Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ ăn mốc meo

Phiên bản Dịch · 1324 chữ

Sau khi về tới tiệm tạp hóa, tôi vốn định xem xem cái người mặc áo xanh đứng ở cửa tiệm trước đó muốn mua cái gì, nhưng sau khi bước vào lại không thấy có một bóng người, chuyện này làm tôi thực sự có chút khó hiểu.

Cái con hẻm này là thông đến cuối, vừa nãy tôi đi ra lấy đồ ăn thì không có bóng người nào đi ra, nhưng khi nhìn lên bàn lại thấy có một tờ tiền 50 tệ, tôi nhìn một chút liền bỏ tiền vào ngăn kéo.

Bây giờ không có người thì tôi sẽ ngồi tại quầy hàng ăn uống vậy.

Lúc tôi vừa ăn được một nửa thì có một người đàn ông mặc y phục màu vàng bước vào.

"Có hũ đựng tro cốt không?"

Nghe được khách hàng mở miệng muốn mua hũ đựng tro cốt, tôi liền nhảy xuống ghế, tuy rằng đây là tiệm tạp hóa phố, nhưng cũng không phải là món hàng gì cũng đều có bán, bây giờ họ hỏi có hũ đựng tro cốt không, thực sự làm tôi điếng người.

Tôi lắc lắc đầu, khách hàng cũng đi luôn mà không nói một câu gì.

Ngay tại lúc vị khách đó bước ra cửa, tôi vô ý đảo mắt nhìn một vòng và không có ai, thấy vậy thì tôi bước ra ngoài thì phát hiện cả con hẻm cũng không có bóng một người nào.

Cái tốc độ này cũng nhanh quá đi.

Ngồi trên chiếc ghế, nhìn lên hộp cơm để trên bàn, tôi cũng không còn tâm trạng nào để ăn nữa, những khách hàng tới mua đồ tối nay thật là kỳ quái, và lại đều mặc y phục hoa hoa hoét hoét xanh xanh, nhìn vào thật làm người ta khó chịu.

Mà bọn họ còn có chung một cái đặc điểm, đó chính là gương mặt trắng xanh như tàu lá chuối, có người thì cúi thấp đầu, đầu cũng không ngẩng lên một chút nào.

Càng nghĩ càng thấy sợ, tuy là mùa hè, nhưng đêm nay nhiệt độ điều hòa của cửa hàng cũng thấp quá, nghĩ vậy thì toàn thân tôi ớn lạnh và da gà nổi chi chít khắp thân thể!

Không biết đã qua bao lâu, lúc mà tôi ý thức lại được thì đã là nửa đêm 2 giờ hơn rồi, tôi nhìn vào đồng hồ sau đó lại nhìn lên bàn, trên bàn lại để mấy trăm tệ, sau đó tôi lại nhìn lên giá hàng thì thấy hàng hóa trên đó cũng ít đi rất nhiều.

Nhìn thấy thế thì tôi nghĩ nếu như tôi tính nhầm tiền, vậy thì ông chủ sẽ trừ lương hay không.

Ngay tại lúc tôi vẫn đang nghĩ ngợi về cái vấn đề này thì tôi cảm thấy có người đang bước vào!

"xin chào, cần...!"

Tôi vẫn chưa nói hết thì thấy có một người phụ nữ mặc áo đỏ đang đứng trước quầy hàng, so sánh với những vị khách hàng khác thì gương mặt người phụ nữ mặc áo đỏ này càng thê thảm và trắng bệch, giống như là chát lên mặt nửa cân phấn vậy.

Ông chủ tiệm tạp hóa đã nói rồi, nếu như gặp được khách hàng mặc áo đỏ thì không những phải giả vờ ngủ, mà còn ngàn vạn lần không được nói chuyện, nhưng mà bây giờ, tôi không chỉ không giả vờ ngủ mà lại còn nói chuyện với người ta.

Ngay tại lúc tôi không biết nên phải làm như thế nào thì lại có tiếng của ông chủ tiệm tạp hóa đang quát tháo ầm ĩ truyền vào.

"Thật là xúi quẩy, tối nay mí mắt cứ nhảy liên tục, quả nhiên thua đậm!"

Trong lúc nói chuyện, ông chủ bỉ ổi đang đứng ở trước cửa, nhìn thấy tôi đang đơ người ở quầy hàng, sau đó nhìn thấy người phụ nữ mặc y phục màu đỏ đó thì cơn giận đã nổ lên đỉnh điểm.

