Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Nói đến cõi trần gian bao la, linh sơn vô số, biển lặng sông trong, thường có tiên tích hiển thánh, phong trào cầu tiên vấn đạo thịnh hành khắp chốn.

Trong đó phải kể đến đất Ba Thục và Dự Chương là hai nơi địa linh nhân kiệt.

Dự Chương đất đai trù phú, nhân địa linh nhân kiệt, chỉ riêng những tiên sơn nổi danh hải ngoại đã có Lư Sơn, Minh Nguyệt Sơn của Kiếm Tông, Đại Giác Sơn, Chân Như Sơn của Thiền Tông. Còn những danh sơn của đạo môn thì càng lừng lẫy khắp thiên hạ, vừa có tổ đình của đại phái uy nghi sừng sững, vừa có những bảo sơn phù lục ẩn mình giữa chốn hồng trần.

Bởi vậy, Dự Chương còn được xưng tụng là Đạo đô thiên hạ.

Dự Chương nắm giữ vị trí đứng đầu đạo môn phương Đông, trong đó lại lấy Long Hổ Sơn và Tam Thanh Sơn làm tôn quý nhất.

Long Hổ Sơn khai sơn từ thời nhà Hán, là tổ đình của Thiên Sư đạo, lập thế gần tám ngàn năm, là nơi lâu đời nhất đương thời, nắm giữ đan đạo thiên hạ, tổng lĩnh ngũ lôi. Có điều Long Hổ Sơn thu nhận đồ đệ cực kỳ nghiêm khắc, môn nhân ít ỏi nhưng đều tôn quý vô cùng, Thiên Sư phủ người sống chớ gần.

Còn Tam Thanh Sơn khai sơn từ thời Đông Tấn, là tổ đình của Vạn Pháp phái, lập thế hơn sáu ngàn năm, kiêm tu nội đan, ngoại đan, kiếm thuật, phù triện, trận đồ, tinh tượng, lôi pháp, luyện hình, kỳ hoàng, khởi thi,... pháp môn rộng lớn, thu nhận đồ đệ khắp nơi. Đặc biệt còn thiết lập riêng một ngọn núi, một đạo quán làm nơi giao thiệp với hồng trần, mở rộng cửa núi đón tiếp, hương khách không dứt.

Nơi giao thiệp với hồng trần này chính là Dục Tú Sơn, núi chạy theo hướng Nam Bắc, phía Đông, Tây, Bắc đều là vách núi dựng đứng, chỉ có phía Nam thoai thoải tú lệ, được đục đẽo thành đường núi.

Chân núi có một vùng đất bằng phẳng rộng lớn, lại có một dòng suối Kim Sa chảy từ Đông sang Tây. Phía Nam dòng suối chừng mười dặm có một thị trấn nhỏ, tên gọi là Chương Hương trấn, thị trấn ba mặt được núi bao bộc, phía còn lại hướng thẳng về Dục Tú Sơn. Núi sau thị trấn mọc toàn cây Hồng Chương, lõi cây có mùi thơm lạ. Dân cư của bảy tám thôn làng quanh thị trấn đều sống bằng nghề đốn củi, lấy lõi cây đem bán vào thị trấn, người trong thị trấn dùng lõi Hồng Chương làm hương bán cho khách hành hương.

Khói hương Hồng Chương thanh khiết, khói bay lượn lờ không có tro đen, vừa giúp tỉnh táo lại có thể xua đuổi côn trùng, khách hành hương đến Dục Tú Sơn bái Tam Thanh đều ghé qua thị trấn mua ít hương mang theo. Còn có những người từ nơi khác đến, mỗi lần đều mua rất nhiều để mang về nhà sử dụng hoặc đặt trong miếu thờ hay từ đường.

Ngoài việc làm hương, người dân trong thị trấn còn thường xuyên cho khách du ngoạn Dục Tú Sơn thuê nhà ở, vì vậy người dân trong trấn kỳ thực khá giả, đường sá đều lát đá xanh, nhà nhà đều xây bằng gạch.

Vào một đêm khuya nọ, trăng sáng vằng vặc nhô lên từ phía sau núi thị trấn, ánh trăng chan hòa soi rọi khắp nơi, in bóng lên mái tóc, lông mày người đi đường.

Trong trấn có một con hẻm nhỏ, hai bên hẻm đều là những tiểu viện mái ngói xanh. Trong một tiểu viện ở đầu hẻm có một thiếu niên dung mạo thanh tú, dáng người cao ráo, đang mượn ánh trăng mà khắc chạm.

Thiếu niên khắc chính là lõi cây Hồng Chương, bên cạnh đã chất đống mười mấy thành phẩm, đều là những tấm thẻ bài hình vuông.

Thẻ bài được chạm khắc tinh xảo, thiếu niên tay nghề khéo léo, hoa văn chạm khắc không cái nào giống cái nào, vân Như Ý, vân Dơi Thọ, vân Nhện Hỷ, vân Cá Vàng, vân Sư Tử, vân Mẫu Đơn, cái nào cũng đẹp mắt. Chữ khắc trên thẻ bài cũng rất đẹp, đều là những câu cát tường như "xuất nhập bình an", "phúc lộc song toàn", "đức môn tích khánh", "thăng kỳ biền phúc",...

Những tấm thẻ bài này thiếu niên đã khắc rất lâu, tính từ tháng giêng đến nay đã gần bốn tháng, giờ đã hoàn thành mười sáu cái, còn thiếu một cái cuối cùng, cố gắng hết sức, hôm nay có thể khắc xong cái cuối cùng.

Lúc trăng treo đỉnh đầu, thiếu niên cũng khắc xong nét cuối cùng trên tấm thẻ gỗ thứ mười bảy, tám chữ "Bách phúc cụ chân, thụy khải đức môn" hiện ra rõ nét.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, trở vào nhà lấy ra bó tua rua màu vàng cùng với bọc hành lý đã chuẩn bị sẵn. Hắn đeo bọc hành lý lên vai rồi lần lượt xâu những tua rua vào các tấm thẻ gỗ. Vậy là mười bảy tấm bùa bình an đã hoàn thành.

Thiếu niên quét dọn sạch sẽ sân nhà rồi bước ra ngoài. Trên cửa nhà hắn cũng treo một tấm bùa, khắc tám chữ "Vân trình phát duẫn, hỉ khánh phúc lai" do chính tay cha hắn làm, được treo từ khi hắn lên mười, đến nay vẫn chưa thay.

Hắn lần lượt treo những tấm bùa lên cửa mỗi nhà trong xóm, xem như món quà từ biệt của mình.

Đêm nay, hắn sẽ rời khỏi trấn, e rằng ba năm, năm năm nữa mới có thể trở về.

Trong nhà, hắn để lại một bức thư cho hàng xóm láng giềng. Bức thư viết rõ, nếu hắn được tiên sơn thu nhận thì ắt phải đợi đến khi học thành tài mới có thể xuống núi thăm nhà. Nếu không vào được tiên sơn, hắn sẽ vân du tứ hải, đọc vạn quyển sách, hành vạn dặm đường.

Bạn đang đọc Thục Sơn Trấn Thế Địa Tiên [Dịch] của Sơn Hải Trấn Thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.