Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủy Nguyệt Tông Đại Tiểu Thư

Phiên bản Dịch · 2213 chữ

Bởi vì Mộ Bạch Lam đến, đệ tử ngoại môn không khỏi rối loạn tưng bừng, rất nhiều nam đệ tử giống như là điên cuồng, gương mặt nhao nhao đến đỏ bừng, ánh mắt cơ hồ bốc lên lục quang. Mộ Bạch Lam thế nhưng là nữ thần trong lòng bọn họ a.

Mộ Bạch Lam đi tới bên trong đám người, nhẹ giọng nói: "Ta có thể vì Lý Thiên Trạch làm chứng, bởi vì một chai Vân Vụ đan, liền là lễ vật ta tặng cho hắn."

Triệu Dũng tranh thủ thời gian lộ ra cười lấy lòng, Mộ Bạch Lam là Hỏa Vân Tông chiến bảng đệ bát, lại là tông chủ Tư Đồ Minh đệ tử thân truyền, địa vị muốn xa xa cao hơn hắn một cái ngoại môn quản sự.

"Mộ sư tỷ. Đa tạ." - Lý Thiên Trạch cười nói, nếu như không phải Mộ Bạch Lam làm chứng cho hắn, Triệu Dũng cùng Triệu Tình Tuyết chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

"Ngươi tiến nhập nội môn, liền chính là sư đệ của ta, tự nhiên không thể không minh bạch chịu oan uổng." - Mộ Bạch Lam nhìn về phía Triệu Dũng, nhàn nhạt nói: "Mà còn, sự tình liên quan danh dự của Hỏa Vân Tông, ta cũng tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn không để ý tới."

"Đó là tự nhiên..." - Triệu Dũng khúm núm, phía sau toát mồ hôi lạnh.

Mộ Bạch Lam giơ lên cánh tay trắng nõn, một đạo nguyên lực kỳ dị tràn ngập ra tới, trên không trung kết thành ấn ký hình cung: "Lục Vũ, linh vật mà ngươi mất trộm đều có cái nào?"

"Cố Nguyên đan, Ngưng Thần đan, Tâm Hỏa quả..." - Lục Vũ dựa vào ký ức, nhất nhất đem linh vật bị mất trộm báo ra tới.

"Hô!" - Mộ Bạch Lam cánh tay kéo một cái, ấn ký hình cung đột nhiên hào quang đại tác, lại là hóa thành hai đạo lưu quang, ở giữa không trung giữ lại một hồi rồi sau đó vậy mà bay về phía Triệu Dũng cùng Triệu Tình Tuyết, phân biệt lơ lửng ở trên đỉnh đầu bọn họ.

Đám người tức khắc một mảnh ồ lên, Mộ Bạch Lam thi triển kỳ dị pháp môn là Hỏa Vân Tông bí thuật « Tầm Kim thuật », có thể trong phạm vi nhất định tìm ra hạ và trung phẩm linh vật, mà quang mang chỉ hướng Triệu Dũng cùng Triệu Tình Tuyết, đại biểu cái gì cũng liền không cần nói cũng biết.

"Quả nhiên là hai người các ngươi!" - Mộ Bạch Lam hơi cau mày.

Triệu Tình Tuyết lòng như tro nguội, bịch một tiếng, tê liệt ngã xuống đất, run rẩy nửa ngày nói không ra lời, Mộ Bạch Lam vậy mà nhờ vào Tầm Kim thuật liền phá xuyên nàng và Triệu Dũng âm mưu. Nàng và Triệu Dũng mưu đồ đã lâu, vừa muốn ra tay hãm hại Lý Thiên Trạch, liền tính không cách nào đem Lý Thiên Trạch trục xuất khỏi Hỏa Vân Tông, bọn họ cũng có thể lấy được không ít linh vật, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, nhưng mà hiện tại hết thảy đều xong đời.

