Editor: SCvitao
Bà Trịnh đi vào, hôm nay lại không dẫn cháu gái theo, cháu gái đi sang nhà bà ngoại, bà cũng nhẹ nhàng.
Từ Tiểu Khê nấu mì cán tay và canh cá viên cho bọn họ.
“Vâng hôm nay cháu làm trà ủ lạnh, vừa mới tẩy trà xong, phải chờ khoảng hai tiếng nữa mới uống được ạ.”
Ông Vương tấm tắc hai tiếng, “Tiểu Từ, tay nghề của cháu phải mở nhà hàng lớn, sau đó nhận mấy đồ đệ.”
Động tác của Từ Tiểu Khê hơi ngừng lại, rồi vớt ba phần mì ra trước, “Cháu không tính toán mở quá lớn, làm quá nhiều thì lại quá mệt.” Đời trước cô đã thấy quang cảnh trên đỉnh núi, đời này liền nguyện ý ở dưới chân núi, hơn nữa cô cũng hoàn toàn không cho rằng nơi này là chân núi.
Bà Trịnh dựa vào quầy, nghe thấy lời này gật đầu, “Đúng là như thế, kiếm đủ tiêu là được, ngàn vạn lần đừng để mình mệt.”
Ba người ngồi đủ một bàn, ăn mì, Từ Tiểu Khê lại bưng canh cá viên lên.
Từ Tiểu Khê đang chuẩn bị làm bánh hoa quế, liền nghe được tiếng thảo luận của vài người ngoài cửa.
“Chính là nó, chúng ta vào tiệm này đi.”
Từ Tiểu Khê nhìn người tiến vào, ba nam một nữ.
“Xin hỏi mọi người muốn ăn gì?”
Một người đàn ông trẻ tuổi trong nhóm, mang mắt kính, “Chúng tôi muốn một chén mì, một chén canh, tổng cộng bốn phần, ăn luôn ở trong tiệm.”
Từ Tiểu Khê liền bắt đầu bận rộn, lúc đnag nấu còn có tiếng chuông di động thông báo có đơn đặt hàng, chờ đến khi chuẩn bị xong tất cả, một hồi như vậy đã bán được bảy, tám phần.
Mọi người ngồi tại chỗ bắt đầu ăn, bọn họ chính là giáo viên trường Nhất Cao huyện Giang, thật hiếm khi bọn họ đều không có tiết dạy buổi sáng, liền dứt khoát trực tiếp đến khu phố cũ tìm tiệm ăn, lúc ăn còn nhìn thấy Từ Tiểu Khê bận rộn không ngừng, không nghĩ tới cuhr tiệm lại trẻ như vậy, hơn nữa còn rất đẹp, tiệm ăn sạch sẽ lại vệ sinh, đồ ăn ăn vào miệng càng thấy ngon.
Chỉ là thầy Lưu vừa mới đặt xong đồ ăn, lướt qua khu bình luận phía dưới cửa tiệm, phát hiện vẫn chỉ có một mình hắn bình luận, vốn định trực tiếp thoát ra ngoài, nhưng cố tình có một người trả lời bình luận của hắn.
“Đây là chủ tiệm đi, một cửa tiệm mới, còn tự mình khen chính mình như vậy, thật cạn lời.”
Thầy Lưu dạy học và làm giáo dục nửa đời người, không biết đã dạy qua biết bao nhiêu người , cầm di động liền bắt đầu trả lời.
“Cậu học trường nào, tên là gì, có biết internet không phải chỗ nằm ngoài vòng pháp luật hay không? Học chính trị đều quên hết rồi phải không, trên sách giáo khoa chính trị có nói rõ dù vu khống người khác trên internet cũng có thể bị kiện đó.”
Tôn Xích nhìn thấy bình luận này, chau mày, hắn năm nay hơn bốn mươi, cũng mở một tiệm ăn sáng ở huyện Giang, nói thật xung quanh có bao nhiêu tiệm bán trên ap giao đồ ăn, không có ai rõ ràng bằng hắn, hắn vừa dạo loanh quanh đây liền phát hiện cái bình luận này, nhịn không được mở miệng chọc phá củ tiệm tự biên tự diễn, nhưng hắn nhìn phản hồi này chỉ đánh ra một chuỗi dấu ba chấm.
Thầy Lưu đang chờ đồ ăn giao tới, nhìn thấy dấu ba chấm, quyết định phải giáo dục một chút.
“Nói đi, rốt cuộc là học trường nào, dấu ba chấm là có ý gì, khi cậu đi học thầy cô không dạy cậu, trả lời người khác là lễ phép cơ bản sao? Cậu rố cuộc đã từng đi học boa giờ chưa?”
Tôn Xích không nghĩ tới chủ tiệm này còn không chịu bỏ qua, hắn đúng là chưa sợ ai bao giờ.
“Tôi đi học hay chưa thì liên quan gì tới bạn, vốn dĩ bạn chính là chủ tiệm, còn không cho người khác nói, có bản lĩnh thì tới tìm tôi.”
Thầy Lưu nhìn phản hồi này, liền nở nụ cười, cực kỳ giống mấy học sinh không nghe lời trong lớp học, hắn có không ít chiêu trị mấy học sinh kiểu này.
“Tôi không đi tìm cậu, tôi còn phải dạy học, cậu có thể đến Nhất Cao tìm tôi, tôi là giáo viên vật lý.”
Tôn Xích nhìn thấy phản hồi mới, đau đầu, hắn không nghĩ tới thật đúng là có người ăn tới bình luận, vốn dĩ tưởng chủ tiệm tự viết, thời điểm hắn đi học sợ nhất là giáo viên, cho nên lúc trước chưa học hết cáp ba đã không muốn đi học, muốn đi học nghề, vốn mở cửa hàng ăn sáng ở nơi khác, hiện tại vì cho con cái đi học hắn cùng vợ phải quay về nhà, nuốt nuốt nước miếng, con của hắn cũng đang học ở Nhất Cao, hắn vội tắt di động.
Thầy Lưu đợi thật lâu cũng không thấy phản hồi mới, lại chờ được đồ ăn của mình giao tới, tâm tình trở nên vui vẻ.
Đăng bởi | scvitao |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 33 |