Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng phùng thời khắc, liều mạng tu luyện lý do

Tiểu thuyết gốc · 1861 chữ

"Ngô......"

Sirin từ từ mở mắt, tỉnh dậy từ trong hôn mê.

"Ta giống như...... Vừa làm một cái không thể xảy ra mộng......"

Nàng mơ hồ nói, thanh âm có chút suy yếu.

Vừa rồi nàng mơ thấy một cái không thể nào xảy ra được giấc mộng, chính là Taiyo tới cứu nàng.

Hắn, thực hiện giữa bọn hắn nhiều năm trước ước định.

"Nhưng cái này sao có thể?"

Thiếu nữ cười khổ, không nghĩ tới bản thân đến lúc này sẽ có như vậy ngây thơ giấc mộng.

Sirin nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, vỗ vỗ mặt rồi nhìn quanh thì sững sờ.

Chỉ thấy nàng cùng bên cạnh hôn mê nhưng đã được chữa trị Bella, đang bị bao phủ bởi một đạo quang thuẫn.

Xung quanh không có ai, nhưng đại địa ngoài hộ thuẫn phá toái, sơn mạch sụp đổ, vài nơi còn bốc lên hỏa diễm cùng hàn băng.

"Đây là......"

Sirin mộng bức, không hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng chợt nhận ra có điều quan trọng hơn, liền đem ý niệm chìm vào trong thể nội.

"Đoàn kia huyết dịch...... Biến mất rồi?"

"Cùng với...... Quang cầu?"

Trong Sirin thân thể, bốn khỏa bảo thạch tản ra nhàn nhạt quang mang, bao quanh một khỏa mang theo đặc thù đường vân quang cầu.

"Không, không phải nó, là khác biệt đồ vật."

Thiếu nữ trong nháy mắt liền phản ứng lại, không chút do dự kết luận.

Dù thế nào cũng là đi theo chính mình hơn chục năm, vô số lần cứu mạng mình đồ vật, Sirin không có khả năng nhầm.

Nhưng Sirin đã tận mắt chứng kiến quang cầu phá toái, như vậy cái đồ chơi này từ đâu ra?

"Khoan đã, quang cầu tuyệt đối đã báo hỏng, nhưng người duy nhất có thể làm ra nó......"

Thiếu nữ sững sờ, lập tức liên tưởng tới một cái đáp án.

Đúng vậy, chỉ có hắn mới có thể làm ra nó, cũng chỉ có hắn là nàng trông mong bao ngày người.

Rầm ———!!!

Như để chứng thực nàng suy đoán, to lớn thanh âm vang lên, theo sau là khói bụi mù mịt, cùng với thiếu niên sau khi từ trên trời rơi xuống cất lên thanh âm.

"Mặc dù ta từ chối, nhưng "nó" vẫn có thể cưỡng ép ta tiếp nhận lễ vật."

"Không biết ta bài ra hết có thể cùng "nó" đối kháng không?"

"Không, cơ hội chiến thắng không lớn......"

"Nếu chỉ có mình ta, ta đương nhiên có thể chơi tới cùng, nhưng nàng cũng sẽ cùng đi, tốt nhất vẫn nên tránh mũi nhọn......"

Taiyo người mặc hắc bào vừa từ nơi nào đó quay về, đang trầm tư quay lưng về phía tóc tím thiếu nữ, lẩm bẩm một mình.

Sirin không nghe rõ đối phương nói gì, nhưng nàng cũng không bận tâm cái này.

Thiếu nữ thân thể run lên, thanh âm run rẩy xen lẫn một tia sợ hãi.

"Tai, Taiyo......?"

Sirin cơ hồ là lấy hết dũng khí, mới có thể nói ra câu này.

Nàng, người cho dù là cận kề cái chết cũng không cầu xin tha thứ hay khuất phục, luôn mang theo tự tin phong thái, lần đầu thể hiện ra chính mình nhu nhược.

Sirin sợ.

Sợ rằng đây chỉ là một giấc mộng.

Sợ rằng hết thảy chỉ là bản thân tự huyễn hoặc mà thành.

May mắn, đây là hiện thực, không phải mộng.

Taiyo nghe được đã lâu không nghe thanh âm, liền quay đầu lại, dưới hắc bào lộ ra hắn thanh tú gương mặt.