"Đều là nàng, đều là Triệu Tình Tuyết! Đều là cái này ngu xuẩn bày ra, ta nhất thời ma quỷ ám ảnh mới đồng ý. Mộ cô nương, ngươi tha cho ta đi, ta về sau cũng không dám nữa..." - Triệu Dũng bịch một tiếng, quỳ xuống, hắn cảm xúc có chút mất khống chế, một bên hướng về phía Mộ Bạch Lam dập đầu, một bên điên cuồng cầu xin tha thứ.

Thấy được một màn này, chân tướng sự việc cũng đã rõ ràng, đám người vây xem nhao nhao nghị luận, Triệu Dũng cùng Triệu Tình Tuyết hãm hại Lý Thiên Trạch, thật đúng là trăm phương ngàn kế a. nếu như không phải có Mộ Bạch Lam hiện thân, Lý Thiên Trạch thật có khả năng bị trục xuất ra Hỏa Vân Tông.

"Triệu Dũng, Triệu Tình Tuyết hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, trộm rất nhiều linh vật, hãm hại nội môn đệ tử Lý Thiên Trạch, phế trừ tất cả tu vi của hai người, vĩnh viễn trục ra Hỏa Vân Tông!"

Mộ Bạch Lam đối với hai người xử phạt tại chỗ. Nàng là nội môn Chấp Pháp Đường Phó Đường Chủ, xử trí một cái ngoại môn quản sự cùng đệ tử dư dả. Rất nhanh, liền có nhân viên Chấp Pháp Đường đuổi đến, phế trừ Triệu Dũng, Triệu Tình Tuyết tu vi, khu trục khỏi địa vực Hỏa Vân Tông.

"Cái này một trận náo nhiệt, như vậy chấm dứt, tất cả mọi người giải tán đi." - Mộ Bạch Lam đối với đám người nói, nhìn về phía Lý Thiên Trạch, mỉm cười nói: "Cùng ta cùng đi nội môn đi, ta mang ngươi chọn cái tiểu viện có hoàn cảnh tốt."

"Tốt. Mộ sư tỷ, ta tiến vào thu thập một chút." - Lý Thiên Trạch đi vào phòng, cầm một chút quần áo, đi theo Mộ Bạch Lam hướng nội môn bước đi.

Lý Thiên Trạch mặc dù gần 16 tuổi, nhưng đã cao tới một mét bảy tám, khuôn mặt mặc dù có một điểm non nớt, lại cũng là phi thường tuấn lãng, có thần, cùng dung mạo tuyệt mỹ Mộ Bạch Lam đi cùng một chỗ, rất có mấy phần cảm giác trai tài gái sắc. Trên đường đi, hai người chọc tới vô số người nhìn chăm chú, từng đạo, từng đạo ánh mắt tràn ngập hâm mộ, ghen ghét Lý Thiên Trạch, ghen ghét đến nổi cơn điên, hận không thể lập tức thay thế vị trí hắn.

"Mộ sư tỷ, ta có một vấn đề. Huyết mạch phân là Linh Mạch cùng Võ Mạch, cả hai đến cùng có cái gì khác biệt đây?" - Lý Thiên Trạch hỏi.

"Linh Mạch cùng Võ Mạch khác biệt kỳ thật rất đơn giản liền dễ dàng phân biệt." - Mộ Bạch Lam duỗi ra bàn tay trắng nõn, một tay ngưng ra nguyên lực, một tay nắm thành nắm đấm: "Đồng dạng là hấp thu vạn vật nguyên khí, Linh Mạch là thao túng nguyên khí để chiến đấu, Võ Mạch thì là rèn luyện thân thể để chiến đấu."

"Linh Mạch cùng Võ Mạch phẩm cấp, đều là từ nhất phẩm đến thần phẩm. Huyết mạch phẩm cấp càng cao, cực hạn tu luyện cũng liền càng cao, tam phẩm được xưng là hạ đẳng huyết mạch, mạnh nhất cũng chỉ có thể tu luyện đến Địa Nguyên cảnh, mà nếu như nắm giữ cửu phẩm huyết mạch, mạnh nhất liền có thể tu luyện đến Thiên Nguyên cảnh."