"nhìn cái con mẹ ngươi, chưa thấy thúc thúc ộp pa bao giờ à, cút ngay cho ông!"

Theo tiếng chửi của ông chủ bỉ ổi phát ra thì người phụ nữ y phục màu đỏ đó dùng tốc độ nhanh nhất để chạy ra khỏi cửa hàng, nhìn thấy thế thì tôi cũng không biết nên nói như thế nào.

Sau khi người phụ nữ y phục đỏ đó đi ra thì ông chủ tiệm tạp hóa nhìn tôi, cái kiểu nhìn không chớp mắt như là muốn nói "mày chết chắc" vậy

"Cậu gây ra chuyện lớn rồi có biết không!" ông chú bỉ ổi mở miệng.

Nghe tới đây thì tôi thực sự ngẩn người rồi

"Tôi biết là tôi sai rồi, không nghe lời của ông, tôi tiếp nhận trừng phạt!"

Nghe thấy tôi nói như vậy, ông chú bỉ ổi lắc lắc đầu "trừng phạt hay không cũng không quan trọng, ý của tôi nói là cái người phụ nữ đó muốn kéo cậu đi."

Nghe vậy, tôi thực sự đơ cả người.

Tôi có bạn gái rồi, với lại, cái gương mặt người phụ nữ đó quá đáng sợ, khẩu vị của tôi cũng không nặng như vậy

"he he he!"

Nhìn thấy ông chú bỉ ổi cười lên như vậy đột nhiên làm tôi cảm thấy khiếp sợ hoang mang.

"không phải, vậy rút cục ý của ông là gì, khách mua hàng tối nay đều kì kì quái quái, mà lại người nào người nấy nhìn đều nhìn như bị thiếu máu vậy, sắc mặt đều trắng trắng xanh xanh."

Sau khi tôi nói xong thì ông chủ ngồi xuống ghế, sau đó châm lên một điếu thuốc rồi đưa cho tôi.

"thật cay!"

Tôi hút vào một hơi, tràn ngập trong miệng đều là vị ớt cay!

"là cậu gọi bữa cơm này à?"

Nghe vậy, tôi gật gật đầu, sau đó chăm chú nhìn vào chỗ cơm thừa đó.

Không nhìn thì không sao, nhưng đã nhìn vào thì lại làm tôi cực kì hối hận, bởi vì bây giờ chỗ cơm thừa đó mọc lông rồi, lại còn có mầm thịt đang động đậy ở trong, nhìn như vậy cũng làm cho bụng dạ của tôi không khỏi bốc lên một trận ói ngược, tôi liền xông ra cửa nôn, nhưng làm kiểu gì cũng nôn không ra.

Đợi sau khi tôi đứng thẳng người, nhìn xem ánh lửa đang thiêu đốt ở ngoài con hẻm, hôm nay thật xui xẻo, tôi thật là gặp phải quỷ rồi?

"không nghe người già dạy, trước mắt sẽ thiệt thòi, nếu như cậu chưa nói câu gì thì vẫn tốt, nhưng mà đây cậu lại rõ ràng ở trước mặt người ta mở miệng rồi, thật là tự tìm đường chết."

Tôi nghi ngờ nhìn xem ông chủ, luôn cảm thấy chuyện tối hôm nay phát sinh cứ quái quái.

"Đã 6 giờ rồi, cậu có thể tan ca rồi!"

Trên đường về, tôi cứ nghĩ lại về chuyện tối hôm nay và người phụ nữ y phục màu đỏ đó, rút cục cô ấy tới bằng đường nào.

Nhưng khi nhìn qua ông chủ bỉ ổi, tôi nghĩ ông ta chắc là có quen biết với người phụ nữ đó.

"cậu nhóc, tôi thấy cậu cứ như hồn vía lên mây vậy, có phải hôm qua lại thâu đêm lên mạng không?" Bà cô ngồi bên cạnh tôi mở miệng nói. "hai ngày này là rằm tháng bảy, ngày lễ tết của ma quỷ, Cậu nhóc tinh khí vượng thì tốt nhất không nên chạy lung tung ra ngoài."

Nghe vậy thì tôi chỉ biết gật gật đầu.

Đã đi qua 2 trạm, tôi hồi phục một chút tâm trạng bản thân sau đó chuẩn bị xuống xe, nhưng ngay tại lúc này thì...

Bạn đang đọc Tiệm Tạp Hóa Hoàng Tuyền Phố (Dịch) của Vu Môn Lão Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LâmMòi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.