Đằng thi
“Alo, khu vực đường Nam x, quận x hiện không ghi nhận cá thể nhân loại còn sống, toàn bộ zombie đều bị tiêu diệt sạch.” Tiểu Đan Vy dẫn đầu đoàn trinh sát thăm dò khu vực bị phong tỏa, tay cô cầm bộ đàm liên lạc kề sát vào môi, liên tục thông báo tình hình cho tổng cục. Địa phương nơi đoàn đội cô đặt chân qua đều bị càn quét sạch sẽ, mắt không thấy bóng dáng con zombie nào xuất hiện.
“Đội trưởng Tiểu, chúng ta sẽ nán lại ở đây đêm nay sao! Nơi này nhìn thật đáng sợ!” Đội viên Chí Bảo nhát gan nhìn xung quanh, thấp giọng nói.
“Chí Bảo! Cậu gia nhập quân đội được bao lâu rồi, nhìn qua bao nhiêu cảnh chém giết sao đến giờ cậu vẫn còn nhát như thỏ đế?” Đại Hùng cười nhạo Chí Bảo.
“Nhỏ tiếng lại, xung quanh vẫn còn khả năng có zombie.” Tiểu Đan Vy nhìn hai tên đội viên như chó với mèo, lắc đầu ngao ngán.
Địa phương bọn họ đang đứng hiện tại là khu trung tâm thương mại nằm chính giữa thành phố, nơi này đặc biệt yên tĩnh không giống dáng vẻ náo nhiệt của những địa điểm họ từng đi qua. Tiểu Đan Vy sử dụng sóng âm dò tìm tiếng động của vật thể lạ nhưng không phát hiện được điều gì cả, cô chỉnh lại radar mini hi vọng đoàn đội sẽ phát hiện thêm vài sự sống nữa.
Ở đằng xa, Hàn Sở Văn lặng lẽ quan sát nhất cử nhất động của đoàn người Tiểu Đan Vy, hắn chưa thể nhận định bọn họ có phải là mối đe dọa lớn hay không nhưng với tình hình hiện tại A Kiệt vẫn còn là con zombie trì độn, hắn bắt buộc phải nâng cao cảnh giác.
Do đã lâu chưa nhìn thấy con người, A Kiệt bên cạnh nhất thời hưng phấn muốn xông tới ăn thịt nhân loại, Hàn Sở Văn bất đắc dĩ phải trói A Kiệt bằng dây thừng tránh để hắn làm loạn, tiện tay Hàn Sở Văn nhét thêm vào miệng A Kiệt miếng nùi dẻ.
Tối đến khu trung tâm thương mại điểm thêm vài phần tĩnh lặng, bóng tối bao trùm khắp ngóc ngách, Đại Hùng đang định châm lửa thì bị Tiểu Đan Vy ngăn cản.
“Ánh sáng sẽ thu hút những con vật tìm đến, tranh thủ trời vẫn chưa chập tối chúng ta đi lên tầng thượng.”
Dữ liệu tổng bộ gửi đến có ghi rõ thông tin chi tiết về khu trung tâm thương mại, Tiểu Đan Vy dẫn đoàn đội đi theo chỉ dẫn trong bảng dữ liệu lên tới tầng thượng, khi băng qua sạp quần áo bọn họ liền bị thứ trước mắt gây chú ý.
“Đội trưởng, thứ đó là gì vậy!” Đội viên Chí Bảo hoảng hốt, chỉ tay vào vật thể chưa được xác định.
Đại Hùng đi đến kiểm tra, cẩn thận thông báo tình hình. “Chỉ là một xác chết zombie bị trương phình, nhìn tàn dư xung quanh có thể ở đây đã từng xảy ra hỗn chiến.”
