Chương 68: Bước Sâu Vào Bí Mật Đan Độc Đế Kinh
Chương 68: Bước Sâu Vào Bí Mật Đan Độc Đế Kinh
Sau khi đã mở được bí mật đầu tiên của Đan Độc Đế Kinh, nhóm Thất Đại Thánh nhận ra rằng đây chỉ mới là sự khởi đầu của một hành trình đầy gian nan. Những trang sách cổ và những viên đan dược phát sáng rực rỡ đang chờ họ khám phá, nhưng cũng đầy rẫy cạm bẫy chết người. Mỗi một bước đi đều phải cẩn trọng, và từng lời đối thoại đều chất chứa những suy tư sâu sắc.
Tề Thiên Đại Thánh (quay lại nhìn nhóm, giọng nói nghiêm túc): “Ta nghĩ chúng ta đã vào sâu hơn ta tưởng. Đây không phải chỉ là một nơi lưu trữ kiến thức, mà là một chiến trường của tâm trí. Chúng ta phải nói chuyện và phân tích rõ hơn về những gì chúng ta đối mặt.”
Bình Thiên Đại Thánh (gật đầu, vẻ trầm ngâm): “Tề Thiên nói đúng. Chúng ta cần phối hợp chặt chẽ hơn. Mỗi người chúng ta có một kỹ năng riêng, và bây giờ là lúc phải tận dụng tối đa những gì mình có.”
Di Thăng Đại Thánh (cười nhẹ, nhưng giọng đầy cảnh giác): “Nhưng chúng ta cũng đừng quên, không phải chỉ có đan dược ở đây mới đáng sợ. Bất kỳ ai tạo ra chúng cũng có thể đã để lại những cạm bẫy mà chúng ta chưa thấy rõ. Chỉ cần một sai sót nhỏ… ta không muốn nghĩ đến hậu quả.”
Phong Linh Đại Thánh (nhìn sâu vào không gian trước mặt, cảm nhận được sự tĩnh lặng đầy chết chóc): “Mọi người, có cảm giác gì đó không ổn. Không gian này như đang sống, nó theo dõi chúng ta. Đừng hành động bất cẩn.”
Diệu Huyền Đại Thánh (đang kiểm tra một viên đan dược màu đen sáng rực, vẻ mặt suy tư): “Chúng ta phải xem xét kỹ lưỡng từng viên đan dược này. Đừng để bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài của chúng. Mỗi viên có thể mang đến sức mạnh, nhưng cũng có thể là lời nguyền.”
Thông Thiên Đại Thánh (thở dài, giọng nói đầy quyết tâm): “Chúng ta đã đến đây rồi, không thể quay đầu lại. Để vượt qua, chúng ta phải vượt qua cả nỗi sợ hãi bên trong chính mình. Ta sẽ không để ai phải gục ngã.”
Khiếu Thiên Đại Thánh (nở một nụ cười lạnh lùng): “Nếu có ai đó dám cản đường chúng ta, kể cả là những hồn ma của Đan Độc Đế, ta sẽ đập tan tất cả. Chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài tiến lên.”
Cả nhóm tiến sâu vào không gian bí ẩn, nơi những bí mật tối tăm của Đan Độc Đế Kinh dần dần được hé lộ. Họ bước qua những cánh cửa phong ấn, mỗi cánh cửa dẫn đến một căn phòng chứa đựng những loại đan dược với sức mạnh khác nhau, từ Phá Vân Đan có khả năng phá vỡ mọi giới hạn, đến Đan Độc Đế Kinh—một cuốn sách với những dòng chữ ám chỉ về một thứ quyền năng đen tối đã bị phong ấn từ lâu.
Tề Thiên Đại Thánh (bất ngờ dừng lại trước một cánh cửa lớn, cảm nhận được điều gì đó): “Các người có cảm thấy không? Cánh cửa này có gì đó không ổn. Nó phát ra một thứ năng lượng đen tối… chúng ta nên cẩn trọng.”
Trương Dương (nghiêm túc nhìn nhóm, đôi mắt ánh lên sự thận trọng): “Đây có thể là cánh cửa dẫn đến bí mật cuối cùng của Đan Độc Đế. Nếu chúng ta mở nó, không chỉ là một cuộc đối đầu với sức mạnh vượt ngoài tầm kiểm soát, mà còn có thể là cả một thảm họa cho cả thế giới này.”
Phong Linh Đại Thánh (đặt tay lên cánh cửa, ánh mắt kiên định): “Chúng ta không có lựa chọn. Nếu đây là cách duy nhất để tìm ra bí mật cuối cùng, ta sẵn sàng đối mặt.”
Cả nhóm đồng loạt gật đầu, ánh mắt quyết tâm. Họ biết rằng phía sau cánh cửa kia là một thế giới mới, một cuộc chiến mới đầy thách thức, nhưng cũng là cơ hội để họ vượt qua chính mình, để khám phá sức mạnh thực sự của bản thân.
Bình Thiên Đại Thánh (hít một hơi sâu, cười nhẹ): “Được rồi, chúng ta cùng bước vào. Cho dù có phải đối đầu với cả địa ngục, chúng ta cũng sẽ không lùi bước.”
Khi cánh cửa mở ra, cả nhóm bị cuốn vào một luồng sáng chói lòa, trước mắt họ là một không gian rộng lớn, đầy những trận pháp và đan dược bay lượn trong không khí. Nhưng điều kỳ lạ là tất cả những gì họ thấy chỉ là một bức tranh tĩnh lặng, không hề có dấu hiệu của sự sống.
Di Thăng Đại Thánh (ngạc nhiên): “Đây là gì? Tại sao không có bất kỳ ai ở đây?”
Trương Dương (nghiêm túc): “Đây là nơi phong ấn của Đan Độc Đế, nơi chứa đựng tất cả những gì hắn đã tạo ra. Nhưng hãy nhớ, mọi thứ ở đây đều có thể là một cái bẫy. Đừng để cảnh yên bình này làm lừa dối.”
Cả nhóm bắt đầu di chuyển qua từng căn phòng, từng kệ sách, từng bình đan dược, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết. Nhưng dường như tất cả đều quá hoàn hảo, không có bất kỳ dấu hiệu gì của nguy hiểm.
Thông Thiên Đại Thánh (nghiêm túc nhìn xung quanh): “Chúng ta cần phải cẩn trọng. Ta cảm thấy có gì đó rất lạ lùng. Cảm giác như chúng ta đang bị quan sát.”
Những lời nói đó khiến cả nhóm cảm thấy bất an, nhưng không ai dám nói ra. Tất cả đều hiểu rằng nơi này không hề đơn giản, và bất kỳ sai sót nào cũng có thể dẫn đến thảm họa.
Tề Thiên Đại Thánh (bước lên trước, tay nắm chặt thanh kiếm của mình): “Chúng ta không thể dừng lại ở đây. Cho dù có là gì đi nữa, chúng ta phải tiến lên và tìm ra bí mật cuối cùng.”
Đăng bởi | yy11566076 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |