Linh Thành, và tướng quân phòng thủ tuyến đầu của quốc gia trong chiến dịch Nam phòng. Có ai phản đối không”
Tất cả các quan lại im lặng vì giờ lên tiếng phản bác là bị túm cổ đến Nam Linh Thành luôn không khác gì tự sát cả
Quốc vương thấy tất cả không nói gì thì chốt Thiên Thư làm tướng quân của Nam Linh Thành:”Bãi triều!”
Cuộc họp triều đình kết thúc và Quốc Vương gặp riêng Thiên Thư.
Quốc vướng hỏi hắn:”giờ ngươi muốn ta thưởng gì trước khi đến nhiệm vụ khó nhất thế gian đó”
Thiên Thư không ngại ngần mà chỉ vào địa đồ:”Thần muốn được quyền khai phá khu vực Tây Chương...”
Quốc vương tưởng hắn muốn gì to tát nhưng ai ngờ hắn chỉ muốn khu vực Tây Chương trăm năm bỏ quên bởi các vị vua đời trước:”Chỉ thế thôi á... vùng Tây Chương cũng chẳng có gì lớn cả”
Thiên Thư:”Thần muốn khu vực Tây Chương này để điều quân binh cắm doanh trại tạm thời, cùng với khai thác mọi tiềm năng của khu vực khi mà điều xấu nhất có thể xảy đến , Nam Linh Thành thất thủ... triển khai binh lực ở khu vực này khi mà Nam Linh Thành rơi vào tay kẻ địch thì quân lực sẽ tấn công du kích nhằm khiến binh lực của quân Nam Sơn Man Quốc bị bào mòn quân số , chúng sẽ không thể có đủ binh lực để tấn công Thiên Thủy Thành. Nhưng đây chỉ là trên lý thuyết còn về thực tế thì thần nắm được 5 phần trên 10 phần”
Quốc Vương:”Đây là một canh bạc lớn đối với quốc gia chúng ta,đẻ ngươi làm tiên phong thì ta cũng tự biết về vấn đề xấu nhất mà quốc gia hứng chịu. Nhưng ta tin vào ngưoi sẽ làm nên điều kỳ diệu cho chính quê hương ,đất nước”
...
Thiên Thư nhận quân hàm tướng quân Nam Linh Thành rồi trở về nhà, quỳ bái tổ tiên, vì giờ đã là tướng quân nên hắn phải trở lại chiến tuyến nhanh chóng. Thiên Tôn đưa cho hắn một cây trọng kích nhẹ vừa với khả năng của hắn
Cả gia đình chào tạm biệt người con sẽ ra chiến trường tàn khốc , và chỉ huy bảo vệ quốc gia
Thiên Thư trước khi đi ,hắn nói với cha và gia gia rằng hắn muốn giải trừ hôn ước với Ngụy Linh, tạm biệt gia đình đi đến Ngụy gia
Ngụy gia chủ cũng là quan trong triều đình, biết được những chiến tích của Thiên Thư và biết được trong ngày hôm nay hắn sẽ đến Nam Linh Thành và trở thành một vị tướng lĩnh vệ quốc. Ông không biết hắn đến nơi đây làm gì, nhưng Ngụy Linh liên tục châm biếm mỉa mai hắn
Thiên Thư đi đến trước mặt Ngụy gia chủ cùng với Ngụy lão gia, hôn sự do 2 lão gia của 2 nhà sắp đặt nên Thiên Thư nói với cả 2 ngưòi trước mặt Ngụy Linh rằng hắn muốn giải trừ hôn ước
Phải biết rằng đây là tin vui với Ngụy Linh khi ngày trước cô cùng với cha liên tục đến Thiên gia để từ hôn nhưng bất thành và giờ Thiên Thư đến tận nhà từ hôn, điều này khiến cho cô vui sướng không thôi
Ngụy gia chủ:”Hôn ước hai nhà bây giờ sẽ không còn nhưng ta chúc cậu chiến thắng trở về”
Ngụy lão gia rót một chén rượu đưa hắn:”hôn ước là do ta và lão đầu nhà ngươi làm ra , ta coi ngươi như là cháu của mình vậy, bây giờ ngươi ra chiến tuyến ,ta không biết phải làm gì , chén rượu này chúc cho ngươi thượng lộ bình an”
Thiên Thư uống hết chén rượu chắp tay:”Đa tạ! Ngụy lão gia, Ngụy gia chủ cùng với Ngụy Linh tiểu thư. Ta xin cáo từ”
Hắn đi ra khỏi cổng Ngụy gia. Ngụy gia chủ:”một tuần không gặp hắn thay đổi quá nhiều,từ 1 thằng phá gia chi tử hóa người hùng , và bây giờ là tướng quân thống lĩnh 1 tòa thành. Nếu như nó thành công thì con sẽ tiếc nuối đấy!”
Ngụy Linh:”Ai mà thèm ở với gã khốn đó chứ, thôi con đi chơi đây, không phải gắn cái mác hôn phu với gã khốn đó rồi”
Ngụy lão gia:”16 tuổi nhà người ta làm tướng lĩnh còn con cháu nhà mình thì...”
Thiên Thư lên xe ngựa lặng lẽ, hắn ngước nhìn lại xung quanh, mọi người không quan tâm đến hắn, thậm trí hắn đi khỏi nơi đây là một niềm vui, không kèn ,không trống , chỉ có những lời chào của người thân .Thiên Thư thở dài , hắn không cần lời chào nào cả mà giờ hắn phải đến chiến trường , đến nơi được giao nhiệm vụ khó khăn nhất thế gian. Chèo lên xe ngựa , bắt đầu khởi hành
Không một ai có thế biết được tương lai của Thiên Thư sẽ đi về đâu sau ngày hôm nay, chết trên chiến trường hay đem lại vinh quang bằng cách hi sinh cầm chân kẻ địch, hoặc có thể viết lên một trang sử huyền thoại bằng một chiến thắng vang rội. Cuối cùng tất cả sẽ dựa vào con đường mà Thiên Thư muốn đi
Một trang sử về Anh Linh Tiểu Quốc được viết lên ngay sau ngày Thiên Thư trở thành tướng lĩnh quân lực Nam Linh Thành
Đăng bởi | ArthasMerlin |
Thời gian | |
Lượt đọc | 23 |