Tiểu Đan Vy gật đầu, ra hiệu toàn đội tiếp tục đi tiếp đột nhiên cơ thể zombie dưới chân Đại Hùng xảy ra biến hóa, bất ngờ nổ tung. Đại Hùng chưa kịp phản ứng liền bị dịch nhầy từ con zombie bắn đến, bỏng rát những nơi không được trang phục che kín.
“Á, mắt của tôi!” Đại Hùng đau đớn, che mắt trái.
Trong đội bọn họ có bác sĩ, Hàm Nghiên vội vàng chạy đến sát trùng vết thương cho Đại Hùng, chỉ với một chút chất dịch cũng đủ làm bọn họ hóa zombie. Thi hài nằm dưới đất chợt cử động, Hàm Nghiên trông thấy cảnh này liền hoảng sợ, nói lớn với Tiểu Đan Vy.
“Tiêu rồi, nó là đằng thi!!!”
“Đằng thi?” Chí Bảo thắc mắc.
Tình hình trước mắt dầu sôi lửa bỏng, Tiểu Đan Vy không có thì giờ giải thích cho Chí Bảo hiểu, chỉ ném cho cậu ta một câu. “Chạy!”
Đằng thi như biết đám người Tiểu Đan Vy sợ hãi, cơ thể cổ quái phát ra tiếng động răn rắc phút chốc đằng thi đem cơ thể còn được phân nửa thân trên của nó truy đuổi bọn họ.
Tử khí trên người đằng thi tỏa ra nghi ngút thu hút đám trùng vật tiến đến hút cạn, trùng vật là thứ không thể thiếu trong quá trình tiến hóa của đằng thi, nó muốn mượn ma lực của trùng vật để gia tăng sức mạnh.
“Mọi người có nghe thấy tiếng gì không? Y như tiếng mấy con ruồi ấy.” Hàm Nghiên đỡ lấy Đại Hùng, chưa kịp chạy trốn đã bị đằng thi giữ lại.
Đại Hùng chắn trước mặt Hàm Nghiên, rút ra thanh kiếm chém vài đường lên không trung.
“Grào!” Đằng thi nhìn Đại Hùng cầm kiếm chém loạn xạ, nó giễu cợt, điều khiển đám trùng vật tấn công hai người Hàm Nghiên và Đại Hùng.
Chất độc gây ra ảo giác cho Đại Hùng, y vô thức không phân biệt nổi vị trí đằng thi đang đứng. Hàm Nghiên đứng sau y, cô sử dụng băng tinh tạo ra tấm khiên băng giá ngăn chặn đòn tấn công từ trùng vật.
Chí Bảo phía dưới tung ra hỏa quyền kết hợp với phong vũ của Tiểu Đan Vy thiêu cháy không ít đám trùng vật hôi thối. Đằng thi dường như không quan tâm đến những tay sai của nó chết thảm dưới tay bọn họ, nó chỉ muốn dùng trùng vật câu giờ nhóm Tiểu Đan Vy, từng bước tiến hóa thành hình dạng hoàn chỉnh.
Hàn Sở Văn núp trong phòng thay đồ, hắn đánh giá đám người đối diện là hoàn toàn vô hại, bọn họ thực sự không có khả năng chiến đấu, hiển nhiên không thể gây hại đến hắn và A Kiệt. Đối mặt với đằng thi chuẩn bị tiến hóa, Hàn Sở Văn mất kiên nhẫn xông ra giúp đỡ nhóm người Tiểu Đan Vy.
“Cút!” Hàn Sở Văn đằng đằng sát khí, búng nhẹ tay, sử dụng ma ảnh nuốt trọn đằng thi vào không gian.
Bên kia Chí Bảo hớn hở kêu lên.
“Chúng ta dọa sợ nó rồi!!!”
“Xuỵt, có điểm không đúng!” Tiểu Đan Vy quay đầu về đằng sau, phát hiện một thân ảnh nam nhân mang gương mặt lãnh khốc đang đứng nhìn bọn họ.
