Nhưng bí mật cũ
Alice đứng trên một thảm cỏ xanh mướt, xung quanh là những cây cối cao lớn, bao phủ bởi làn sương mờ ảo, nơi mà không khí luôn tràn đầy sự tĩnh lặng và huyền bí của tộc Elf. Công viên trong thành đô tộc Elf thật sự là một nơi thần thoại, nơi những ánh sáng màu bạc nhảy múa trên những ngọn cây, tạo ra những hình ảnh như trong những giấc mơ.
Erynn đứng cạnh Alice, nhìn cô với ánh mắt đầy cảm thông. Câu hỏi của Alice vừa vang lên, nhưng nó đã không làm cô bất ngờ. “Tại sao tộc Elf lại ghét con người?” Alice hỏi, giọng đầy sự tò mò nhưng cũng có phần bất an.
Erynn thở dài, bước tới gần một gốc cây cổ thụ, nơi mà ánh sáng từ những tán lá xuyên qua tạo ra những vệt sáng chiếu lên mặt đất. “Không phải tất cả tộc Elf đều ghét con người. Nhưng…,” Erynn ngừng lại một lúc, mắt xa xăm như đang nhớ về một điều gì đó. “Một ngàn năm trước, cuộc nội chiến tàn khốc giữa các chủng tộc đã hủy hoại rất nhiều thứ, và sự thù hận giữa tộc Elf và loài người cũng bắt nguồn từ đó.”
Alice im lặng, không dám cắt lời, chỉ lắng nghe.
“Cha mẹ tôi, họ là những chiến binh vĩ đại của tộc Elf, tham gia vào cuộc chiến bảo vệ chúng ta. Nhưng ngay khi tất cả tưởng chừng như đã chấm dứt, một cuộc phản bội không ngờ lại xảy ra. Bố tôi đã bị chính những đồng đội của mình hạ sát trong khi ông cố gắng ngừng cuộc chiến. Mẹ tôi cũng không thoát khỏi số phận bi thảm ấy. Sự phản bội từ bên trong đã khiến lòng tin của tộc Elf đối với con người vỡ vụn.”
Alice cảm thấy nghẹn ngào. Cô là người ngoài cuộc, một người được triệu hồi từ một thế giới khác, nhưng cô không thể không cảm nhận được nỗi đau đớn trong câu chuyện của Erynn. Cô thở dài, đặt tay lên vai Erynn, muốn an ủi nhưng không biết phải nói gì.
“Chắc chắn cô đã nghe nhiều về sự tàn ác của loài người trong cuộc chiến đó,” Erynn tiếp tục, giọng trầm buồn. “Mỗi gia đình, mỗi cá nhân tộc Elf đều mất đi những người thân yêu. Và điều đó không chỉ đơn giản là mất mát, mà còn là sự phản bội sâu sắc. Từ đó, sự thù hận này lan rộng, nuôi dưỡng sự đen tối trong trái tim của nhiều thế hệ.”
Alice nhìn vào đôi mắt của Erynn, ánh mắt đẫm buồn. “Nhưng không phải tất cả con người đều xấu. Kayne cũng đã thay đổi, và anh ấy không muốn tiếp tục con đường hủy diệt.”
Erynn mỉm cười nhẹ, nhưng nó chỉ là một nụ cười yếu ớt. “Ta biết, Alice. Và đó là lý do tôi đang đấu tranh để thay đổi cái nhìn của tộc Elf. Nhưng… liệu có thể thay đổi những gì đã ăn sâu vào dòng máu này không? Hay tất cả chúng ta sẽ chỉ mãi là những bóng ma trong quá khứ?”
Alice cảm thấy nặng lòng. Cô biết rằng những ký ức này, dù đau thương, vẫn còn đang chi phối mọi quyết định trong tương lai. Cả Erynn lẫn Kayne, họ đều đang đứng trước một con đường đầy thử thách và không chắc chắn. Liệu sự thay đổi có thể xảy ra, hay họ sẽ chỉ vướng vào một chu kỳ của sự thù hận không hồi kết?
Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống, bầu trời rực rỡ những sắc màu vàng cam, Alice và Erynn đứng im lặng, cùng chia sẻ những suy nghĩ chưa nói thành lời.
Đăng bởi | yy87278966 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |