Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy một địch ba

Phiên bản Dịch · 1497 chữ

Uy lực một cước của tứ cấp võ giả phi thường cường đại.

Sở Liệt tại chỗ phun ra một ngụm máu tươi, xương ngực bị đạp vỡ ra, khắp người đau đớn kịch liệt hiến cho hắn kích động hai mắt phiếm hồng.

Liệt ca!

Liệt ca!

Hai người Sở Gia thôn vội vàng nâng dậy Sở Liệt.

- Khụ khụ, hai vị huynh đệ, đều tại ta vô dụng, lần này chúng ta chỉ sợ là không về được Sở Gia thôn...

Sở Liệt lại ho ra hai cục máu áy náy nói.

- Liệt ca đừng nói nữa, hôm nay chính là chết, chúng ta cũng sẽ không cúi đầu!

- Đúng, cho dù chết, lão tử cũng muốn cắn Triệu gia Bảo hỗn đản một miếng thịt!

Ba người thấy chết không sờn bộ dạng kiên cường tựa hồ sẵn sàng liều chết với địch nhân.

- Mẹ, người Sở Gia thôn đều là một bộ đức hạnh.

- Triệu Nghiễm Triệu Nhị, tiến lên giết chết bọn chúng, lão tử hôm nay muốn cho Sở Liệt so với Sở Mãnh càng thảm hại hơn!

Triệu Lam cười lạnh nói.

Bên kia, Sở Thanh Vân cùng Diệp Kỳ chậm rãi đến gần.

- Diệp Kỳ, ngươi đã bao giờ giết người?

Nhìn bọn Sở Liệt cùng Triệu Lam, Sở Thanh Vân sắc mặt lạnh lẽo lên tiếng.

Hắn có Tam Tinh Đằng Võ Hồn là đến từ Sở Mãnh, trong lòng Sở Thanh Vân, vốn vẫn luôn hổ thẹn trong lòng.

Mà hiện tại, vậy mà để cho hắn gặp hung thủ hại chết Sở Mãnh

Lại thêm sự tình Sở Tiểu Thúy, Sở Thanh Vân sớm đối Triệu gia Bảo, có thể nói là chán ghét tới cực điểm.

- Giết người?

Diệp Kỳ sững sờ, chợt lắc đầu.

Nàng không hiểu vì sao Sở Thanh Vân muốn hỏi như vậy.

- Ta cũng chưa từng giết người, bất quá đợi lát nữa, ta muốn đi giết ba người kia, ngươi giúp ta áp trận.

Sở Thanh Vân giọng nói tràn ngập lãnh ý.

Lúc này, Triệu Nghiễm đã bước đến trước mặt đám người Sở Liệt.

Ngoại trừ Sở Liệt đang bị trọng thương thì còn lại hai người, một nhất cấp võ giả, một nhị cấp võ giả, căn bản hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.

- Sở Gia thôn đồ đê tiện, đi chết đi!

Ngay thời điểm hắn muốn ra tay, từ dưới đất bỗng nhiên vọt lên một cây mặc lục sắc dây.

Dây xoay tròn một vòng, đem Triệu Nghiễm vững vàng trói buộc, sau đó đem hắn kéo hướng Sở Thanh Vân bên kia.

Đề thăng tới tam cấp võ giả, Tam Tinh Đằng cực hạn chiều dài, từ năm thước trở thành biến lớn đến tận mười thước dài gấp đôi.

Triệu Lam ba người quá mức kiêu ngạo, cũng không có chú ý tới Tam Tinh Đằng đã sát mặt đất nhanh chóng chạy về bên Triệu Nghiễm.

- Hỗn đản, thứ quỷ gì.

- Phá cho ta!

Triệu Nghiễm toàn thân nguyên lực bắt đầu khởi động, tam cấp võ giả lực lượng bạo phát, nỗ lực tránh thoát xé rách dây.

Thế nhưng, Tam Tinh Đằng của Sở Thanh Vân có bị động hồn kỹ cứng cỏi.

Đều là tam cấp võ giả, Triệu Nghiễm hắn căn bản không tránh thoát, ngược lại bị quấn càng chặt, rất nhanh khí lực dần cạn kiệt dễ dàng thấy rõ.

- Tam Tinh Đằng?

- Sở Mãnh!?

Triệu Lam cùng Sở Liệt trong lòng cả kinh.

Sở Thanh Vân dùng Tam Tinh Đằng, cùng Sở Mãnh cơ hồ giống nhau như đúc.

Thế nhưng nhìn kỹ, bọn họ cũng đều lắc đầu.

Tuy là Sở Thanh Vân đeo mặt nạ, thế nhưng hắn và Sở Mãnh thân hình khác biệt quá rõ ràng, căn bản không phải một người.

- Bằng hữu, chúng ta là Triệu gia Bảo người, ngươi muốn làm gì, khuyên ngươi vẫn nên chớ xen vào việc của người khác.

Triệu Lam ánh mắt hung ác nham hiểm nói.

Sở Thanh Vân ngay trước mặt bắt thủ hạ để cho hắn cảm giác thật mất mặt.

- Ta muốn làm gì? Ta chính là muốn giết người!!!

Sở Thanh Vân trong mắt sát ý lóe lên, một cây dây lướt ầm ầm ra, trong nháy mắt xẹt trên cổ Triệu Nghiễm.

Dây đột nhiên dùng sức.

Răng rắc.

Một tiếng vang nhỏ, Triệu Nghiễm liền cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có, trong nháy mắt bị giết chết.