"Mộ sư tỷ, ngươi thức tỉnh là cái gì huyết mạch a?" - Lý Thiên Trạch hiếu kỳ nói.

"Sư tỷ thức tỉnh là huyền phẩm trung giai Linh Mạch, nếu như tính tới vận khí tốt, cũng có thể tu luyện đến Thiên Hoàng cảnh." - Mộ Bạch Lam mỉm cười nói.

"Xét thiên phú của Mộ sư tỷ, nhất định có thể đột phá huyết mạch cực hạn, tu luyện đến trong truyền thuyết Cực tam cảnh." - Lý Thiên Trạch cười hì hì nói.

"Không cho phép nịnh hót." - Mộ Bạch Lam giận trách nói.

Lý Thiên Trạch trong lòng khẽ động, hỏi ra vấn đề chân chính muốn hỏi: "Sư tỷ, huyết mạch chỉ có Linh Mạch cùng Võ Mạch sao? Còn có cái gì loại huyết mạch thứ ba sao?"

Mộ Bạch Lam hơi hơi gật đầu, nhẹ giọng nói: "Trừ Linh Mạch cùng Võ Mạch, xác thực còn có loại huyết mạch thứ ba."

"Thật sao?" - Lý Thiên Trạch hơi sững sờ.

"Không sai, loại huyết mạch thứ ba tên là 'Thần mạch', bất quá Thần mạch tại Tam Đại Đế Quốc cực kỳ hiếm hoi, cơ hồ là ức vạn bên trong mà không có một cái." - Mộ Bạch Lam nói ra.

Lý Thiên Trạch trong lòng thầm nói, nhìn đến ta đen kịt ấn ký ở lòng bàn tay phải hẳn là cực kỳ hiếm hoi Thần mạch, trách không được nó mạnh gần như biến thái.

"Đúng rồi, ngươi thức tỉnh là cái gì huyết mạch?" - Mộ Bạch Lam hiếu kỳ hỏi.

"Ta thức tỉnh là cửu phẩm Linh Mạch." - Lý Thiên Trạch lựa chọn che giấu, trước khi hắn trở nên đủ cường đại, hắn cũng không muốn bại lộ thôn phệ thần mạch.

"Ân, rất không tệ, ngươi thiên phú hết sức kinh người, chỉ cần chịu cố gắng tu luyện, hẳn là có thể tấn thăng đến cửu phẩm Linh Mạch cực hạn Thiên Nguyên cảnh." - Mộ Bạch Lam ôn nhu khích lệ nói.

"Cảm ơn sư tỷ, ta nhất định cố gắng tu luyện." - Lý Thiên Trạch cười hì hì nói.

Đột nhiên, một giọng dịu dàng truyền đến có chút đột ngột chói tai, tràn ngập giễu cợt ý, khiến hai người ngừng dưới bước chân.

"Nha, nhìn xem đây là ai vậy? Đường đường Hỏa Vân Tông Mộ đại mỹ nhân. Hôm nay thế nào có hay không nhã hứng thưởng thức trà?"

Lý Thiên Trạch hơi ngửa đầu nhìn lại, nhìn thấy trong đình hóng mát cách đó không xa, có một cái mỹ thiếu nữ kiều diễm, khoảng 16 ~ 17 tuổi, một tay trắng nõn như mỡ đông, trên khuôn mặt tràn ngập kiêu ngạo cùng cười nhạo, mang theo một cỗ khí chất quý tộc đại tiểu thư. Trong lương đình, trừ nàng còn có năm cái nam nhân ăn mặc giống nhau, đối với nàng cúi đầu, cung cung kính kính, hẳn đều là thủ hạ, nô bộc của nàng.

"Vu Yên Nhiên tiểu thư, ngươi từ Thủy Nguyệt Tông đường xa mà đến, liền là chúng ta Hỏa Vân Tông khách nhân. Nếu như muốn nhất phẩm Liên Hoa trà, ta đại môn tùy thời vì ngươi mở rộng." - Mộ Bạch Lam mỉm cười nói.

