Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

100:

1470 chữ

Người đăng: Tinhzi

Ichiro từ từ đến gần vật đang phát sáng kia,càng tới gần hắn lại càng đề phòng.Trong không gian âm u đột nhiên xuất hiện một thứ có thể phát sáng chắc chắn là có vấn đề,không cẩn thận không được.
Tuy nhiên đến khi hắn tới gần vật kia cũng không hề có điều gì xảy ra.

“Chiếc mặt nạ này sao lại ở đây.Nó không phải còn ở trong chiếc hộp kia sao?Không lẽ nó cùng ta tới nơi này sao?Như vậy có phải hay không nó cũng có thể đưa ta trở về.”

Ichiro nhìn chiếc mặt nạ quỷ kia,lúc đầu hơi chút kinh ngạc sau đó lại có chút vui mừng.Hắn do dự một chút đưa tay cầm lấy chiếc mặt nạ kia.

“ Không có phản ứng gì?”

Ichiro có chút thật vọng nhìn chiếc mặt nạ trong tay.

“ Có lẽ còn cần làm gì đó...Ví dụ như đeo nó lên mặt.”

Ichiro lẩm bẩm,mặt nạ tất nhiên là để đeo lên mặt rồi không thể đeo ở dưới mông được.Nghĩ là làm,hắn nhắm mắt lại,từ từ đeo chiếc mặt nạ nên mặt,một luồng hơi lạnh phả vào trên mặt hắn khiến cơ thể hắn có chút run lên.

“Thật lạnh...”

Ichiro vừa cảm thán một câu,đầu hắn đột nhiên đau nhức dữ dội như có hàng ngàn cây kim châm vào,cùng lúc đó một hư ảnh xuất hiện trong đầu hắn,khuôn mặt dữ tợn rất giống chiếc mặt nạ kia,toàn thân phủ một lớp áo choàng trắng xám,tay phải cầm một con dao tay trái cầm một chuỗi hạt làm từ đầu lâu.Nó thè chiếc lưỡi dài ra liếm lấy lưỡi dao,nhìn chằm chằm Ichiro cười một cách quỷ dị.

“Khà khà khà,linh hồn tươi mới này trông rất ngon miệng.Chính ngươi tự dâng lên miệng của ta,con người ngu ngốc.”

Giọng nói của nó chính là thứ khiến Ichiro cảm giác đau đớn,hắn ôm đầu nhìn hư ảnh kia,thầm hô không xong.Tử thần từ từ tiến về phía hắn,ánh mắt băng lạnh không dời đi trên thân hắn một giây nào,nó dường như đang thưởng thức một món ăn ngon.

“ Nhóc con,vững tâm,đó chỉ là một hư ảnh của tử thần thôi.Mau đánh tan nó.”

Cửu vĩ lúc này cũng xông ra,đứng đằng sau linh hồn của Ichiro.Ichiro lập tức hai tay kết ấn,một quả cầu lửa liền từ trong miệng hắn phun ra phóng thẳng về phía tử thần.Ichiro nhìn thấy nhẫn thuật của hắn trúng đích,tử thần liền bị biển lửa nuốt gọn.Tuy nhiên khi lửa biến mất,tử thần vẫn đứng đó cười nhạt nhìn hắn,quả cầu lửa vậy mà không có gây cho nó chút tổn thương nào cả.

“Ngu ngốc,hiện tại nó là linh hồn hư ảnh mà thôi,chakra của ngươi không thể tổn thương tới nó được.”

“ Làm sao mới đánh tan được nó,ngươi mau giúp ta...”

“ Ta không thể đánh bại nó,mau nghĩ cách đi,ta giúp ngươi ngăn cản nó”

Cửu vĩ vừa nói xong liền xông lên,sử dụng móng vuốt đánh về phía tử thần.Tử thần không chút sợ hãi nâng tay chém một cái móng vuốt của cửu vĩ liền bị cắt đứt.

“Ngu ngốc,ta là tử thần chuyên đối phó với linh hồn,các ngươi hiện tại chỉ có thể buông tay chịu chết.Ta sẽ cho các ngươi thống khoái.Khà khà khà....”

Tử thần lại một lần nữa thè lưỡi liếm con dao của hắn,cười quỷ dị nói với hai người Ichiro.Cửu vĩ một lần nữa xông lên,một lần nữa lại lùi lại,móng vuốt của nó lại thiếu đi một bộ,trên người lại nhiều thêm một vết thương nữa,trông nó hiện tại có vể đã suy yếu.

Ichiro nhìn chằm chằm vào con dao trên tay tử thần,có lẽ nó chính là vũ khí chuyên đối phó với linh hồn.Cần phải lấy được con dao kia hoặc thứ gì đó tương tự để phá tan hư ảnh của tử thần,một thứ có thể khắc chế linh hồn.

“A,có rồi,mau lùi lại tiểu hồ...”

Ichiro đột nhiên ngẩng đầu hét lên,sau đó hắn nhìn chằm chằm vào tử thần,nhắm mắt lại sau đó lập tức liền mở ra,mắt hắn đã biến thành Mangekyou Sharingan,mà tử thần thì liền bị một ngọn lửa đen bao chùm,không ngừng kêu gào đau đớn.Tử thần lập tức cắt bỏ bộ phận bị ngọn lửa thiêu cháy,con dao của hắn cùng chuỗi hạt cũng theo đó rơi xuống.