- Hỗn đản, ngươi tự tìm cái chết!

- Dám giết chúng ta Triệu gia Bảo người, ngươi đáng chết!

Triệu Lam cùng Triệu Nhị, đều là kinh sợ vạn phần.

Tại nơi đây, Triệu gia Bảo là một trong những thế lực cường đại, thậm chí bọn họ tên Triệu gia thôn đổi danh thành Triệu gia Bảo.

Vô luận là nguyên thạch khoáng mạch, cho tới bây giờ đều là Triệu gia Bảo võ giả khi dễ người ta, chưa có lúc nào bị thua thiệt.

Chính vì vậy khi nhìn thuộc hạ mình bị giết Triệu Lam Triệu Nhị trong nháy mắt nổi giận, hai người rút đại đao bên hông đánh về phía Sở Thanh Vân.

- Thử Thứ!

- Hủ Nhục Niêm Dịch!

Võ Hồn Triệu Lam và Triệu Nhị là chuột đồng và ác tâm con sên.

Một đạo hắc quang cùng một đoàn màu xanh nhạt ác tâm dịch nhờn, phân biệt theo hai cái phương hướng, bắn về phía Sở Thanh Vân.

Mà bản thân bọn hắn cầm đại đao tới gần Sở Thanh Vân, tìm kiếm sơ hở.

Dùng hồn kỹ đánh Loạn Địch người địa thế, nhân cơ hội tập kích, đây chính chiến thuật hai người Triệu Lam Triệu Nhị.

Bằng vào ăn ý phối hợp, tại nguyên thạch khoáng mạch bọn họ cũng là đánh bại không ít người.

- Tam Tinh Đằng!

- Thu Phong Lạc Diệp!

Sở Thanh Vân đồng thời dùng ra hai chiêu.

Tam Tinh Đằng Võ Hồn kích hoạt, một sợi dây leo trong nháy mắt sinh trưởng đến dài năm thước, trường tiên một dạng, hung hăng bổ về phía hào quang màu đen Thử Thứ.

Ánh sáng màu đen trong nháy mắt bị đánh tán, thế nhưng cái dây cũng là gảy mất hơn phân nửa, mềm cộc cộc rũ đến trên mặt đất.

Tứ cấp võ giả hồn kỹ, mặc dù là cứng cỏi hồn kỹ, dây cũng khó có thể ngăn trở.

Cùng lúc đó, Sở Thanh Vân một kiếm chém ngang, thê lương kiếm quang trong nháy mắt đem nước mũi vậy dịch nhờn xé nát.

- Chính là hiện tại!

- Tiểu tử, đi chết đi!

Triệu Lam hai người bắt Sở Thanh Vân đã có vẻ mệt mỏi sau khi thi triển chiêu thức, mạnh mẽ đánh về hướng Sở Thanh Vân.

Hai thanh đại đao lấp lánh lành lạnh đao mang, dùng sức chém hướng Sở Thanh Vân.

- Không xong, người đeo mặt nạ kia muốn bại.

- Triệu gia Bảo người quá đê tiện, lấy nhiều khi ít.

Đám người Sở Liệt trong lòng căng thẳng.

Bất quá trong mắt Sở Thanh Vân lúc này tràn ngập đùa cợt tiếu ý.

- Chết? Chết là các ngươi đi. Lên!

Sở Thanh Vân quát lạnh một tiếng, Triệu Lam hai người, bỗng nhiên cổ chân bị ghìm chặc ném tới giữa không trung.

Nguyên lai, lúc hai người Triệu Lam Triệu Nhị đánh tới, Sở Thanh Vân liền khống chế hai cái dây lặng yên không một tiếng động ẩn núp bên cạnh.

khi cả hai muốn động tay, lòng cảnh giác giảm mạnh, Sở Thanh Vân liền đột nhiên bạo phát một lần cuốn lấy hai người.

- Vậy mà đồng thời khống chế ba cái dây!

Lúc này, Sở Liệt đang bị trọng thương trong lòng tràn ngập kinh hãi.

Mặc dù là thức tỉnh Võ Hồn, thế nhưng muốn hoàn mỹ sử dụng Võ Hồn lực lượng, vẫn còn cần rất dài thời gian rất lâu ma hợp rèn luyện.

Thí dụ Sở Mãnh, hắn thức tỉnh Võ Hồn chừng gần năm năm, cũng bất quá là có thể thuần thục khống chế một, hai cái cùng nhau, cũng đã rất mệt mỏi.

Mà gia hỏa này, nhìn qua tuổi tác không lớn, nhưng lúc thi triển kiếm pháp đồng thời khống chế ba cái dây !

Xốc lên hai người, Sở Thanh Vân đem Triệu Lam hung hăng quăng về một bên, còn Triệu Nhị bị hắn kéo hướng mình.

- Đáng ghét, cho ta đoạn, cho ta đoạn a! Hủ Nhục Niêm Dịch, cho ta ăn mòn, ăn mòn rớt nó!

Triệu Nhị dùng sức giãy dụa, liều mạng sử dụng đại đao cùng Võ Hồn lực lượng, nỗ lực chém đứt dây.

Đáng tiếc, cứng cỏi hồn kỹ lại lần nữa phát huy tác dụng đáng sợ.

Tam cấp võ giả năng lực, căn bản lộng liên tiếp cũng khó chém đứt dây.

Bạn đang đọc Thôn Phệ Hồn Đế (Dịch) của Từ Quảng Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiGiaTiềnLẻ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.