"Chậc chậc, ngươi mời ta uống trà? Vẫn là miễn đi, Mộ đại mỹ nhân trà, ta thế nhưng là tiêu thụ không nổi." - Thiếu nữ tên là Vu Yên Nhiên lạnh lùng chế giễu nói.

Lý Thiên Trạch có chút buồn bực, cô nàng kêu Vu Yên Nhiên này làm sao nói âm dương quái khí? Chẳng lẽ là cùng Mộ Bạch Lam có cái gì qua lại?

"Vu tiểu thư không muốn uống trà liền thôi. Nếu như không có sự tình khác, chúng ta liền xin cáo từ trước." - Mộ Bạch Lam không để ý chút nào nàng lạnh lùng chế giễu, đáp lại một mặt ấm áp mỉm cười.

"Ai, chớ vội đi a. Mặc dù trà ta là không muốn uống, nhưng hôm nay đẹp trời như vậy, ta bỗng nhiên có hứng thú nhìn ca vũ. Mộ đại mỹ nhân cho ta biểu diễn một đoạn như thế nào?" - Vu Yên Nhiên một mặt trêu tức nói.

Mộ Bạch Lam khẽ lắc đầu, mỉm cười nói: "Vu tiểu thư, ta cũng không học qua ca vũ."

Vu Yên Nhiên đại mi nhíu nhíu, không buông tha nói: "Không có học qua cũng không quan hệ, dùng Mộ đại mỹ nhân tư thái xinh đẹp, liền coi là tùy tiện vặn vẹo mấy cái cũng khẳng định so bình thường ca vũ đẹp mắt hơn."

"Đa tạ Vu tiểu thư khen ngợi, bất quá ta chưa bao giờ học qua ca vũ, cũng chưa bao giờ có ý muốn biểu diễn." - Mộ Bạch Lam uyển chuyển cự tuyệt nàng.

"Mộ Bạch Lam, vậy ngươi liền là không cho ta mặt mũi đi?" - Vu Yên Nhiên sắc mặt lạnh xuống.

"Vu tiểu thư, mời không muốn làm khó ta." - Mộ Bạch Lam khẽ gật đầu một cái.

"Ha ha, muốn ngươi tùy tiện vặn vẹo mấy lần, liền là làm khó dễ ngươi. Mộ đại mỹ nhân, các ngươi Hỏa Vân Tông thực sự là thật lớn mặt mũi a." - Vu Yên Nhiên cười lạnh nói.

"Vu tiểu thư..." - Mộ Bạch Lam có chút bất đắc dĩ, Vu Yên Nhiên từ Thủy Nguyệt Tông đường xa mà đến, là khách nhân mười phần trọng yếu của Hỏa Vân Tông. Nàng cũng không thể không cho Vu Yên Nhiên mặt mũi.

Đúng lúc này, Lý Thiên Trạch hướng phía trước bước ra một bước, nhìn lấy Vu Yên Nhiên bên trong lương đình, cười ha hả nói: "Vu tiểu thư, nếu như ngươi thích nhìn ca vũ, ta ngược lại là biết rõ một chỗ, nhất định có thể để cho tiểu thư mở rộng tầm mắt."

"Địa phương nào?" - Vu Yên Nhiên buồn bực nói.

"Kiếm Tinh thành, Xuân Hương lầu." - Lý Thiên Trạch nói.

"Xuân Hương lầu?" - Vu Yên Nhiên ngẩn người, chợt sầm mặt lại, quát lạnh nói: "Hỗn đản! Xuân Hương lầu là cái kỹ viện, ngươi để cho ta đi xem một đám kỹ nữ nhảy múa?"

"Quái?" - Lý Thiên Trạch kinh ngạc nói: "Vu tiểu thư, ngươi vậy mà biết rõ Xuân Hương lầu là cái kỹ viện, chẳng lẽ ngươi cũng đi dạo qua sao?"

Bạn đang đọc Thôn Phệ Thiên Vực của Nam Quy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi giapvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.