“ Không thể nào,lửa địa ngục,Amaterasu,làm sao có thể.A,đó là ma nhãn,nhân tộc làm sao có thể sở hữu ma nhãn được,chẳng lẽ ngươi đã ăn ma quả.Không có khả năng,ma thụ đã biến mất,làm sao ngươi có thể ăn được.”

Ichiro không quan tâm nó lảm nhảm cái gì mà ma nhãn,ma thụ ma quả,hắn nhanh chóng lao tới nơi con dao rơi xuống nhặt nó cùng chuỗi hạt lên sau đó cũng nhanh chóng lùi lại.Hắn không biết chuỗi hạt này có tác dụng gì nhưng con dao này thì hữu ích,nếu nó có thể khắc chế linh hồn hắn thì cũng có thể đả thương được tử thần.

Tử thần nhìn hắn không có để ý đến mình mà chỉ chăm chú đoạt đi con dao của hắn cũng có chút tức giận,đây là điều sỉ nhục đối với một tử thần như hắn.Tuy nhiên vừa rồi ngọn nửa kia đã khiến cho hắn ban đầu vốn là hư ảnh càng trở lên hư ảo hơn,hắn không nghĩ tới một con kiến có thể khiến hắn thành ra như thế này.

“ Đã vậy đừng trách ta mạnh tay,đây là ngươi ép ta...Mặc kệ ngươi làm sao có được ma nhãn,đợi khi ta ăn ngươi nó liền thuộc về ta.”

Tử thần cười gằn một tiếng sau đó liền biến mất,dường như chưa từng xuất hiện.Ichiro không bởi vậy buông lỏng,hắn nắm chặt con dao trong tay đề phòng nhìn xung quanh đồng thời âm thầm khắc thần thức lên lưỡi dao.

Đúng lúc này,một bàn tay quỷ từ đằng sau hắn vươn ra,chính là tử thần,nó không một tiếng động liền xuất hiện đằng sau hắn.Ngay khi tử thần nghĩ nó đã đắc thủ rồi,Ichiro đột nhiên quay người lại vung một dao lên cắt trúng bàn tay của tử thần sau đó lập tức lùi lại.Tử thần cũng theo đó lại biến mất.

“ Khà khà khà.....”

Bên tai hắn đột nhiên vang lên tiếng cười quỷ dị khiến đầu hắn lại đau như búa bổ,hắn đờ người ra một chút.Chính lúc này,tử thần lại một lần nữa hiện ra,một chảo sắc nhọn chộp xuống đầu của hắn.

“Ngươi quên còn có ta sao?”

Cửu vĩ vẫn nằm một bên đột nhiên lao tới,vừa hay đỡ giúp Ichiro một chảo này.Đúng lúc này Ichiro cũng tỉnh lại,không chút do dự một dao cắm thẳng vào tim của tử thần.Tử thần trợn ngược con mắt nhìn xuống vị trí trái tim của mình,sau đó nó từ từ tan biến.

Ichiro ngồi bệt xuống,thở phào một hơi.Lúc này một luồng nước ấm đột nhiên tràn vào linh hồn hắn làm cho hắn thu xướng muốn rên lên.

“ Đây là,phí đền bù tổn thất sao?”

Ichiro cười to,hắn cảm giác linh hồn của hắn trở lên mạnh hơn rất nhiều,gần như là gấp đôi so với trước.Hắn nhìn cửu vĩ dường như cũng nhận được chút gì đó,xem ra bị một lần hù doạ cũng không phải là điều gì xấu.

“ Hừ,giám giết phân thân của ta,ngươi thật to gan.”

Không gian đột nhiên rung lên,một vết rách xuất hiện giống như bị ai đó xé rách.Từ vết rách phát ra tiếng rít giận giữ.Sau đó tử thần lại một lần nữa xuất hiện,lần này nó không phải hư ảnh mà là thực thể,cảm giác mạnh mẽ hơn hư ảnh trước đó rất nhiều.

Ichiro không khỏi có chút giật mình,cái này là trong truyền thuyết nhỏ không được liền kéo lớn tới đè ép sao.Hắn không khỏi cười khổ một tiếng,chỉ là một cái phân thân nho nhỏ thôi có cần phải lặn lội đường xa tới tận đây trả thù hay không,tử thần này cũng quá nhỏ mọn đi.

Hắn lại không biết chỉ là một cái phân thân nhỏ nhỏ này là phân thân duy nhất hắn để tại thế giới này,một khi mất đi hắn liền không thể chấm mút ở thế giới này một chút lợi ích.Quan trọng hơn là mặt mũi,hắn vậy mà bị một tên vô danh tiểu tốt giết mất phân thân,một khi bị người khác biến hắn liền bị cười chê.Cho nên hắn không ngại tổn thương một chút phân ra một cái phân thân mạnh hơn đến nơi này.Vừa để thay thế phân thân trước vừa để giết con sâu kiến kia.

Bạn đang đọc Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn của Tinhzi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.