Ôi chao má ơi! 1
"Xin hỏi Linh Kiếm Phù kia có thể khiến cho nó ngứa ngáy một chút nào không!?"
Trong lúc kinh hãi, Chu Tần đột nhiên xoay người kéo mạnh Hải Vân Phàm: "Không phải ngươi nói tên kia đã bị ngươi suy yếu ít nhất ba phần trở lên sao?"
Hải Vân Phàm chỉ biết cười khổ, trong lòng thì mắng chửi không thôi: Loại chuyện này hắn cần gì phải lừa gạt người khác? Hại chết đồng đội chẳng lẽ hắn có thể được cộng thêm điểm hay sao? Động não một chút có thể chết sao!? Điều này rõ ràng là gặp phải yêu thú biến dị rồi!
Yêu thú biến dị ở trong giới tu tiên cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, yêu thú vô tình nuốt phải thiên linh địa bảo, nhiều năm khổ tu bỗng nhiên giác ngộ, hoặc là bệnh trĩ quấy nhiễu lâu ngày được chữa khỏi... Đều có thể khiến cho tu vi yêu thú tăng vọt chỉ trong một đêm, hơn nữa biên độ tăng trưởng có thể vô cùng kinh người, từng có hồ yêu tu luyện ngàn năm chỉ sau một đêm từ tiểu yêu tam cấp lột xác thành Cửu Vĩ Thiên Hồ cấp sáu, hôm nay Tây Di Mãnh Mã này từ bảy trượng tăng lên thành mười lăm trượng, đã được xem như là có lương tâm rồi.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, hồ yêu kia là gặp được một lão quái Nguyên Anh si tình, tình nguyện hao tổn tu vi để cùng nàng ta song tu cho nên tu vi mới tăng vọt, Mãnh Mã này lớn lên với diện mạo dữ tợn như quả dưa héo táo nứt, vị sư huynh nào của Linh Kiếm phái nguyện ý giao hợp với nó chứ? Xin mời đứng ra cho mọi người chiêm ngưỡng một chút.
Biến dị hiển nhiên là có nguyên nhân khác.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
"Đây là trò quỷ quái gì vậy!?"
Trên đám mây, Phong chủ Phiêu Miểu Phong Lưu Hiển tức giận đến mức giậm chân: "Tên khốn kiếp nào dám tự ý thay đổi Băng Phong Cốc? Mãnh Mã tam cấp cửu phẩm còn chưa đủ mạnh hay sao? Nhất định phải nâng nó lên tam cấp tam phẩm, một cước có thể giẫm chết một tu sĩ Trúc Cơ mới hài lòng sao? Ngươi ghét bỏ người mới như vậy à!"
Trước mặt Lưu Hiển, một đám đệ tử hắc bạch đều cúi đầu, im lặng không nói, tuy rằng Phong chủ đang mắng chửi ầm ĩ, nhưng hiển nhiên không phải đang mắng người của Phiêu Miểu Phong bọn họ... Lần Thăng Tiên Đại Hội này, người có quyền hạn sửa đổi Thăng Tiên Đồ, ngoài Chưởng môn ra hình như cũng chỉ có người đó...
Quả nhiên, Lưu Hiển còn chưa mắng xong, một giọng nữ đầy phẫn nộ đã vang lên từ phía sau y.
"Sư huynh, huynh lại nói bậy rồi đấy. Ta phát hiện từ khi huynh Kim Đan đại thành, Nguyên Anh nội sinh, tính tình liền trở nên nóng nảy, chẳng lẽ là bị chứng trầm cảm sau sinh sao?"
Lưu Hiển suýt chút nữa thì tức giận đến mức Nguyên Thần phân liệt, y xoay người lại, đưa tay chỉ vào nữ nhân áo trắng: "Hôm nay nếu muội không giải thích rõ ràng cho ta, ta sẽ đến trước mặt Chưởng môn đòi một lời giải thích!"
Nữ nhân cười lạnh: "Giải thích? Được, ta sẽ cho huynh một lời giải thích! Thăng Tiên Đồ này quả thật là ta tự tay sửa đổi, nhưng ta sửa đổi như vậy chỉ là muốn cho Thăng Tiên Đồ thêm phần nhân tính hóa mà thôi!"
Lưu Hiển bị thái độ vô sỉ của đối phương làm cho kinh hãi, run rẩy chỉ vào đám mây: "Tam cấp tam phẩm, đây chính là nhân tính hóa của muội sao!?"
Kết quả nữ nhân kia không hề cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn cười lớn một cách đắc ý: "Không sai. Lúc Hải Vân Phàm một mình vượt ải, Mãnh Mã này chỉ là tam cấp cửu phẩm, hôm nay bọn họ tập hợp thành đội ngũ năm người, thực lực của Mãnh Mã tự nhiên phải tăng lên một chút, đây chính là câu 'Người đông thế mạnh' mà người đời vẫn thường nói đấy!"
Lưu Hiển tức đến mức muốn quỳ xuống: "Muội... Người tham gia thí luyện đông, cho nên lực lượng của yêu thú phải mạnh!?"
Câu nói "người đông thế mạnh" của nữ nhân áo trắng suýt chút nữa khiến cho Lưu Hiển hộc máu.
Thế nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó, chỉ nghe thấy nữ nhân kia tiếp tục khoe khoang: "Ta đã đem Băng Phong Cốc, Xích Cức Sơn, Thanh Vân Phong... đều thêm vào thiết lập 'người đông thế mạnh', hiện tại Thăng Tiên Đồ sẽ hoàn toàn ngăn chặn khả năng sử dụng chiến thuật biển người, công năng càng thêm hoàn thiện, trình độ nhân tính hóa lại càng được nâng cao! Thế nào, huynh đã tâm phục khẩu phục chưa!?"
Đúng là vô cùng tâm phục, nếu còn không phục, e rằng sẽ bị nhồi máu cơ tim mà chết mất.
Lưu Hiển cố gắng bình ổn lửa giận, Huyền Băng Chiến Ý trong Ngọc Phủ tản ra từng đợt hàn khí, làm dịu đi tiên tâm đang điên cuồng chuyển động.
"Sư muội, ta mặc kệ nữa. Nếu xảy ra chuyện gì, muội hãy đến gặp Chưởng Hình sư huynh và Chưởng môn sư huynh mà giải thích!"
Lưu Hiển phẩy tay áo bỏ đi, đám đệ tử của y nhìn nhau, sau đó lại nhìn sang Ngũ sư thúc với vẻ mặt đầy hào hứng... Rất nhanh chóng, được mấy vị sư huynh dẫn dắt, tất cả bọn họ đều xám xịt chạy mất, chỉ còn lại hai sư huynh đệ được lệnh ở lại theo dõi, giờ đang đứng ngồi không yên.
Đăng bởi | Athox |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 142 |