Nhóm người Tiểu Đan Vy lại tiếp tục đi vào cảnh giác, Chí Bảo hướng hắn ra quyền cảnh cáo. Hàn Sở Văn giơ cao hai tay, thể hiện hắn không có ý đồ xấu xa nào cả.
“Chí Bảo, cậu ở lại với với Hàm Nghiên. Tôi tới kiểm tra anh ta.” Nói xong Tiểu Đan Vy cầm súng, tiến đến dò xét Hàn Sở Văn, hắn cũng nhiệt tình thuận theo cử chỉ của cô.
“An toàn! Anh ta là nhân loại!”
Tiểu Đan Vy thở phào nhẹ nhõm, trong nhóm chỉ có Đại Hùng là có khả năng chiến đấu nhưng hiện giờ y đang bị thương, nếu người đàn ông này là quái vật bọn họ không tài nào xoay sở kịp.
Cô hướng hắn bắt tay. “Chào anh tôi tên là Tiểu Đan Vy một phóng viên hiện trường, hiện đang công tác tại cục phòng chống zombie.”
Hàn Sở Văn lịch sự bắt tay lại với Tiểu Đan Vy.
“Chào cô, tôi là Hàn Sở Văn một thanh niên hai mươi bảy tuổi hiện đã thất nghiệp ba năm.” Hắn nhấn mạnh từ thất nghiệp, ý nghĩ muốn cô đưa hắn vào đội.
Đầu não bất chợt nảy lên câu hỏi cần được giải đáp, Tiểu Đan Vy đưa mắt đến vị trí đằng thi xuất hiện, lập tức hỏi Hàn Sở Văn.
“Khi nãy đằng thi do anh đuổi?”
“Đằng thi?” Lần này đến lượt Hàn Sở Văn thắc mắc.
“Đằng thi là những con quái vật được hình thành từ những thai phụ nhiễm virus zombie, đến giờ chúng tôi vẫn chưa nắm rõ sức mạnh của chúng chỉ biết là để giết được đằng thi chúng tôi phải đổ rất nhiều huyết.” Tiểu Đan Vy từ tốn giải thích.
Hắn gật đầu, điệu bộ hiểu ý lời cô nói.
Hàn Sở Văn nâng tay phải lên, đập vào mắt Tiểu Đan Vy là cỗ thi hài sơ sinh.
“Đây là?”
“Tiểu quái này do con quái vật tên đằng thi mà cô nói nuôi dưỡng, nó chính là điểm yếu chết người của đằng thi.” Hắn nói thêm.
“Phạm vi tấn công của đằng thi không quá ba trăm mét, điều này chứng tỏ bên cạnh chúng có thứ cần được bảo vệ.”
Hàn Sở Văn bóp chặt vật thể trong tay, tiểu yêu quái khó chịu liền cựa quậy, trừng mắt nhìn hắn.
Tiểu Đan Vy kinh hãi không thôi, đánh giá Hàn Sở Văn từ trên xuống dưới. “Có thể biết rõ cơ chế hoạt động của đằng thi lại còn nắm được điểm yếu của nó, anh quả thật không tầm thường.”
Nghe Tiểu Đan Vy nói vậy Hàn Sở Văn liền cười nhẹ, sở dĩ hắn biết được chuyện của đằng thi là do nơi này hắn làm trùm.
Lo lắng cho an nguy của Đại Hùng, mọi người tập chung xung quanh y. Hàm Nghiên tiêm vào người y liều thuốc an thần, lấy chiếc dao mổ khoét con ngươi bên trái ra, Đại Hùng thống khổ gào thét.
“Trước mắt đây là sơ cứu tạm thời giúp anh ta duy trì trạng thái con người, chúng ta nên đưa anh ấy đến bệnh viện gấp.” Hàm Nghiên băng bó vết thương, thận trọng nói với bọn họ.