"Sirin, đã lâu không gặp."

"...... Đã lâu không gặp."

Sirin đáp lại một câu, sau đó không nói gì nữa, theo sau đó Taiyo cũng trầm mặc.

"......" x2

Bầu không khí nhất thời có vẻ hơi khó xử.

Hai người bọn hắn không phải không có gì để nói, mà là có quá nhiều điều muốn nói, chỉ là không biết bắt đầu từ đâu cả.

Đã nhiều năm không gặp, song phương đã trải qua rất nhiều chuyện, muốn nói hết cũng không phải ngày một ngày hai.

Sirin sau khi hoang mang liền phi thường cao hứng có thể gặp lại tình cảm chân thành người, nhưng cũng vì vậy mà nàng lại luống cuống, không biết phải làm gì.

Taiyo cũng giống đối phương, nhưng hắn trong mắt nhiều một chút áy náy, cảm thấy bản thân không thể trước tiên mở miệng, liền không nói gì.

Sau một lúc, cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, Taiyo chủ động lên trước.

Hắn chậm rãi bước tới, nắm lấy tay Sirin, rồi kéo nàng ra khỏi quang thuẫn, đưa vào trong lòng mình.

"!!!"

Sirin kinh hãi nhưng cũng thẹn thùng vô cùng, sắc mặt hơi đỏ lên, ngạo kiều tính cách để nàng trong vô thức muốn tránh thoát đối phương.

Bất quá, câu nói tiếp theo như tạt vào mặt nàng một gáo nước lạnh.

"Thật xin lỗi, ta tới muộn."

Chỉ một câu nói, hoàn toàn đánh tan nàng thẹn thùng cùng phòng tuyến.

Nhu thuận tóc tím che khuất ánh mắt, thân thể hơi run rẩy, hai tay cũng run lên siết chặt sau lưng thiếu niên.

"Ư......"

Sirin mím môi, hết sức nỗ lực để chính mình tại yêu người trước mặt kiên cường, nhưng nàng cuối cùng không làm được.

Bên cạnh Taiyo, nàng tháo xuống hết thảy ngụy trang, không phải Herrscher of the Void, không phải Honkai sứ đồ, không phải sáu hạch Tây Thiên Đế, cũng không phải kiên cường Mahou Shoujo.

Nàng chỉ là Sirin, chỉ Sirin mà thôi.

"Ô......!"

Những năm qua ủy khuất cùng thống khổ một hơi xông tới đại não, để cho thiếu nữ cũng không thể tiếp tục ngụy trang được nữa.

"A a a a a ———!!!"

Hai hàng thanh lệ chảy xuống gò má, Sirin không nhịn được òa khóc, như muốn phát tiết hết thảy oán hận trong lòng.

Nàng từ trước tới nay cũng không phải người kiên cường, nhưng số phận thúc ép nàng phải kiên cường, vứt bỏ nhu nhược.

Nhưng, chỉ duy nhất tại bên hắn, nàng có thể nhặt lại chính mình nhu nhược, thoải mái phô bày bản thân yếu đuối nhất một mặt.

Móng tay găm sâu vào trong thiếu niên da thịt, Taiyo liền thức thời vô hiệu hóa Bất Diệt Chi Thân, hết mức giảm xuống thân thể cơ năng, mặc cho thiếu nữ thỏa thích phát tiết.

"Thật xin lỗi."

Taiyo mím môi, hai tay lực đạo gia tăng thêm một chút, ôm thiếu nữ càng chặt hơn.

Hắn biết, tổn thương mà đối phương phải gánh chịu quá lớn, và sẽ đi theo đối phương cả đời. Mặc dù không có quá lớn lòng tin, nhưng hắn sẽ tận lực chữa trị những tổn thương kia, làm cái dù cho nàng che mưa che nắng.

Sirin không biết chính là, bóng lưng luôn tạo cho nàng cảm giác an toàn, thật ra cũng rất yếu đuối.

Hắn không thể bảo hộ yêu người, không thể chiến thắng cường địch, không thể tìm đường sống trong chỗ chết, không thể nghịch phạt thần minh, hắn cái gì cũng không thể.

Hắn thống hận chính mình nhỏ yếu cùng vô lực.

Hắn, cái gì cũng làm không đến.

