Phán quyết của ma vương
Trong khi một trận chiến khốc liệt đang diễn ra trong hoàng cung. Annika, con gái của Quỷ Vương, bị bắt giữ và bị giam trong một phòng tối tăm, lòng đầy lo sợ. Với vẻ ngoài xinh đẹp và đặc biệt là dòng máu hoàng tộc quỷ trong người, cô bé trở thành mục tiêu của Nhà vua đế quốc, kẻ đang có những ý đồ đen tối.
Nhà vua (cười nham hiểm, đứng trước Annika, ánh mắt dâm tà):
“Con gái của Quỷ Vương… Ngươi không chỉ xinh đẹp mà còn mang trong mình sức mạnh huyền bí. Không có lý do gì để ta không tận hưởng sự quý giá của ngươi.”
Annika (run rẩy nhưng vẫn giữ được sự kiêu hãnh, đôi mắt ánh lên sự căm phẫn):
“Ngươi không có quyền gì để làm vậy. Ta là con gái của Quỷ Vương, và ngươi sẽ phải trả giá nếu dám chạm vào ta.”
Nhà vua (nhếch mép, tiến lại gần Annika, cười nhạt):
“Ta có quyền, và ngươi không thể trốn thoát khỏi số phận này. Ngươi là của ta bây giờ.”
Trong lúc đó, Công chúa Liliana, người con gái duy nhất của Nhà vua, bước vào phòng. Cô nhìn thấy tình cảnh của Annika và ngay lập tức hiểu ra những gì đang xảy ra. Cô căm phẫn tiến về phía cha mình, đôi mắt lóe lên sự tức giận không che giấu.
Liliana (giọng lạnh lùng, nhưng mạnh mẽ, đối diện với cha mình):
“Cha, người đang làm gì vậy? Người muốn làm điều này ngay trước mặt ta sao? Người có hiểu rằng hành động của người sẽ là một nỗi ô nhục không thể tha thứ cho cả người và đế quốc này không?”
Nhà vua (khó chịu, nhưng vẫn không từ bỏ ý đồ, nhìn con gái với ánh mắt lạnh lùng):
“Đây là chuyện của ta, Liliana. Con không có quyền ngăn cản. Con không thể hiểu được tầm quan trọng của việc này.”
Liliana (vẫn không lùi bước, giọng lạnh như băng):
“Người đã quên rằng chính những hành động như thế này đã góp phần làm nên sự sụp đổ của đế quốc này? Người có thấy nhục nhã không khi hành hạ một cô gái chỉ vì dòng máu của cô ấy? Nếu người làm vậy, sẽ không có gì cứu vãn được danh dự của người và đế quốc này.”
Nhà vua (hừ lạnh, nhưng rồi chậm rãi đứng lùi lại, ánh mắt vẫn đầy tham vọng và khinh miệt):
“Con quá mềm yếu, Liliana. Nhưng thôi, ta sẽ chờ đợi. Tuy nhiên,con sẽ không dễ dàng thoát khỏi số phận của mình đâu.”
Liliana nhìn Annika với ánh mắt đầy lo lắng nhưng không thể làm gì trong tình thế này. Cô biết rằng cha mình đang muốn biến Annika thành con cờ trong trò chơi quyền lực của mình. Nhưng Liliana cũng hiểu rằng nếu mọi chuyện không được ngừng lại, đế quốc này sẽ không còn gì ngoài sự tàn phá và ô nhục.
Kayne, đẫm máu và bao phủ bởi bóng tối, hướng ánh mắt về đế quốc con người. Trong cơn giận dữ, cậu trút toàn bộ sức mạnh phá hủy một phần lớn thành phố, biến nó thành đống tro tàn.
Kayne bước vào hoàng cung, đôi mắt đỏ rực như lửa, mang theo một luồng khí lạnh lẽo. Cậu không quan tâm đến sự sợ hãi trong ánh mắt của Nhà vua và Công chúa Liliana khi thấy cậu, dù sự tàn bạo trong ánh nhìn của Kayne khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt.
Cậu hướng ánh mắt về phía Nhà vua, người đang đứng sững sờ, run rẩy trước sự hiện diện của Ma Vương. Liliana đứng cạnh cha, đôi mắt cô chứa đựng sự mâu thuẫn, lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm.
Kayne (giọng lạnh lẽo, như một lời tuyên án):
“Ngươi sẽ sống để chứng kiến sự sụp đổ của đế quốc này. Tất cả những gì các người đã gây ra, tất cả những tổn thương các người đã mang lại, sẽ không thể nào rửa sạch.”
Nhà vua không dám phản kháng. Hắn chỉ cúi đầu, ánh mắt đầy lo sợ, không dám cất lời.
Kayne (quay sang Liliana, ánh mắt vẫn không thay đổi):
“Ngươi sẽ là minh chứng cho những gì các người đã gây ra. Chắc chắn ngươi đã biết, những gì các người làm sẽ không thể thoát khỏi cái giá phải trả.”
Liliana không thể nói gì. Dù cô đã từng gặp Kayne trong rừng khi cậu còn là một thiếu niên, không có dấu hiệu gì về sức mạnh hủy diệt, nhưng giờ đây, trước mặt cô là Tai ương – Ma Vương của một nghìn năm trước, người mà cô đã yêu đơn phương từ cái nhìn đầu tiên.
Cô không thể ngừng nhìn cậu, cảm giác vừa sợ hãi, vừa muốn vươn tới. Nhưng Kayne giờ đây không còn là người mà cô từng gặp. Cậu đã biến thành một hiện thân của sự báo thù, sự sụp đổ, và cái chết.
Liliana (nhỏ nhẹ, với vẻ mặt xót xa):
“Kayne… Nếu có thể… xin đừng phá hủy tất cả…”
Kayne không đáp, ánh mắt chỉ khẽ liếc qua cô một lần rồi quay đi.
Cậu tiến đến gần Annika, người vẫn đang đứng đó, bị giam giữ bởi đám lính. Annika nhìn cậu với sự ngỡ ngàng và lo lắng. Cô biết rằng Kayne là người mà cô đã từng lo lắng suốt thời gian qua, nhưng bây giờ, trong hoàn cảnh này, liệu có thể tha thứ được cho những gì cậu sẽ làm?
Annika (cố gắng đứng thẳng, giọng run rẩy):
“Kayne, tôi… tôi không muốn cậu phải làm vậy… Tại sao cậu lại…”
Kayne nhìn Annika, đôi mắt của cậu không hề thay đổi, nhưng ánh mắt cậu là sự quyết đoán không thể chối cãi.
Kayne (giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết):
“Ta sẽ đưa ngươi về lại nơi thuộc về ngươi. Đừng lo, tất cả sẽ ổn.”
Với một cử chỉ mạnh mẽ, Kayne nắm lấy tay Annika, không để cô có cơ hội phản kháng. Cậu quay lại, bước về phía cửa, ánh mắt lạnh lùng không dừng lại một giây. Trong khoảnh khắc ấy, Liliana nhìn theo, cảm giác bất lực tràn ngập trong lòng cô.
Liliana (với giọng nghẹn ngào):
“Kayne… Cậu là người mà tôi đã yêu từ lâu, nhưng giờ đây tôi không nhận ra cậu nữa.”
Không có câu trả lời từ Kayne. Cậu đưa Annika ra ngoài hoàng cung, sự tĩnh lặng bao phủ mọi thứ xung quanh. Khi ra đến cửa, Kayne quay lại lần cuối nhìn vào hoàng cung đang chìm trong sự chết chóc và đổ nát, rồi quay bước đi mà không chút chần chừ.
Đăng bởi | yy87278966 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |