Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ của ta không thể nào là kẻ ngốc 3

Phiên bản Dịch · 1004 chữ

Hiện tại, người có tu vi cao nhất chính là Chưởng môn Hà Đồ đạo nhân của Thịnh Kinh tiên môn, đã đạt đến Hợp Thể đỉnh phong, một chân bước vào cảnh giới Đại Thừa, sắp sửa phải đối mặt với Đại Thiên kiếp. Còn trong ngũ đại tông phái, người đứng đầu Vạn Pháp Chi Môn, Côn Luân tiên sơn và Quân Hoàng Sơn đều có tu vi Hợp Thể kỳ, chỉ có Phong Ngâm Chân Nhân của Linh Kiếm phái là có tu vi thấp hơn một chút, nhưng dù sao cũng là cao nhân Hóa Thần.

Chưởng môn có tu vi Hóa Thần, cho dù thực lực của các vị Trưởng lão đồng lứa có kém hơn một bậc thì cũng phải đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong. Vị Ngũ Trưởng lão này lại xếp hạng trung du trong số các vị Trưởng lão... Tu vi Kim Đan này quả thực quá chói mắt, chẳng lẽ là trong kỳ kinh nguyệt nên thực lực bị giảm đi phân nửa?

"Vậy... Sư phụ, vậy tu vi của những vị Trưởng lão khác là gì ạ?"

Đối mặt với ánh mắt đầy nghi ngờ của Vương Lục, Ngũ Trưởng lão dường như không hề hay biết, thản nhiên đáp: "Nguyên Anh cả đấy, ngoại trừ lão già ngu ngốc kia là Chưởng môn ra, không có ai đạt đến Hóa Thần cả, đúng là mất mặt."

Ngươi đường đường là một tu sĩ Kim Đan mà lại đi nói lời này, thật không biết xấu hổ!

Xếp cuối mà to còi quá nhỉ!

Nhưng Vương Lục cũng không quá câu nệ, dù sao cũng là Kim Đan chân nhân, nếu như là Bạch Long Quan ở Từ Vân Sơn gần nhà Hải Vân Phàm, những nơi như vậy, Kim Đan chân nhân hoàn toàn có thể trở thành Trưởng lão nắm quyền. Còn những người cùng đợt với hắn vào núi, những người vào Tiêu Dao phong đều do các đệ tử có tư lịch thâm hậu thay phiên truyền công, còn những người như Vương Trung, Chu Tần vào nội môn Phiêu Miểu phong, sư phụ trên danh nghĩa là Nhị Trưởng lão Lưu Hiển, nhưng một mình Lưu Hiển phải dẫn dắt ba mươi bảy đệ tử nội môn, hiệu quả có thể tưởng tượng được, ngày thường chủ yếu vẫn là do mấy lão già đen trắng có thâm niên kia truyền thụ công pháp, còn không bằng vị Kim Đan Trưởng lão trước mặt này.

Sau khi hai bên đã tự giới thiệu xong, sư phụ lại nói:

"Theo quy củ, bây giờ ta phải dẫn ngươi làm một số nghi thức bái sư rườm rà, đại khái là dập đầu thề thốt gì đó... Ngươi có hứng thú không?"

Với tất cả tấm lòng, Vương Lục đáp: "Không."

"Ừm, vừa vặn là ta cũng không muốn, vậy chúng ta bỏ qua bước này đi, trực tiếp tiến hành bước tiếp theo."

Vương Lục tò mò hỏi: "Bước tiếp theo?"

Sư phụ nghiêm túc gật đầu: "Phải đấy, đến giờ ăn cơm rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi."

"... Chuyển biến nhanh như vậy có phải là quá đột ngột rồi không!?"

"Yên tâm, ít nhất hôm nay ta mời."

"Ý ngươi là ngày mai ta phải tự lực cánh sinh!?"

"Haha, Vô Tướng phong chúng ta vật sản phong phú, trong núi có gà rừng, vịt rừng, thỏ rừng, lợn rừng, không chết đói được đâu."

"Tâm pháp ngươi tu luyện là tâm pháp của người rừng à!?"

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Cứ thế, sư phụ vừa đi vừa cãi nhau ầm ĩ với tiểu đồ đệ mới thu nhận, chân đạp phi kiếm rời khỏi Vô Tướng phong, lắc lư bay về phía Tiêu Dao phong.

Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ. Sư phụ tự xưng là có tu vi Kim Đan, bế quan tu luyện đã nhiều năm, thứ nhất là không có nhà bếp, thứ hai là không có tài nấu nướng. Trừ phi Vương Lục bằng lòng ăn lông ở lỗ, ăn thịt lợn rừng, thỏ rừng mà nàng ta săn được, nếu không thì chỉ có thể đến Tiêu Dao phong có đông đảo đệ tử để ăn chực.

Vương Lục không biết đường đường là một vị Kim Đan Trưởng lão như nàng mà lại chạy đến chỗ các đệ tử ngoại môn tu luyện để ăn chực như vậy có thấy xấu hổ hay không, nhưng khi hắn bước xuống từ trên phi kiếm, đối mặt với vô số ánh mắt chỉ trỏ của mọi người xung quanh, hắn thật sự cảm thấy có phần xấu hổ.

"Nhìn kìa, hình như đó là người mới được tuyển vào từ Thăng Tiên đại hội lần này đấy!"

"Ơ, chẳng phải những người mới trước đó đều do Cửu Trưởng lão dẫn đi rồi sao? Người này là ai vậy? Chẳng lẽ là đệ tử nội môn?"

"À, ta biết rồi, nghe nói lần Thăng Tiên đại hội này xuất hiện một vị tuyệt thế kỳ tài, được đặc cách trở thành đệ tử chân truyền đấy! Nữ nhân đi cùng với hắn hình như là sư phụ của hắn, cũng là một vị Trưởng lão trong môn phái."

"Trời đất, Trưởng lão môn phái và đệ tử chân truyền!? Những nhân vật cao cao tại thượng đó chạy đến đây làm gì vậy?"

"Ai biết được, có lẽ là muốn trải nghiệm cuộc sống, hoặc là đang tu luyện một loại công pháp kỳ quái nào đó?... Ê, hình như bọn họ đang đi về phía sau diễn võ trường kìa."

"Phía sau diễn võ trường, chẳng phải là nhà ăn sao?"

"Nhìn kìa, bọn họ vào nhà ăn thật kìa!"

"Còn gọi món nữa chứ!?"

"Một đĩa cá xào cay, một đĩa khoai tây sợi xào, một đĩa thịt kho tàu, hai bát cơm... Trong đó rốt cuộc ẩn chứa thâm ý gì!?"

Bạn đang đọc Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn [Bản Dịch] của Quốc Vương Bệ Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.