Chính vì vậy, Taiyo mới không muốn mạng tu luyện, liều mạng cũng muốn trở nên cường đại, không cầu trở thành cường giả, chỉ cầu không còn tiếp tục vô lực như trước.

Chỉ có đem chính mình bức bách đến cực hạn, mới có thể rõ ràng chính mình đến tột cùng có thể làm đến trình độ gì. Vì thế, vô luận có thể khôi phục tính chất đau đớn, mệt nhọc hay tử vong, hắn cũng là có thể tiếp nhận.

Nếu như vẻn vẹn một chút đại giới như vậy, liền có thể để cho hắn tại thời khắc mấu chốt không còn như vậy bất lực, như vậy lòng hắn cam tâm tình nguyện tiếp nhận cái giá như vậy.

Cái gì đau đớn, cái gì tử vong, nhẫn một chút liền xong việc, chính là đơn giản như vậy.

(Tác: Trên thực tế ngươi rất mạnh a, bây giờ ngay cả toàn thịnh thời kỳ Nghiệp Ma Kevin ngươi cũng dám ngạnh kháng nếu như tung vài con át chủ bài. Tất nhiên muốn cùng Sa so vẫn kém chút ý tứ. Tên này chỉ là bị đánh tự bế mà thôi, thắng vài trận liền sẽ khôi phục lòng tin.)

Một lúc lâu sau, thiếu nữ bi thống thanh âm cuối cùng cũng ngừng lại.

Nàng hai mắt đỏ hoe, giọng hơi nghẹn ngào.

"Taiyo, là ngươi thật sao?"

"Là thật."

"Đây không phải mộng đúng không?"

"Đương nhiên, cho dù đây có là mộng, ta cũng sẽ đem nó biến thành hiện thực."

"Chúng ta sẽ không tiếp tục ly biệt, đúng không?"

"Chỉ cần ngươi vẫn còn nhớ giữa chúng ta ước định."

"...... Ân."

Taiyo xoa xoa đầu Sirin, ánh mắt nhu hòa, cái sau theo phản xạ lập tức né tránh.

Cái trước không thấy có gì lạ, bởi vì đây liền là bọn hắn ở chung phương thức.

"Ngô, đừng xoa đầu ta, sẽ không cao."

"Tốt tốt, vậy liền không xoa đầu."

Taiyo nhạy bén phát giác được Sirin dường như có chút thay đổi, bắt đầu không còn như trước cường ngạnh né tránh mà đã mềm mỏng hơn nhiều, trong lòng vui mừng.

Hai người bọn hắn cứ như vậy trò chuyện, kể về chính mình những năm này kinh nghiệm.

Taiyo giờ mới biết Sirin tuổi thân thể hiện tại là 12, nhưng tuổi thật đã 27, chấn kinh hắn một trăm năm.

"Bảo sao lúc đó ôm xúc cảm có chút không đúng, thì ra không chỉ là ta cao lớn thêm, ngươi cũng biến nhỏ a."

Đối với Taiyo cười trộm, Sirin đi lên chính là một phát cắn.

"A! Đau đau đau, ngươi là cẩu a?!"

"Ươi ới à ẩu, ả à ươi ới à ẩu! (Ngươi mới là cẩu, cả nhà ngươi mới là cẩu!)"

"Tốt tốt tốt, chơi như vậy đúng không, xem ta!"

Từ xa nhìn vào, hai người bọn hắn giống như tình nhân một dạng lẫn nhau đùa giỡn, tựa hồ không có gì thay đổi, lại giống như đã có gì đó thay đổi một dạng.

Nhưng cho dù thay đổi, đó nhất định là theo chiều hướng tích cực mà thay đổi.

Đùa giỡn một hồi sau đó, Taiyo từ trong bảo khố mang ra một bộ đồ khác, dựng lên kết giới để cho nàng thay thế bạch bào.

Sau khi thay đồ, Sirin trông sáng sủa hẳn lên, không còn vẻ nghèo đói như trước.

Hai người sau đó thoải mái trò chuyện, hoàn toàn quên đi đang lặng lẽ đứng nhìn Bella.

"......"

Tốt tốt tốt, các ngươi cho ta ăn cơm chó đúng không?!!

Bạn đang đọc Thứ Nguyên Lữ Hành Giả sáng tác bởi Logicman
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Logicman
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.