Luyện Đan
Sau khi thu ba món đồ đó vào nhẫn trữ vật thì hắn đi đến lầu một, lầu một là một nơi để nhiều đá, nhưng khác ở dưới là đá ở đây được xếp ngây ngắn và có giá cả rõ ràng. Sau khi Trường Sinh đi lên thì hắn đi một vòng tần một sau một lúc suy nghĩ thì hắn chọn hai viên đá, một viên hai ngàn linh thạch, một viên năm ngàn linh thạch. Sau khi chọn xong thì hắn gọi trưởng quầy lại.
- Này trưởng quầy.
Trưởng quầy đi lại với một vẻ mừng rỡ.
- khách nhân người muốn gì.
Trường Sinh trả lời.
- Ta muốn mua hai viên này.
Cùng lúc đó thì cũng có một cây quạt đặt lên viên đá nói.
- Ta chọn viên này rồi trưởng quầy tính tiền cho ta.
Sau khi nói xong thì hắn lấy ra một túi linh thạch đưa trưởng quầy. Trường Sinh câu mài lại nói.
- Sư huynh này con người là phải có trước có sau chứ.
Thiếu niên cầm quạt nói.
- Ngươi chưa trả tiền thì coi vật đó chưa có chủ nên ta có thể mua.
Sau khi vừa nghe nói xong thì Trường Sinh cũng không nói gì hết lẵng lặng mà đi chỗ khác chọn một viên đá có giá năm ngàn linh thạch. Hắn chọn xong hắn gọi trưởng quầy lại.
- Ta muốn lấy tản đá này, đây là năm ngàn linh thạch.
Sau khi đưa linh thạch xong thì hắn đấm một quyền vỡ viên đá ra trong viên đá xuất hiện một luồng sáng kim sắc, cả phòng liền ồ lên.
- Có lẽ nào đây là đây là bảo khí.
Sao khi nghe thế cả phòng như nổ tung.
- Vận khí của tên này nghịch thiên quá vậy, vậy mà mở được bảo khí.
Chỗ Trường Sinh hắn lấy ra từ trong viên đá một thanh bảo khí có hình dáng như đao.
Ở kế bên thì thiếu niên cầm quạt cũng đã bắt đầu mở hai viên đá viên đầu tiên hắn mở ra một sắc đỏ khắp phòng cả phòng liền ồ lên lần nữa.
- Đây đây là huyết long thảo, tam giai linh dược, không thể ngờ được hắn đã mở được linh dược tam phẩm.
Còn viên đá tiếp theo sau khi đấm một quyền vào tản đá thì có một ánh kim sắc xuất hiện hắn lấy từ trong khối đá một thanh trường kiếm mà huyết sắc. Cả phòng ồ lên.
- Không thể nào tin được hắn lại có thể mai mắn như vậy được.
Cả phòng điều không thể tin được về việc xảy ra như vậy. Còn về Trường Sinh thì hăn đã ghim trong lòng hắn tự hứa.
- Ta đã ghim ngươi rồi.
Sau khi nói vậy xong thì Trường Sinh đi ra khỏi đổ trường.
Hắn đi đến trước một thiếu niên hắn hỏi.
- Sư huynh cho ta hỏi sàn đấu giá ở đâu vậy.
Thiếu niên cũng thật thà trả lời.
- Ngươi đi thẳng về phía trước tới cuối đường quẹo phải đi thêm năm mươi thước nữa quẹo trái đi một lúc tới nhà đấu giá là tới.
Trường Sinh cảm ơn.
- Xin cảm ơn sư huynh.
Trường Sinh đi một lúc thì tới nhà đấu giá. Hắn đi vào có một thiếu nữ ra tiếp đón.
- Kính chào quý khách.
Trường Sinh đưa ra thanh đao vừa cắt ra hồi nãy đưa cho thiếu nữ.
- Giúp ta bán linh bảo này.
Thiếu nữ đồng ý.
- Vân thiếu gia hai bữa sau thì sẽ có buổi đấu giá mong ba bữa sau ngài quây lại để nhận số linh thạch.
Sau khi rời nhà đấu giá thì cũng đã chiều hắn đi đến nơi mua thuốc lúc trước đến trước cửa hắn đi vào hỏi.