“Bệnh viện? Ở đây tìm đâu ra bệnh viện?” Tuy Chí Bảo không ưa tính bợn cỡn của Đại Hùng nhưng cậu không phải loại người vô cảm, chỉ biết đứng nhìn đồng đội đau đớn chết đi. Cậu đưa ra sáng kiến đi tìm bệnh viện gần nhất, cứu sống Đại Hùng.
Lúc này Hàn Sở Văn đứng ngoài nhìn vào, đáy mắt thấy gã đàn ông to con sắp biến thành đồng loại của mình, hắn lên tiếng, đánh gãy sự náo loạn trong đội.
“Tôi biết cách chữa trị cho hắn.”
“Anh có cách gì?” Mọi người tập chung vào câu nói tiếp theo của hắn.
Hàn Sở Văn ho khan.
“Gần đây có căn cứ thí nghiệm của một lão tiến sĩ. Vài năm trước ông ta mắc bệnh qua đời, nơi đó hiện tại đang bị bỏ hoang, tôi có thể dẫn mọi người tới đó.” Hắn nheo mắt, nói tiếp.
“Tuy nhiên các người phải cho tôi mang theo cậu ta.” Hàn Sở Văn chỉ ngón cái hướng phòng thay đồ nữ, nơi zombie A Kiệt đáng thương bị trói chặt bởi cọng dây thừng.
Tiểu Đan Vy thống nhất với đoàn đội đồng ý để Hàn Sở Văn đưa zombie trì đột A Kiệt đi cùng và tất nhiên bọn họ cũng có một yêu cầu đối với hắn. Zombie A Kiệt bắt buộc phải thuộc dưới quyền kiểm soát của đội trinh sát nếu trong quá trình di chuyển cậu ta làm loạn, lập tức đầu lủng một lỗ.
Hàn Sở Văn tất nhiên đồng ý với điều kiện Tiểu Đan Vy đưa ra, không nghĩ đến đám người trước mặt dễ dàng chấp nhận A Kiệt, nếu bọn họ bài xích đệ đệ của hắn, lập tức Hàn Sở Văn sẽ sử dụng vũ lực cưỡng ép bọn họ.
Trải qua một ngày làm nhiệm vụ vất vả, Chí Bảo và Hàm Nghiên nhanh chóng rơi vào mộng đẹp, Đại Hùng sắc mặt tái nhợt nằm dưới nền đất, so với gương mặt trước kia của y chính là tệ hơn rất nhiều.
Tiểu Đan Vy cả đêm không ngủ, Hàn Sở Văn ngồi cạnh châm lửa thấy cô miệt mài chỉnh chiếc radar, hắn bắt chuyện.
“Theo tôi thấy nhóm cô đảm nhiệm thực lực khá yếu, đám zombie khu này chắc không phải do đoàn cô giết?” Hàn Sở Văn cố ý thăm dò.
Tiểu Đan Vy không nhanh không chậm, trả lời hắn.
“Đúng! Bọn chúng không phải do chúng tôi giết, đoàn chúng tôi chia thành hai mươi tổ đội. Tôi phụ trách tổ mười hai, nhận lệnh thủ tướng do thám tình hình ở khu vực miền nam.”
Dưới ánh lửa bập bùng gương mặt Hàn Sở Văn hiện rõ, Tiểu Đan Vy lúc này mới nhìn kỹ dung mạo của hắn, cô thốt lên. “Soái quá!”
Hàn Sở Văn không để ý đến lời Tiểu Đan Vy vừa nói, bây giờ tâm trí hắn chỉ quan tâm đến những năng lực của dị năng giả thuộc tiểu đội khác.
Kẻ có thể phát ra luồng điện đả thương đến hắn, Hàn Sở Văn đặc biệt hứng thú.
Đoạn đường đi tới căn cứ thí nghiệm tương đối nguy hiểm, dựa vào chỉ dẫn của Hàn Sở Văn đám người tổ mười hai thuận lợi đi tới địa phương cần đến.
Đăng bởi | DaisyHill |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 8 |