- Linh dược của ta có chưa?
Thiếu nữ xách lên xách lên một bao tải lớn đan dược nói.
- Tất cả limh thảo của ngài là năm ngàn linh thạch.
Sau khi nghe giá thì Trường Sinh đưa cho thiếu nữ năm ngàn linh thạch rồi Trường Sinh cảm ơn thiếu nữ rồi quây về phòng của mình sau khi vào phòng hắn đống cửa lại lấy từ trong nhẫn trữ vật một cái đỉnh màu đồng phong cách cổ xưa chạm nổi hoa văn hung hú
Hắn luyện đan trong vòng hai ngày hai đêm không ăn không ngủ. Sáng ngày thứ ba, cóc cóc.
- Lê Sư đệ sư tôn gọi đệ chuẩn bị để xuất phát.
Sau khi nói xong mà không ai trả lời thì Phạm Vi Vi tiếp tục gõ cửa gọi.
- Lê Sư đệ sư tôn cho gọi.
Sau hai lần vẫn không thấy ai trả lời thì nàng đẩy cửa ra, sau khi đẩy cửa ra thì nàng thấy một cảnh tượng không thể nào tin nổi điều trước mắt, trong phòng lộn xộn đầy khói đen, đan dược được quăng lung tung ở giữa phòng thì Trường Sinh quần áo rách rưới cháy đen nằm trước đan lô ngủ như chết.
Phạm Vi Vi vỗ vỗ Trường Sinh kêu.
- Sư đệ, sư đệ ngươi có sao không, sư đệ ngươi tỉnh đi.
Cùng lúc đó có một tiếng lạ phát ra từ người của Trường Sinh. Nó là tiếng bụng của hắn kêu đói. Sau khi nghe vậy Phạm Vi Vi cười to.
- Sư đệ.
Nàng nói xong thì nàng cũng lấy một viên đan dược từ nhẫn trữ vật ra viên đan dược đó màu nâu có mùi thơm của ngũ cóc. Sau khi cho viên đan dược vào miệng thì Trường Sinh cũng từ từ tỉnh. Sau khi hắn mở mắt ra thì giật nảy mình nhảy ra khỏi lòng của Phạm Vi Vi.
- Sư tỷ sao người lại ở đây? Sao ta lại trong lòng người?
- Ta phải còn hỏi ngươi đấy hôm nay là ngày xuất phát mà sao ngươi còn ngất ở đây.
Trường Sinh gãi đầu nói.
- Ta ta đang luyện đan để chuẩn bị cho lần đi bí cảnh sắp tới.
Phạm Vi Vi hỏi.
- Rồi tại sao ngươi ngất ở đây.
Trường Sinh trả lời.
- Tại ta châm chú luyện đan quá nên không nhớ ngủ, không nhớ ăn nên ngất lúc nào không hay.
Sau khi nói xong thì Trường Sinh bắt đầu nhặt lại những viên đan dược lăng lóc trên sàn. Sau khi nhặt một hồi thì hắn cũng nhặt hết số đan dược luyện được, mười viên bức tốc đan, mười viên hồi phục đan, mười viên ẩn thân đan, năm viên bạo lực đan, cuối cùng là ba bình xuân tình thủy. Hắn đưa cho Phạm Vi Vi bốn bình đan dược.
- Sư tỷ bình đầu tiên chứa ba viên bức tốc đan có thể làm tốc độ ngươi tăng cao trong thời gian ngắn, bình thứ hai là chứa ba viên hồi phục đan công dụng như tên, bình thứ ba chứa ba viên ẩn thân đan tác dụng ẩn thân trong một phút mỗi ngày sử dụng một lần, bình cuối là một viên bạo lực đan người sử dụng cẩn thận nếu tình huống cấp bách thì hãy sử dụng tác dụng là sức mạnh tăng lên năm lần còn về tác dụng phụ thì nó nàm ngươi suy yếu trong vòng hai canh giờ.
Phạm Vi Vi nói.
- Cảm ơn sư đệ đã quan tâm sư tỷ.
Sau khi nói xong thì cả hai đi tìm Hàn Như Tuyết.
Hết chương.
Đăng bởi | yy60884330 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |